Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1897




Khi còn ở Đông Hải, Kim Phi ý thức được chiến tranh sẽ nhanh chóng diễn ra nên sau khi trở về, y đã giải quyết xong việc trong làng và lập tức chuyên tâm vào xưởng luyện sắt.

Kết cấu máy hơi nước khá đơn giản, vấn đề khó nhằn với Kim Phi là ống pít-tông và phòng nồi hơi.

Nhưng là một tiến sĩ khoa học kỹ thuật, y biết rất rõ vai trò của động cơ nên đã bắt đầu công việc chuẩn bị có liên quan từ trước.

Lô thiết bị mà Mãn Thương đưa đến Đông Hải là sản phẩm đầu tiên.

Trong thời gian gần đây, Kim Phi không sản xuất máy hơi nước mà giao cho các phụ kiện khác cho Mãn Thương, bản thân y dẫn dắt Vạn Hạc Minh cải tiến dây chuyền sản xuất pít-tông.

Kim Phi phải mất một thời gian dài để cải tiến dây chuyền sản xuất, nhưng sau khi hoàn thành việc cải tiến, một ngày có thể sản xuất ra mười mấy ống pít-tông, chất lượng tốt hơn các sản phẩm làm tạm thời trên tàu rất nhiều.

Có thể sản xuất ống pít-tông thì các phụ kiện khác càng không phải là vấn đề.

Thế nên trong mấy ngày ngắn ngủi, mấy người Kim Phi và Mãn Thương đã chế tạo ra mười mấy máy hơi nước loại nhỏ.

Thể tích nhỏ hơn trước, độ chính xác cao hơn, cũng tiết kiệm được nhiên liệu hơn.

Đường Đông Đông đưa theo tấm vải chống cháy do công nhân nữ dệt may làm ra và bôi dầu nhiều lần, khả năng đậy kín cũng được cải thiện lên mức cao hơn.

Đêm đó, Quan Hạ Nhi không đến bắt Kim Phi về để tạo người thừa kế đại nghiệp nữa, bận rộn suốt cả đêm cuối cùng đã chế tạo được mười hai chiếc phi thuyền mới vào lúc bình minh.

Sau khi mặt trời ló dạng, phi thuyền chở vật tư chậm rãi bay lên, bay về hướng Tây Bắc.

Trước khi binh mã di chuyển, lương thực phải đi trước, bất cứ khi nào có chiến tranh, lương thực cũng được ưu tiên hàng đầu.

Lúc đầu khi quân Trấn Viễn đến Hi Châu đã xây dựng không ít trụ sở ở dọc đường, dùng để bảo vệ lương thực.

Phi thuyền dừng ở bất kỳ trụ sở nào cũng đều có thể bổ sung vật tư.

Phi thuyền có tốc độ nhanh hơn đi bộ rất nhiều, sáng hôm đó xuất phát thì nửa buổi chiều đã đến tiền tuyến.

Lần này đội bay dẫn đoàn vẫn là Lão Ưng.

Anh ta và Thiết Ngưu cũng xem như là đồng đội cũ, gặp mặt thì đánh Thiết Ngưu một cái hỏi: “Lão Thiết, đã chuẩn bị hết chưa?”

“Hôm nay đã xong rồi, vẫn luôn đợi ngươi đây”.

Thiết Ngưu đánh trả Lão Ưng một cái: “Tiếp theo chúng ta sẽ cho người Đảng Hạng thấy sức mạnh của tiêu cục Trấn Viễn”.

Sáng hôm sau, Thiết Ngựu dẫn năm trăm nhân viên hộ tống áo giáp đen đánh vào địa phận Đảng Hạng.

Bên phía Đảng Hạng cũng luôn theo dõi động tĩnh của quân Trấn Viễn, hôm mấy người Thiết Ngưu hành động, tin tức đã truyền về vương thành Đảng Hạng.

Nhưng nghe nói Thiết Ngưu chỉ dẫn năm trăm người, từ Hoàng đế Đảng Hạng đến văn võ cả triều không ai để tâm.

Dù họ đã biết sự tồn tại của phi thuyền.

“Chỉ năm trăm người mà cũng dám xông đến, Kim Phi đúng là không biết trời cao đất dày”.