Khác với sự ngoài hài hòa chỉ có hài hòa bên Trương Bác Văn, bên Từ Minh quả thực có thể được xưng là chiến trường. Bất luận Từ Minh ở trong bang từ chối Chiến Hồn bao nhiêu lần, Chiến Hồn đều tỏ vẻ, tuổi không là vấn đề! Hắn có thể đợi Từ Minh lớn lên!
Từ Minh cực kỳ muốn rống lên: mẹ nó đây là vấn đề chờ tôi lớn lên à! Đây là vấn đề giới tính đấy!!!
Tuy Từ Minh biết mình là gay, quả thực muốn tìm đàn ông sống chung, nhưng cách nghĩ của cậu với Bé Ngốc Nghếch giống nhau – chỉ có đối với người yêu thích mới có thể giao cả thể xác lẫn tinh thần ra, còn như không thích? Hoặc là nói ngay tên play boy kia, muốn chơi đùa? Đó đương nhiên là… Vung nắm đấm!
Mà Từ Minh luôn cảm thấy, yêu qua mạng cực kỳ không đáng tin cậy! Một giây trước có thể nói vĩnh viễn với bạn, một giây sau có thể đuổi theo bước chân em gái dịu dàng! Điều này sao chịu được!
Còn Trương Bác Văn với Vương Cảnh Ngôn…
Từ Minh tỏ vẻ, hai người kia quen biết nhau trong hiện thực trước! Không tính yêu qua mạng!
Cho nên coi như có chút ý với người chơi tên Chiến Hồn kia, cậu cũng không đồng ý hai người hẹn hò. Hơn nữa, cái tên kia là một thẳng nam đấy! Vì mình là một loli thật nên mới thích! Cậu là một chính nhân quân tử, đương nhiên sẽ không vì người ta cho rằng mình là con gái mà lợi dụng.
Ừ…
Từ Minh nghĩ nửa ngày cũng không tìm được phương pháp xử lý thích hợp, nếu bây giờ nói với Chiến Hồn mình là nam… Nhưng lời bốc phét trước đây chẳng phải lòi đuôi à? Hơn nữa một khi nói mình không phải con gái… sẽ bị ghét đó…
So với Từ Minh đang đau đầu suy nghĩ, Điền Chiến ngồi trong phòng làm việc lại có suy nghĩ khác, hắn đốt một điếu thuốc, híp mắt nhìn loli trên màn hình máy tính.
Tài khoản Chiến Hồn này hắn chơi từ lúc game còn là bản Open Beta, danh tiếng gần đây rất tốt. Hơn nữa hắn chịu chi tiền nên trang bị cũng khá cao cấp, còn vấn đề kỹ thuật, ở chung với Bé Loli, Điền Chiến tin tưởng chắc chắn đối phương có ý với mình.
Chỉ là…
Lần ca hát trên YY kia…
Là số tuổi thật của cô bé à?
Điền Chiến nghĩ một lúc thì bật cười. Trong suy nghĩ hắn vẫn cảm thấy Bé Loli là người còn đến trường, hơn nữa đã lên đại học, vì thời gian cô bé online tương đối nhiều. Bây giờ nghỉ hè thì online cả ngày, nhưng giọng nói kia… Học sinh trung học?
Như vậy mình xem như trêu ghẹo thiếu nữ vị thành niên ư? Điền Chiến tựa vào ghế nhỏ giọng cười một lúc.
…
“… Thật tình không biết vì sao thằng cha kia lại vừa ý tui.” Ngồi trong quán giải khát, Từ Minh nhìn Trương Bác Văn đang cười dâm đãng bĩu môi, “Anh ta không tệ lắm, trang bị rất tốt lại là vương bài trong đoàn, tính cách dù hơi lạnh nhưng cho người ta cảm giác cấm dục, đúng là kiểu người tui thích.”
Trương Bác Văn nói: “Vậy sao lại không vui?”
Từ Minh thở dài: “Ông không hiểu đâu. Anh ta vẫn cho rằng tui là nữ. Từ sau lần cho em gái tui hát trong YY, thái độ của anh ta rõ ràng nhiệt tình hơn.”
Trương Bác Văn: “…”
Hai cô gái ngồi bàn bên cạnh: “…”
Triệu Hạo Vũ: “Thích anh ta không?”
Từ Minh nghĩ nghĩ, cảm thấy Chiến Hồn gần như không có chỗ nào không tốt, thế là nói: “Có một chút.”
Mạnh Sảng: “Vậy thì tranh thủ đi.”
“Tranh thủ thế nào?” Từ Minh nhoài người lên bàn ỉu xìu. Đúng lúc này, một người đàn ông xách cặp công văn đi đến. Từ Minh nhìn nhìn anh ta.
Người đàn ông vai rộng hông chặt, dáng người rất tốt, lúc đi đường nhìn cũng rất có khí chất, Từ Minh nhìn anh ta thêm mấy lần đã bị Trương Bác Văn cốc đầu. Trương Bác Văn nói: “Phải toàn tâm toàn ý, nếu ông thích Chiến Hồn thật thì không thể nhìn những người đàn ông khác.”
Từ Minh: “…”
Hai cô gái bàn bên: “…”
Người đàn ông cầm ly đồ uống lạnh: “…” Chiến Hồn?
“Được rồi, tui về đây, vị kia chờ sốt ruột rồi.” Nhìn điện thoại, Trương Bác Văn đứng dậy chào tổ bốn người ký túc xá rồi ra khỏi quán giải khát.
Người đàn ông cầm cặp công văn đi tới trước mặt Từ Minh: “Có thể ngồi trước mặt cậu không?”
Từ Minh sững sờ: “Cũng được, xin tự nhiên.”