Kim Phi chỉ sờ mũi khi cảm thấy chột dạ, chẳng hạn như: khi y thu nhận Đường Tiếu Bảc ở Quảng Nguyên, sau khi trở về y cũng có bộ dạng này.
Quan Hạ Nhi chưa bao giờ phản đối việc Kim Phi nạp thê thiếp, nhưng lần này cô bị dọa sợ.
Người này là công chúa đó!
Mặc dù trước đó khi Đường Tiếu Bắc nói đùa cũng đã từng nói Kim Phi đã thu phục được Cửu công chúa rồi, nhưng đó đều là những lời nói đùa mà thôi.
Cô thực sự không ngờ rắng, Kim Phi thực sự dám làm điều này.
Quan Hạ Nhi nóng lòng muốn hỏi rõ Kim Phi ngay bây giờ, nhưng xung quanh vẫn còn quá nhiều nhân viên hộ tống, cô không còn cách nào khác ngoài việc đè nén suy nghĩ này lại, rồi nở một nụ cười với Cửu công chúa
Trở về trong làng, Cửu công chúa đến tiểu viện trước đây của nhà Khánh Mộ Lam, Quan Hạ Nhi cuối cùng cũng tìm được cơ hội, kéo Kim Phi vào trong phòng.
"Gấp gáp như vậy sao?" Kim Phi cười đùa nói: "Bây giờ vẫn là ban ngày đó”
"Đương gia, đừng cười đùa cợt nhã với ta, chàng nhanh nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Quan Hạ Nhi lo lắng hỏi. "Cái gì mà xảy ra chuyện gì?"
Kim Phi cố ý giả vờ không hiểu, vòng tay qua ôm lấy Quan Hạ Nhi, muốn lừa dối vượt qua.
Quan Hạ Nhi phát hiện ra Kim Phi muốn hôn mình, vô thức. muốn né tránh.
Nhưng gò má đã bị Kim Phi ôm chặt, cô căn bản không thể tránh được, chỉ có thể cam chịu nhằm mắt lại
Mặc dù gặp gỡ sau ít ngày xa cách còn mãnh liệt hơn đêm tân hôn, nhưng Kim Phi nhận ra Quan Hạ Nhi không có tâm tư làm chuyện đó nên cũng không ép buộc nữa, y chỉ hôn nhẹ lên má cô rồi buông cô ra.
Ai ngờ Quan Hạ Nhi lại không vui, nói với giọng hơi oán giận: "Quả nhiên, có công chúa là không quan tâm đến thiếu phụ luống tuổi có chồng nữa rồi.."
"Quan Hạ Nhi, nếu như nàng nói như vậy, ta sẽ không khách khí đâu."
Kim Phi nheo mắt nói.
"Chàng chỉ biết ức hiếp ta, có bản lĩnh thì đi ức hiếp công chúa đi!”
Quan Hạ Nhi tức giận trợn mắt nhìn Kim Phi, thấy Kim Phi xoa tay, cô vội vàng lùi lại mấy bước: "Được rồi, được rồi, ta sợi chàng rồi! Nhanh nói đi, chàng và Cửu công chúa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Cái gì mà xảy ra chuyện gì?”
Kim Phi tiếp tục giả vờ ngốc.
"Đương gia, đã đến lúc này rồi, chàng còn giấu ta sao?"
Quan Hạ Nhi sốt sảng đến mức giậm chân: "Cô ấy là công chúa đó, chàng chọc vào cô ấy làm gï?.... Bỏ đi, chọc vào cũng đã chọc vào rồi... Đương gia, chàng nói cho ta biết, ta nên làm gì đây?"
Công chúa không thể làm tiểu thiếp được.
Nếu Kim Phi muốn cưới Cửu công chúa thì sẽ phải ly hôn với Quan Hạ Nhi.
Nghĩ đến đây, Quan Hạ Nhi đột nhiên cảm thấy vô cùng đau lòng, nước mắt lần lượt rơi xuống.
"Đừng khóc..."
Kim Phí nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy nước mắt của Quan Hạ Nhi đột nhiên cảm thấy bản thân rất khốn nạn.
"Đương gia, ta không cầu cái gì khác, ta chỉ xin chàng đừng lừa dối ta!" Quan Hạ Nhi ấm ức nói: "Nếu như chàng thực. sự muốn cưới Cửu công chúa, ta sẽ nhường chỗ cho cô ấy không phải là được rồi sao?"
*Nhường chỗ gì chứ, còn nói nhám nữa, cẩn thận ta sẽ xử lý nàng đói"
Bình thường khi Kim Phi sử dụng cách đe dọa này, Quan Hạ Nhi nhất định sẽ nhượng bộ, nhưng lần này lại thất bại
Quan Hạ Nhi đấm vào ngực Kim Phí, càng khóc càng thảm thiết hơn: "Chàng muốn nạp thiếp, Đông Đông, hay Phi Phi ai cũng không được? Tại sao lại đi chọc vào Cửu công chúa? Chàng muốn ta và Tiếu Bắc phải thế nào đây?"
"Hạ Nhi, nàng yên tâm đi, cho dù công chúa vào nhà chúng ta thì cũng phải nghe theo nàng, nếu Trần Văn Nhi dám. ức hiếp nàng, ta sẽ xử lý cô ấy!" Kim Phi vội vàng an ủi cô.
"Chàng đừng khoác lác nữa, Cửu công chúa là công chúa được hoàng đế yêu thích nhất, chàng dám động vào cô ấy, hoàng đế sẽ không chém chàng sao?"