Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1978




“Người dân ở đó vẫn còn phải chịu khổ, để cho Lương huynh tới giải cứu bọn họ, để cho bọn họ không còn phải chết vì đói rét, để cho con cái của bọn họ được đi học, không ngu dốt nữa, chẳng lẽ không nên sao?”

Kim Phi nói: “Nếu như vậy là có tội, ta tình nguyện đeo trên lưng tội danh này, đi làm việc ác ở hiện tại, có lợi cho tương lail

Kiếp trước, Kim Phi hiểu được đạo lí tội lỗi ở hiện tại, công đức ở tương lai.

Nếu có thể cho thế hệ sau tạo ra một giang sơn thật lớn, Kim Phi tình nguyện gánh trên lưng một ít tiếng xấu.

Hơn nữa những gì y vừa nói không phải là để bào chữa cho bản thân, mà đó là sự thật.

Chế độ của thế giới này thật sự rất lạc hậu, không chỉ người dân của Đại Khang sống không tốt, mà cả người dân ở các nước khác cũng như vậy, họ đều bị các gia tộc quyền quý ở địa phương áp bức.

Sau khi Kim Phi đánh hạ những nơi này xong, những cái khác không dám nói, nhưng ít nhất sẽ cố gắng suy nghĩ biện pháp để người dân có thể ăn no mặc ấm, không bị chết vì đói và rét nữa.

“Tội ác ở hiện tại, lợi ích ở tương lai!”

Cửu công chúa thấp giọng đọc lại những lời này một lần, sau đó lộ ra vẻ suy tư.

Cho đến bây giờ, cô ấy đều cảm thấy Kim Phi là người chỉ đam mê với máy móc, không có hứng thú với việc tranh quyền đoạt lợi, bây giờ cô ấy chợt hiểu rằng, Kim Phi không phải không có hứng thú với việc tranh quyền đoạt lợi, mà là coi thường triều đình Đại Khang trước kia.

Nghĩ tới đây, Cửu công chúa không khỏi nhớ tới tấm bản đồ thế giới treo trong thư phòng của Kim Phi.

Đúng vậy, đối với người đã từng thấy cả đại dương, thì sao còn cảm thấy hứng thú với cái ao nhỏ chứ?

Cửu công chúa vốn là một người điềm tĩnh, đều bị lời nói của Kim Phi làm cho lay động, huống chỉ là Trương Lương và Thiết Chùy?

Các nhân viên hộ tống xung quanh nghe thấy điều này đều rất phấn khích, Trương Lương lại trịnh trọng hành lễ với Kim Phi, lớn giọng nói: “Ta Trương Lương tình nguyện làm con tốt, làm thanh kiếm trong tay của ngài, vĩnh viễn đi theo ngài, đạt được thành tựu ngàn năn”.

“Ta Trương Thiết Chùy tình nguyện vì ngài làm con tốt, làm thanh kiếm trong tay của ngài, vĩnh viễn đi theo ngài, đạt được thành tựu ngàn năm!”

“Ta Từ Tuyền tình nguyện làm con tốt thí, làm thanh kiếm trong tay ngài....”

Những nhân viên hộ tống khác cũng rối rít hành lễ và tuyên thệ.

“Rất tốt! Chúng ta cùng nhau vượt qua mọi chông gai, cùng nhau tạo ra đại nghiệp!”

Kim Phi - người luôn luôn tùy tiện cũng trịnh trọng đáp lễ.

Lão Điền đứng ở cửa xưởng thủy tỉnh, mặc dù không nghe được Kim Phi và Trương Lương đang nói gì, nhưng trong lòng mơ hồ có cảm giác mình đang chứng kiến lịch sử.

Nếu như có máy ảnh, ông ta nhất định sẽ chụp hình, ghi chép khoảnh khắc này.

Trên thực tế cảm giác của Lão Điền không hề sai, cũng vào ngày này, Cửu công chúa và Trương Lương đã hoàn toàn hiểu được kế hoạch của Kim Phi, cũng biết tiếp theo nên làm như thế nào.

Rất nhiều năm tiếp theo, Cửu công chúa và Trương Lương đều sẽ cố gắng vì kế hoạch này.

Trở lại làng, Kim Phi không đi thẳng về nhà, mà rẽ đến trường học một chuyến.

Lúc mới bắt đầu, trường học làng Tây Hà là ngôi nhà cũ mà lão thợ rèn để lại cho Kim Phi, các học sinh đều học tập ở căn lầu tranh ban đầu dùng để kéo sợi.

Tuy nhiên khi ngày càng nhiều công nhân đến làng Tây Hà, ngày càng nhiều trẻ em tới trường, những căn lầu tranh dần dần không đủ dùng, vì vậy lão trưởng làng đã bàn bạc với mấy nhà bên cạnh, xây dựng cho họ một căn nhà ngói bên ngoài làng, để cho bọn họ dọn sang.

Mấy người hàng xóm vui mừng vì được nâng cấp miễn phí từ nhà tranh lên nhà ngói, lập tức đồng ý ngay.

Thế là, lão trưởng làng đã phá bỏ những ngôi nhà tranh của những gia đình này, xây dựng một căn nhà dạy học hai tầng, tên trường học làng Tây Hà được đổi thành Tiểu học làng Tây Hà.

Nhà cũ của Kim Phi không bị tháo dỡ, mà để lại làm nhà ở tập thể cho các cô giáo.

Cổng trường học cũng được thiết kế dựa trên trường học lúc bé của Kim Phi, phía trên cửa có một khung sắt, bên trên gắn mấy tấm gỗ ghi tiểu học làng Tây Hà.