Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1279




Đại đương gia của đám thổ phi đang đau đầu vì áo giáp. đen của nhân viên hộ tống, sau khi nhận được lời khuyên của Trần sư gia, ông ta lập tức sắp xếp người mang vài giỏ đựng đầu ra tiền tuyến.

Khi thiết kế áo giáp, Kim Phi cũng đã cân nhắc đến những vấn đề mà Trần sư gia có thể nghĩ đến.

Dù áo giáp đen rất cứng cáp, nhưng cũng không phải là bất khả xâm phạm

Lợi dụng sức lan tỏa mạnh mẽ của lửa và nước chính là cách tốt nhất để đối phó với áo giáp đen.

Lúc huấn luyện đám nhân viên hộ tống, Kim Phi cũng đặc biệt nhấn mạnh răng phải cẩn thận với hỏa lực và nước lũ của kẻ địch.

Nếu là bình thường, thấy kẻ địch mang dầu tới gần, nhân viên hộ tống phía sau đã sớm bản chết hẳn rồi.

Nhưng lúc này, sương mù lại quá dày đặc, lúc nhân viên hộ tống thấy thổ phỉ mang hũ dầu tới gần thì đã không còn kịp nữa

Dù nhân viên hộ tống phía sau đã bản chết vài tên thổ phỉ nhưng vẫn có hơn mười mấy hũ đầu được ném tới đây!

“Trận hình phòng hỏa! Luil”

Lưu Thiết nổi giận gầm lên một tiếng, đám nhân viên hộ tống đều nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời giơ tay lên chản trước mặt

Bang bang bang!

Vì rút lui kịp thời, trong mười mấy hũ dầu, có hơn một nửa bị ném xuống đất, nhưng cũng có năm sáu hũ đập trúng vào người nhân viên hộ tống

Chỉ trong chốc lát, khu vực giao chiến của nhân viên hộ tống và thổ phỉ đã biến thành một biển lửa

Có bảy tám nhân viên hộ tống bị dinh dầu hỏa lên người, lập tức biến thành người lửa.

“Tiểu đội ba đi dập lửa! Hàng số 2 tiến lên phía trước!

Lưu Thiết vừa ra lệnh, vừa lấy một cái khăn lông ướt từ bên hông áo giáp ra, thành thục dập lửa giúp một nhân viên hộ tống.

Chiếc khăn lông ướt này là do Kim Phi cố ý chuẩn bị, mục. đích để đề phòng tình huống này xảy ra

Nhân viên hộ tống của tiếu đội ba cũng làm theo Lưu Thiết, hai người phối hợp, nhanh chóng dập tắt ngọn lửa trên người nhân viên hộ tống,

Hàng số 1 vốn dĩ phải xông lên phía trên cùng nhưng lại rút lui để dập lửa, hàng số 2 nhanh chóng tiến lên phía trước, đề phòng thổ phi thừa dịp tấn công.

Thật ra bọn họ đã quá lo lắng rồi, khu vực giao chiến với thổ phỉ giờ đã trở thành một biển lửa.

Lúc đám thố phỉ ném hũ dầu, chúng chỉ ném thẳng qua đây mà hoàn toàn không nghĩ tới việc liệu nó có thiêu phải người mình hay.

Đám Lưu Thiết đối mặt với thổ phi ném hũ dầu, họ phản ứng rất nhanh, chỉ có bảy tám nhân viên hộ tống bị ảnh hưởng.

Nhưng đám thổ phi đứng quay lưng về phía hũ đầu hoàn toàn không thấy sau lưng có người ném hũ đầu tới, phản ứng cũng không nhanh bãng đám nhân viên hộ tống, ít nhất phải có hai ba chục người thiêu thân trong biển lửa

Tiếng thét xé gan xé phối thay phiên nhau vang lên khiến đám thổ phỉ đứng phía sau nghe tới mức nhức đầu.

Dưới tình huống này, không có tên thổ phỉ nào dám vượt qua biển lửa mà tấn công nhân viên hộ tống.

Khi những tên thổ phỉ bị thiêu chết, con đường núi người ngã ngựa đổ hồi nấy lại trở nên yên tĩnh đến lạ.

Dầu hỏa trên mặt đất đã cháy hết cũng lần lượt bị dập tắt,

Bầu không khí tràn ngập mùi khét lẹt khó chịu

hững hũ dầu có tác dụng, một lúc thiêu chết mấy chục người bọn chúng! Mau mang tất cả hữ đầu lên phía trước cho. ta, thiêu chết bọn chúng đi! Cắt càng nhiều tai thì càng có nhiều tiền”

Đại đương gia của đám thổ phỉ đứng đăng sau liên tục thúc giục chúng tiếp tục chiến đấu.

Sương mù quá dày đặc, đám thổ phi không thấy rõ phía trước, rất nhiều tên tin vào lời của Đại đương gia, cho răng tiếng kêu gào thảm thiết vừa rồi là của nhân viên hộ tống.

Dù sao thì hũ đầu cũng là do người mình ném, thiêu chết kẻ địch không phải là hợp lý hơn sao?

Dưới lời thúc giục, đám thổ phi đẳng sau lại bảt đầu tấn công