Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 2274




Nếu không có chuyện gì cực kỳ quan trọng, nhân viên hộ tống sẽ không đuổi người buôn bán và dân chúng đang cản trở ở trên đường.

Qủa nhiên, người buôn bán và dân chúng rất nhanh đã nghe được tiếng bước chân rất có trật tự truyền đến từ xa.

Một lát sau đã thấy được đội ngũ của các nữ công nhân. "Ôi, sao lại có nhiều binh lính nữ như thế?" "Các ngươi có biết lá cờ lớn kia là của bên nào không?"

Dân chúng biết đến cờ đen là của tiêu cục Trấn Viễn, cũng biết cờ xanh lam là của quân Trấn Viễn.

Nhưng quân Nương Tử rất ít khi xuống núi nên có rất ít dân chúng biết đến lá cờ của họ.

Rất ít nhưng không có nghĩa là không có, rất nhanh đã có người nhận ra.

"Đó là cờ chiến của quân Nương Tử núi Thiết Quán, lúc trước ta có một khoảng thời gian đi ngang qua núi Thiết Quán, nhìn thấy bọn họ đang huấn luyện, lá cờ này chính là lá cờ mà bọn họ cầm!"

"Quân Nương Tử núi Thiết Quán? Có phải bọn họ là quân Nương Tử nhà họ Kim đã đánh đuổi thổ phỉ ở núi Dương Khuyên không?”

"Đúng, chính là bọn họi"

"Nghe nói quân Nương Tử nhà họ Kim rất ít khi xuống núi, bọn họ tới bên này làm gì?"

"Ai biết được... Ôi, các ngươi nhìn xem người kia có phải là Kim tiên sinh không?”

"Người nào cơ?”

"Chính là ky sĩ mặc áo giáp nhẹ, không đeo kiếm đeo hắc đao ở giữa ấy!"

"Ôi, hình như thật sự là Kim tiên sinh!"

"Kim tiên sinh đã lên đường rồi, xem ra thật sự có chuyện lớn rồi!"

"Kim tiên sinh!"

Kim Phi thường xuyên đi đi lại lại trong làng, rất nhiều người ở bên ngoài làng làm việc trong làng Tây Hà, cho nên có không ít dân chúng với người buôn bán biết Kim Phi, mặc dù Kim Phi đã cố gắng khiêm tốn và mặc áo giáp đen như những nhân viên hộ tống khác, còn trốn tránh ở giữa đội cận vệ, kết quả vẫn bị người buôn bán có ánh mắt sắc bén nhận ra.

Người buôn bán và dân chúng đều nhao nhao vẫy tay chào Kim Phi, Kim Phi cũng chỉ có thể gật đầu đáp lại.

Sau khi đi qua nhóm người này, Kim Phi lập tức kép mặt nạ bảo hộ lên, che mặt lại.

Thiết Chùy thấy thế, nhanh chóng ra hiệu cho các cận vệ cũng kéo mặt nạ bảo hộ lên.

Thực ra sau khi kéo mặt nạ bảo hộ lên, tầm nhìn sẽ rất khó chịu, nhưng Kim Phi cũng đã kéo lên, những người khác lại không kéo lên, điều này sẽ làm Kim Phi càng dễ bị người khác chú ý.

Sau khi kéo mặt nạ bảo hộ lên, Kim Phi hoàn toàn xen lẫn trong những cận vệ khác, đừng nói người buôn bán với dân chúng, Tả Phi Phi vừa đuổi theo từ phía sau phải tìm khắp một vòng mới tìm được Kim Phi.

Không cần mang theo quân nhu quân dụng tiếp viện, nên tốc độ đi đường của các nữ công nhân rất nhanh, chạng vạng tối cùng ngày đã thuận lợi chạy tới bến tàu Kim Xuyên.

Vào đến văn phòng làm việc ở bến tàu, Kim Phi cuối cùng cũng có thể gỡ mặt nạ bảo hộ xuống.

“Tiên sinh, dựa theo chỉ thị của ngài, những đồ vật đó đã được đưa lên thuyền rồi."

Một người đàn ông vạm vỡ đến báo cáo.

Trước khi Kim Phi thành lập tiêu cục Trấn Viễn, từng thành lập một đội giao hàng, chủ yếu chịu trách nhiệm mua nguyệt liệu dệt vải, sau đó đưa những thành phẩm do các nữ công nhân của xưởng dệt gia công đến thị trấn.

Khi đội giao hàng mới thành lập, đội trường là Trương Lương với Lưu Thiết, sau khi hai người đảm nhận các chức vụ khác thì đội trưởng đã đổi thành người đàn ông trước mặt này.

Người đàn ông này là người làng Quan Gia, xem như là một trong những người anh họ, bà con xa của Quan Hạ Nhị, thái độ làm người rất trung thực, hơi bướng bỉnh, thấy Kim Phi cũng không gọi là Kim tiên sinh giống như những người khác, mà gọi là cô gia Kim Phi.

Bởi vì lần đầu tiên gặp Kim Phi, anh ta đã gọi y như thế, sau này cũng không muốn đổi cách xưng hô nữa.