Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1618




Cũng không biết người Đông Man bị đánh đến mức tức giận, hay là quan chỉ huy của bọn họ ra tử lệnh, người Đông Man vẫn tiếp tục lần lượt lao về phía trước như cũ, hy vọng dựa vào lợi thế về số lượng lao tới vị trí của quân Bắc phạt và triển khai cận chiến.

Nhưng ý tưởng chiến đấu của Kim Phi là tiêu diệt kẻ thù trên đường đến gần, lần này y chuẩn bị đầy đủ cho trận chiến Bắc phạt này, sao có thể để cho đối thủ đạt được như ý nguyện chứ?

Tiểu đoàn Thần Cung phần lớn là tân binh lần đầu tiên tham gia trận chiến có quy mô lớn, đối thủ lại là ky binh Đông Man tiếng tăm lẫy lừng, vừa mới bắt đầu khó tránh khỏi hơi căng thẳng, nhưng sau vài lần bắn tên, tâm trạng dần dần bình tĩnh lại, sự ăn ý của họ cũng được cải thiện, càng lúc càng phối hợp nhịp nhàng hơn.

Mà phía người Đông Man, do thi thể của ngựa chiến và ky binh đã chất thành đống xung quanh trận địa, nên khi ky binh phát động tấn công thì rất khó chạy được, tình hình càng lúc càng trở nên khó khăn.

Cách vị trí quân Bắc phạt hai dặm về phía đông, một tòa tháp canh tạm cao hơn chục mét đã được xây dựng lên.

Người chỉ huy Đông Man chịu trách nhiệm chỉ huy trận chiến này không phải là vua Đông Man mà là một vị tướng tên là Dakima.

Lúc này, Dakima đang đứng trên đài quan sát nhìn ra phía chiến trường, sắc mặt u ám hơn mây đen trên trời.

"Đám người Trung Nguyên chết tiệt, lấy đâu ra nhiều cung nỏ hạng nặng vậy chứ?"

Dakima đấm mạnh vào lan can trước mặt. Muốn thăng chức trong quân đội Đại Khang, không chỉ cần dựa vào năng lực và thành tích quân sự mà còn dựa vào bối cảnh gia tộc.

Phong tục dân gian của Đông Man rất hung hãn, tinh thần quân đội cũng tốt hơn so với Đại Khang rất nhiều, việc thăng tiến không chỉ phụ thuộc vào bối cảnh gia tộc, mà năng lực bản thân cũng phải vững vàng, nếu không dù gia tộc sắp xếp cho ngươi phục vụ cho quân đội, binh lính của ngươi cũng sẽ không khuất phục.

Vì vậy hơn chín mươi phần trăm tướng lĩnh trong quân đội Đông Man đều là những kẻ tàn ác có bản lĩnh đánh giết.

Vua Đông Man vô cùng coi trọng lần ngăn chặn quân Bắc phạt này, phái Dakima đến đã cho thấy được năng lực của Dakima.

Từ năm mười ba tuổi, Dakima đã cưỡi ngựa theo cha chú đi cướp bóc về phía nam, hắn ta đã đối phó với quân Đại Khang gần ba mươi năm, hắn ta hiểu rất rõ về phương thức chiến đấu của quân Đại Khang.

Nhưng với kinh nghiệm của Yakimo, hắn ta không hề coi thường quân Bắc phạt, mà hắn ta đã tập trung toàn bộ tinh thần, coi quân Bắc phạt là đối thủ lớn nhất của mình. Trước cuộc chiến hắn ta đã thẩm vấn hàng chục người được Kim Phi thả ra, hỏi thăm các chỉ tiết của trận chiến sông Hoàng Hà, đồng thời nghiên cứu kỹ về thông tin tình báo về Kim Phi.

Chính vì có những bài học này, Dakima đã tìm được cách đối phó với khinh khí cầu và lựu đạn, đồng thời chọn thời tiết giông bão để phát động tấn công.

Máy bắn đá và cung nỏ hạng nặng là những vũ khí khởi đầu sự nghiệp của Kim Phi, Dakima đương nhiên biết về chúng.

Nhưng Đại Khang và Đông Man dù sao cũng cách nhau hàng ngàn kilomet, cộng thêm Đường Đông Đông vẫn luôn chú ý bảo mật, một số tin tình báo mà Dakima có được liên quan tới Kim Phi có phần đã tụt lại phía sau.

Đặc biệt là về vũ khí, Dakima không biết tin tức Kim Phi đã sản xuất hàng loạt các cung nỏ hạng nặng.

Thực ra, Dakima cũng không xa lạ gì với cung nỏ hạng nặng, hắn cũng đã từng thu được vài chiếc.

Sau khi nghiên cứu, những thợ mộc nói với Dakima rằng, uy lực của cung nỏ hạng nặng mặc dù rất lớn, nhưng chế tạo rất khó khăn, tốc độ lắp đạn cũng chậm chạp, không thể ảnh hưởng đến tình hình chung được.

Nhưng biểu hiện của tiểu đoàn Thần Cung lúc này, hoàn toàn lật đổ sự hiểu biết của Dakima về cung nỏ hạng nặng.

Cung nỏ hạng nặng trải qua đợt cải tạo của Kim Phi có tốc độ lắp đạn nhanh hơn, tầm bắn xa hơn, uy lực lớn hơn, lực sát thương mang lại thực sự quá lớn.

Điều quan trọng nhất là tiểu đoàn Thần Cung mang theo quá nhiều cung nỏ hạng nặng!

Kể từ khi bắt đầu, trận chiến đã kéo dài mười lăm phút, những mũi tên do tiểu đoàn Thần Cung băn ra vẫn chưa hề dừng lại, cũng không có hề có dấu hiệu dừng lại.

Không biết đã có bao nhiêu kị binh Đông Man bị băn chết, nhưng bọn họ thậm chí còn không thể đến gần được vị trí của quân Bắc phạt.

"Đại vương, cung nỏ hạng nặng của Đại Khang mạnh đến mức các huynh đệ căn bản không thể xông qua đó được!"

Một người đàn ông trung niên ăn mặc như học giả nhìn Dakima nói: "Đại vương, tạm thời hãy dừng tấn công đi, các huynh đệ tổn thất quá nghiêm trọng rồi!"

Người Đông Man coi thường quân Đại Khang, nhưng lại rất tôn sùng văn hóa Trung Nguyên.

Người đàn ông trung niên này chính là mưu sĩ được Dakima lựa chọn từ trong số những tù binh bị Trung Nguyên bắt, chức vụ giống như Vu Triết ở bên cạnh Đan Châu.

Sắc mặt Dakima tối sầm lại một lúc, suy nghĩ rồi lạnh lùng nói: "Tiếp tục kiên trì thêm một nén hương nữa, ta không tin người Trung Nguyên có thể mang theo nhiều mũi tên như vậy!"

Nghe thấy Dakima nói như vậy, người đàn ông trung niên không khỏi run rẩy.