Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1926




Trước kia rất nhiều cô nương không muốn làm nữ nhân viên hộ tống trừ khi bị bắt buộc, các cô ấy thà làm việc trong xưởng dệt còn hơn.

Thế nên mấy ngày gần đây, số lượng cô nương tới làng Tây Hà xin làm nữ nhân viên hộ tống càng ngày càng nhiều.

Mặc dù Cửu công chúa tin tưởng Kim Phi, nhưng vẫn khá lo lắng.

Mãi cho đến lúc này, nỗi lo trong lòng Cửu công chúa rốt cuộc cũng tan biến.

Không chỉ vì việc thử nghiệm đánh cường hào chia ruộng đất tiến hành thuận lợi ở Kim Xuyên, còn phản ứng của phiên vương các nơi khác, cũng giống như Kim Phi dự liệu.

Mặc dù bọn họ gào thét quyết liệt, nhưng đã trôi qua nhiều ngày như vậy, vẫn không có một tên phiên vương nào dám phái binh tới tấn công Xuyên Thục.

Tiếp theo, Cửu công chúa lại ra lệnh cho Khánh Hâm Nghiêu và quận trưởng Quảng Nguyên, tiếp tục đẩy mạnh chính sách đánh cường hào chia ruộng đất ở Tây Xuyên và Quảng Nguyên.

Kim Xuyên là đại bản doanh của Kim Phi, các địa chủ quý tộc không dám phản kháng, nhưng Tây Xuyên và Quảng Nguyên thì khác.

Sức ảnh hưởng của Kim Phi ở hai nơi này vốn không bằng Kim Xuyên, địa chủ quý tộc ở địa phương cũng không kính sợ Kim Phi nhiều như vậy.

Chặn đường kiếm tiền của người khác giống như giết cha mẹ người khác, Cửu công chúa muốn thu đất của bọn chúng, cũng không khác gì giết luôn bọn chúng.

Thế nên không ít địa chủ quý tộc cũng bỏ tiền ra tập hợp côn đồ lưu manh, có ý đồ tiến hành phản kháng.

Nhưng lần này Kim Phi không phái nhân viên hộ tống tới trấn áp bọn chúng, mà phái đội Chung Minh, khích lệ người dân

địa phương tiến hành phản kháng.

Trong giới địa chủ mặc dù cũng có người tốt như Chu Du Đạt, nhưng số lượng cực kỳ ít.

Phần lớn địa chủ đều là kẻ ăn thịt người không nhả xương, không từ bất cứ thủ đoạn nào để chèn ép người dân.

Trước kia không ai làm chủ cho người dân, người dân chỉ có thể nhịn, bây giờ có đội Chung Minh làm chỗ dựa cho bọn

họ, người dân đã tìm được trụ cột.

Côn đồ mà địa chủ tìm tới sao nhiều người bằng người dân?

Huống chỉ côn đồ chẳng qua chỉ nhận tiền làm việc, làm gì chịu liều mạng vì địa chủ?

Nhìn thấy số lượng người dân quá nhiều, phía sau còn mang cờ đen của tiêu cục Trấn Viễn, tất cả côn đồ đều bị dọa chạy.

Vô số người dân vọt vào nhà địa chủ như điên.

Tiếp theo thì có thù báo thù, có oan chịu oan.

Dĩ nhiên, cũng có người dân cướp tài sản của nhà địa chủ.

Đến khi đội Chung Minh khống chế được người dân, trong nhà của địa chủ này đã không còn ai sống sót, đặc biệt là lão địa chủ làm nhiều việc ác, đã bị người dân giận dữ xé xác.

Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở khắp Quảng Nguyên và Tây Xuyên.

Những địa chủ ở địa phương khác đang xem xét tình hình, trông thấy thì sợ mất mật, hoặc là ôm theo vàng bạc bỏ chạy, hoặc là chạy đến trụ sở tiêu cục Trấn Viễn ở địa phương cầu xin, chủ động xin chia ruộng đất.

Bởi vì trong sắc lệnh của Cửu công chúa nói rất rõ, địa chủ chủ động phối hợp chia ruộng đất thì không tính chuyện cũ trước kia, nhà cửa và tài sản của bọn họ, vẫn được thừa nhận, cũng sẽ được quan phủ bảo vệ.

Nếu không phối hợp thì thế nào, trong sắc lệnh không nói, nhưng các địa chủ đã biết.

Tuy sau đó còn một vài địa chủ tin tức lạc hậu tiến hành phản kháng, nhưng về tổng thể, công việc đánh cường hào chia ruộng đất tiến triển càng ngày càng thuận lợi.

Cũng chính vì quá thuận lợi, nhân lực của Kim Phi lại không đủ dùng.

Mặc dù gần đây chiêu mộ được rất nhiều tân binh, nhưng những người này thậm chí còn chưa trải qua huấn luyện tân binh, huống chỉ là trải qua kiểm tra, Kim Phi quả thực không dám giao nhiệm vụ chia ruộng đất cho bọn họ, chỉ có thể bảo Cửu công chúa chậm lại, đồng thời yêu cầu Tiểu Ngọc mau chóng đào tạo những nhân tài cần thiết.

Trải qua hơn hai tháng, công việc chia ruộng đất cho cả Xuyên Thục cuối cùng cũng hoàn toàn kết thúc.

Trong hơn hai tháng qua, tiêu cục Trấn Viễn và quân Trấn Viễn nhanh chóng mở rộng, số lượng người tăng lên gấp mấy lần.