Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1132




"Lão bà xin bái kiến các vị tráng sĩ, xin hỏi các vị tìm ta có chuyện gì?"

Chu Trần Thị nhìn mấy nhân viện hộ tống với vẻ mặt nịnh nọt.

"Bọn ta là nhân viên hộ tống của tiêu cục Trấn Viễn, cho hỏi bà có phải là mẹ của Linh Lung cô nương không?”

Đội trưởng đội hộ tống cười hỏi

Sinh ra được đứa con gái như Chu Linh Lung, Chu Trần Thị cũng phải là người thông minh, tháo vát.

Bằng không trước khi bị tịch thu tài sản, bà ấy đã không đánh cho nữ quyến mặt mũi xanh tím, tránh được ý đồ của Giáo Phường Ti

Nhìn thấy đội trưởng đội hộ tống tươi cười hỏi han, bà ấy lập tức đoán được đối phương có thiện ý.

Trái tìm đang treo lơ lửng cuối cùng cũng trùng xuống, gật đầu nói: "Đúng, ta là mẹ ruột của Linh Lung! Các vị tráng sĩ có biết tin tức của. Linh Lung nhà ta không? Bây giờ nó đang ở đâu?

“Linh Lung cô nương hiện tại đang đi theo. tiên sinh nhà ta ở Tây Xuyên, chính tiên sinh bảo. bọn ta đến chờ để tìm bà."

Đội trưởng đội hộ tống đáp.

"Linh Lung thành thân rồi ư?"

Chu Trần Thị vừa hỏi xong thì lập tức cúi đầu xuống.

Bà ấy biết mình vừa hỏi một câu vô nghĩa.

Chu Linh Lung là một đứa con gái, ngoài việc bị quý tộc mua đi làm tiểu thiếp, thì còn có cách nào có thể phái người ngàn dặm xa xôi đến tận Giang Nam tìm kiếm bọn họ nữa?

Không biết nhà chồng có đối xử tốt với con gái bà không.

Chu Trần Thị không tránh khỏi lo lắng.

Không ngờ lại nghe thấy nhân viên hộ tống nói: "Ta không biết Linh Lung cô nương đã thành thân chưa”

"Ngươi không biết?" Chu Trần Thị sửng sốt: "Không phải nãy ngươi vừa mới nói Linh Lung với tiên sinh nhà ngươi ở Tây Xuyên đó à?"

"Bà chị, chị đã nghe ai nói về thương hội Kim Xuyên chưa? Có nghe nói về nữ chưởng quầy của thương hội Kim Xuyên không?"

"Trương Vân Đình đứng ở bên cạnh cười nói: "Linh Lung cô nương được Kim tiên sinh ở thương hội Kim Xuyên tuyển chọn, nói không chừng sắp làm nữ chưởng quầy đó, sau này mong bà chị nói tốt giúp vài câu cho tal"

Trương Vân Đình lúc này cũng âm thầm cảm thấy may mắn.

Kim Phi phái người đi xa như vậy để tìm ăm người nhà của Chu Linh Lung, kẻ ngốc cũng: biết Chu Linh Lung rất được trọng dụng.

May mà ông ta không làm nhục nữ quyến nhà họ Chu, nếu không sau này Chu Linh Lung đứng lên trả thù, nói không chừng lại là một chuyện phiền toái lớn.

Còn về việc ông ta không cho nữ quyến nhà họ Chu ăn no mặc ấm, Trương Vân Đình cũng không sợ.

Đầu năm nay dân chúng bình thường đều đói cả, người hầu ăn không đủ no mặc không đủ ấm là chuyện bình thường.

Để cho tất cả nữ quyến nhà họ Chu sống sót đến bây giờ, cũng xem như là có ân tình đối với Chu Linh Lung rồi.

Chu Linh Lung nếu vì việc này mà trả thù ông †a, vậy thì không còn gì để nói.

Trương Vân Đình ở Giang Nam cũng có rất nhiều gia sản, tuy không bãng thương hội Kim Xuyên, nhưng cũng không phải là bùn nhão.

Chu Trần Thị nghe xong, mắt trừng to.

Tuy rằng trước khi nhà bà ấy suy sụp, Nguyễn Đồng Khiết còn chưa đến Tây Xuyên, nhưng quán rượu là nơi tập trung nhiều loại tin tức nhất, Chu Trần Thị từ lâu đã nghe đến tên tuổi của thương hội Kim Xuyên qua miệng của mấy thương nhân.

Chẳng qua không có ấn tượng mấy, nên vừa rồi mới không nghĩ tới.

Bây giờ nghe Trương Vân Đình nói mới nhớ, lập tức nhớ tới mấy vị thương nhân có nói, thương hội Kim Xuyên với tiêu cục Trấn Viễn là cùng một nhà, đều thuộc về một nam tước tên Kim Phi.

“Tiên sinh nhà ngươi là Kim Tước gia?" Chu Trần Thị vừa mừng vừa sợ. "Đúng vậy!" Đội trưởng đội hộ tống gật đầu.

"Linh Lung làm nữ chưởng quầy?” Chu Trần Thị tiếp tục hỏi.

Tuy bà biết Chu Linh Lung học toán nhanh, nhưng ở Đại Khang tư tưởng trọng nam khinh nữ rất nghiêm trọng.

Cô nương xuất đầu lộ diện ra ngoài làm việc. là quá ít.

Đa số mọi người đều cho rằng phụ nữ là phải ở nhà giúp chồng dạy con, không nên ra ngoài bươn chải.

Cho dù sống không nổi nữa thì nhiều nhất là cho phép phụ nữ ở nhà kéo tơ dệt vải.