Quay Về Bên Anh Em Nhé

Chương 161




Chương 161:

Nhìn dáng vẻ ngọt ngào của hai người họ, Trần Hà Thu như bị cảm hóa, trong lòng như có một luồng gió nhẹ, không khỏi ghen tị với cô gái vừa rồi.

Cô gái thì làm nũng, chàng trai thì mỉm cười, hình ảnh này thật là đẹp, Trần Hà Thu trông thấy mà thèm.

So với tình yêu đằm thắm của họ, khi cô kết hôn với Nguyễn Hoàng Phúc, mọi thứ gần như là một thảm họa .

Nguyễn Hoàng Phúc thậm chí còn không ra mặt, lúc đó anh ta chỉ cử một luật sư của tập đoàn nhà họ Nguyễn đến cục dân chính cùng cô, trước mặt các nhân viên, buộc Hà Thu phải kí giấy xác nhận tài sản tiền hôn nhân, bên trong ghi rõ ràng tài sản cá nhân của Nguyễn Hoàng Phúc không liên quan gì tới Trần Hà Thu, cho dù li hôn anh ta cũng không chia bất kì tài sản nào cho cô.

Cô vẫn nhớ như in ánh mắt thương cảm và bất lực của các nhân viên nhìn cô lúc đó: “Cô gái à, loại đàn ông như vậy mà cô vẫn muốn lấy làm chồng sao?”

Cô ấy lúc đó một lòng vì Nguyễn Hoàng Phúc, đối với cô ấy tài sản gì cũng không bằng một lời hỏi han quan tâm đơn giản của Nguyễn Hoàng Phúc, cô năm đó dứt khoát gật đầu: “Tôi lấy.”

Cứ như vậy, họ đăng kí kết hôn xong rồi, Hà Thu cầm giấy đăng kí kết hôn chỉ có ảnh một mình cô, ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần cô toàn tâm toàn ý thì nhất định sẽ được nhận lại tình yêu từ anh ta.

Nhưng thực tế đã vả vào mặt cô một cái tát đau điếng, cho cô biết lúc đầu cô ngu ngốc thế nào.

Người ở cục dân chính càng ngày càng đông, đại sảnh thì nhỏ chật chội, nhân viên nhìn thấy bọn họ đi vào, hơi bực mình nói : “Ai đến đăng kí kết hôn đến đó xếp hàng!”

Hà Thu cười nói: “Chúng tôi đến làm thủ tục li hôn.”

Người nhân viên có vẻ hơi sửng sốt: “Một ngày đẹp như tết Trung Thu mà các người đến đây để li hôn sao?

Trần Hà Thu lấy điện thoại ra xem, chợt nhận ra hôm nay là Tết Trung Thu- ngày tết đoàn viên truyền thống, chẳng trách hôm nay có nhiều người đến đăng kí kết hôn như vậy, có lẽ là vì ngụ ý “sum họp, đoàn tụ”.

Hà Thu nói: “Ai cũng bận rộn, tìm được hôm cả hai đều rảnh nên đến làm thủ tục chứ cũng chả để ý đến ngày tháng gì cả.”

Nhân viên đó gật đầu, nhìn Nguyễn Hoàng Phúc cọc cằn nhăn nhó phía sau, chỉ vào cửa kế bên: “Ly hôn thì làm ở đây.”

Khi Hà Thu lấy giấy đăng kí kết hôn ra, nhân viên phụ trách cau mày: “Cô ơi, sao trên giấy đăng kí kết hôn chỉ có hình của mình cô vậy?”

Lúc đó là luật sư cùng cô ấy đến làm thủ tục kết hôn, không thể nào mà chụp ảnh chung với luật sư đúng không? Tuy nhiên, cô không có thời gian để giải thích điều này với nhân viên nên đã lịch sự nói: “Có một số tình huống đặc biệt vào thời điểm đó nên anh ấy không thể đến được, cho nên tôi là người duy nhất đến. Phiền anh giúp chúng tôi làm thủ tục ly hôn được không?”

Nhân viên đó đột nhiên ngẩng đầu lên và liếc nhìn cô, như thể anh ta nhớ ra điều gì đó. Anh ta ngừng lại một lúc lâu rồi nói : “Hình như tôi đã gặp cô ở đâu rồi.”

Hà Thu đơ người ra, chắc là do cô ấy đã xuất hiện trên các tiêu đề trang nhất nhiều lần trước đây.

“Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, người nhân viên ngạc nhiên: “Cô không phải là cô gái đến kết hôn cùng với luật sư sao? Cô bị ép ký công chứng tài sản tiền hôn nhân. Tôi làm ở cục dân chính đã nhiều năm như vậy, chưa từng thấy chuyện kì quái nào cả. Đấy là lần đầu tiên tôi thấy phía người đàn ông không đến mà chỉ cử luật sư đến làm thủ tục đăng kí kết hôn thay.”

Hà Thu lúng túng cười, không ngờ nhân viên ở đây vẫn còn nhớ cô ấy.