Nhưng chuẩn bị và mưu tính lâu như vậy, khó khăn lắm mới đi được đến bước ngày hôm nay, Gada cũng tập hợp quân đến biên giới, cứ từ bỏ như vậy, Phùng tiên sinh thực sự không cam tâm.
Bởi vì trong lần ra quân này, Gada gần như đã vét sạch Thổ Phiên, nếu như kế hoạch thất bại, cả đời này ông ta cũng đừng nghĩ lấy lại được lòng tin của Gada nữa.
Nói không chừng Gada sẽ thẹn quá hóa giận mà giết chết ông taI
Cho nên Phùng tiên sinh giam mình trong phòng suy nghĩ hai ngày hai đêm, sau đó đến tìm Gada vào sáng sớm ngày thứ ba.
Lúc đó Gada đang ăn sáng, sai người dọn cho Phùng tiên sinh một cái đùi dê và một bát dầu trà.
Đối với tộc nhân bình thường, việc ăn cơm cùng với thủ lĩnh là một vinh dự vô cùng lớn, nhưng tâm trí của Phùng tiên sinh lại không ở đây, ông ta nhận lấy chiếc đùi dê sau đó đặt lên bàn.
"Tại sao Phùng tiên sinh lại buồn bã không vui như vậy?” Gada hỏi.
"Hồi bẩm Đại vương, ta vừa nhận được tin tức, Kim Phi vẫn còn sống!"
Phùng tiên sinh quyết định báo tin này cho Gada.
"Cái gì?"
Gada đột nhiên đứng dậy thốt lên: "Không phải ngươi nói y đã chết rồi sao?"
Đại tướng Đan Châu thuộc hạ của ông ta đã chết trong tay Kim Phi, vì vậy Gada đã sớm xem tin tình báo chỉ tiết về Kim Phi.
"Tình báo của quyền quý ở Đại Khang có nhầm lẫn, bọn họ. chưa giết chết Kim Phil"
Phùng tiên sinh quỳ sụp xuống đất: "Thuộc hạ làm việc. thiếu sót, xin Đại vương trách phạt!"
Ban đầu khi biết tin Kim Phi đã chết, Phùng tiên sinh cũng nghi ngờ, nhưng sau khi Tứ hoàng tử giết chết Trần Cát soán vị lên ngôi, các quyền quý đã nhiều lần gây náo loạn ở làng Tây Hà, Kim Phi cũng không xuất hiện, Phùng tiên sinh mới hoàn toàn tin tưởng.
Ai ngờ ông ta đã chuẩn bị xong tất cả thì Kim Phi lại trở về.
"Ta trách phạt ngươi có tác dụng sao?" Gada tức giận đến mức đi vòng quanh trong lều: "Ta muốn biết bây giờ nên làm như thế nào!"
"Đại vương, chuyện đến nước này, chúng ta chỉ có một con đường có thể đi!"
Phùng tiên sinh ngẩng đầu lên nói: "Đánh!" "Đánh?" Gada hơi nheo mắt lại: "Nhưng Kim Phi phải làm thế nào?"
"Đại vương, quyền quý ở Đại Khang căm ghét Kim Phi hơn chúng ta, ta nhận được tin tức chuẩn xác, y bị kẹt ở đất Ngô, không thể di chuyển được, tạm thời sẽ không thể trở về!"
Phùng tiên sinh nói: "Đại vương, đây là cơ hội của chúng †a, cũng là cơ hội cuối cùng!"
"Ý của ngươi là nhân lúc Kim Phi còn chưa kịp quay về, chúng ta xuất quân chinh phục Xuyên Thục ư?" Gada hỏi.
"Đúng vậy,' Phùng tiên sinh nói: "Bây giờ Kim Phi đang ở đất Ngô, Trương Lương bị kẹt ở thành Du Quan, Khánh Hoài và Khánh Hâm Nghiêu đang chiến đấu quyết liệt với Tân vương, Trịnh Phương cũng rời khỏi Kim Xuyên tiếp ứng Kim Phi rồi, giờ là thời điểm Xuyên Thục trống không, dễ dàng tấn công nhất!"
"Nhưng nếu chúng ta còn chưa kịp đánh bại được Xuyên Thục, Kim Phi đã về thì làm thế nào?" Gada cau mày hỏi.
"Đại vương yên tâm, nước Trường Giang chảy xiết, rất khó lội ngược dòng, trước đây không có chiến tranh, những người buôn muối đã thuê rất nhiều người kéo thuyền để kéo thuyền, từ đất Ngô đến Xuyên Thục cũng phải mất mấy tháng mới đến nơi, bây giờ Đại Khang không ngừng hỗn chiến, Kim Phi lại bị đám quyền quý nhắm vào, tuyệt đối sẽ không tìm được người kéo thuyền đâu!"
Phùng tiên sinh nói: "Không có người kéo thuyền, chỉ dựa vào buồm và mái chèo, không mất thời gian một nửa năm, y đừng hòng trở về, huống hồ ở giữa còn có nhiều quyền quý gây rối, nói không chừng Kim Phi còn chưa về đến Xuyên Thục thì đã bị đám quyền quý giết chết rồi!"
"Đám quyền quý ở Đại Khang có bản lĩnh giết chết Kim Phi, thì sẽ không có chuyện như bây giờ!"
Gada nói: "Mặc dù ta hận không thể lột da Kim Phi, nhưng †a không thể không nói, y là một người rất có bản lĩnh, nếu như Kim Phi còn sống trở về, chúng ta đánh hạ Xuyên Thục còn có tác dụng gì?"
"Đại vương lời này nói sai rồi" Phùng tiên sinh nói: "Kim Phi không giỏi mưu kế, cũng không biết thống trị thiên hạ, chỉ giỏi về kỹ thuật của thợ thủ công mà thôi...."