Quấy Rầy Cái Chết

Chương 49: 49: Đại Hội Cổ Đông





“Anh dựa vào đâu đánh giá tôi như vậy.” Ngạn Hi không hề nhân nhượng đánh gãy lời nói của đối phương, ánh mắt chế giễu, ngay chính cô cũng không ngờ bản thân có cái lá gan này, “Anh có thể cho nhóm khảo sát đến các chuỗi cửa hàng phỏng vấn từng nhân viên, xem thử tôi đúng thực là chưa từng tham gia vận hành của công ty? Hiện tại tôi có thể đọc thuộc từng số liệu doanh thu của Ngạn thị qua từng năm.”
Ngạn Hi xé tờ giấy, vẽ xuống biểu đồ biểu thị số liệu qua từng năm, sau đó bực dọc vò tròn thẩy về phía Cận Minh.
Cậu Minh kịp thời đón lấy, rơi vào mắt mọi người giống như đang chơi trò trẻ con.
Ngạn Hi mặt lạnh như cắt, tiếp tục phát biểu: “12 tuổi tôi đã đánh giá được thị trường cổ phiếu trong nước, tự đầu cơ kiếm về 1 triệu USD.

15 tuổi tham gia đàm phán ký kết thành công nhận quyền đại lý thương hiệu mĩ phẩm của Pháp.

Và đứng ra làm người phát ngôn cho thương hiệu thời trang của Tập đoàn.

Tôi chẳng phải thiên kiêm tiểu thư không có đầu óc, ‘trường giang sóng sau xô sóng trước’, lý nào không cho tôi cơ hội.”
Mọi người nói nhỏ vào tai nhau bàn luận râm ran cả phòng hội nghị.


Đến lúc này, Cận Minh không khỏi nóng lòng kéo ghế ngồi xuống thảo luận với Hàn Tần.
Hàn Tần từ đầu chí cuối vẫn không có thái độ rõ rệt đối với chuyện phát sinh, nhưng trong lòng anh ngược lại như từng được sóng vỗ.
Anh đã đi sâu tìm hiểu quá khứ của Ngạn Hi, thật sự là một cô gái nhỏ cầu tiến và ngoan ngoãn.

Sau này ăn học thành tài chắc chắn là ngọc trong bể người, tạo ra thành tựu.
Ngày hôm nay căng thẳng tranh chấp, Ngạn Hi giữ vững thái độ đối đầu, không hề muốn yếu thế, đối mặt với anh tựa như người của hai chiến tuyến, khiến anh mơ hồ, còn lầm tưởng rằng giữa hai người chưa từng có chuyện thân mật tối qua.
Hàn Tần nhìn Ngạn Hi, sâu sắc đánh giá...!Cảm giác không nỡ lại trỗi dậy.
Anh không quên bản thân từng nhiều lần làm ra chuyện có lỗi với cô, kiếp này và cả kiếp trước.
Hàn Tần hít vào một hơi thở, vừa muốn cất lời thì Cận Minh giống như đã nhìn thấu tâm ý, nói lời ngăn cản: “Chỉ cần ngày nào Ngạn Hi còn ảnh hưởng đến Ngạn thị MJ chính là cho Ngạn Tuấn kia cơ hội tồn tại.

Ngạn thị...!phải triệt để thay đổi diện mạo mới phát triển huy hoàng theo định hướng mà chúng ta hoạch định ra.”
Trần Huân Nhiên im lặng nãy giờ, trông thấy Hàn Tần do dự mở lời thì không ngại lên tiếng công kích trước toàn thể.

“Bên ngoài vẫn còn bàn về chuyện thị phi của tiểu thư Ngạn Hi, cô ở đây mạnh miệng...!thực chất là khiến Ngạn thị MJ đi lại vết xe đổ.”
Ngạn Hi bật người vào thành ghế không ngừng run lên, lồng ngực như có trăm ngàn kim đâm: “Đừng chọc tôi phát điên, làm ơn!” Ngạn Hi bật cười thành tiếng, âm điệu nghe thấy phải lạnh người, “Tôi vừa đủ 18 tuổi, với những gì trong tay có thể thiết lập hệ thống riêng, tôi không tin mình có tài lực không thuê được CEO ưu tú.”
“Tôi đề cử anh Cận Minh, người đang chiếm giữ 6% cổ phần vị trí Tổng Giám đốc.”
Đó là câu đầu tiên mà Hàn Tần thốt lên từ lúc bước vào phòng Hội nghị cho đến giờ, đối với Ngạn Hi thật sự như là sét đánh bên tai.
Nhưng đó cũng là sự thật nằm trong dự liệu, cô biết hắn sẽ không để cô chiếm ưu thế ở Ngạn thị MJ.
Luật sư Dương nghiêm mặt, là người đưa tay đầu tiên: “Tôi tán thành, với kinh nghiệm và tài cán của cậu Cận Minh, bản thân tôi không phủ nhận.

Tư cách là cổ đông chiếm giữ 8% cổ phần Ngạn thị, tôi đề cử tiểu thư Ngạn Hi vào vị trí Phó Tổng giám đốc.”.

ngôn tình tổng tài

Mọi người thay phiên nhau bàn tán sôi nổi.
Hậu thuẫn Ngạn thị có hai CEO tâm phúc của ông Ngạn ngày trước, vô cùng xuất sắc, chức vụ của Ngạn Hi tuy rằng hữu danh vô thực nhưng có cấp dưới hỗ trợ tin chắc không gây phiền toái gì cho Tập đoàn.

Mọi người ở đây đều là lão làng trong thương giới, hiện tại đầu tư vào Ngạn thị MJ cũng vì biết sẽ có nhà đầu tư lớn khôi phục lại Tập đoàn, muốn nhân đây kiếm chút lợi nhuận.
Trước mắt, Hàn Tần đứng ra lãnh đạo, không còn vấn đề trở ngại.

Và xem như cho Ngạn Hi con đường lui, dù sao đây cũng là một nhân vật có triển vọng, sau này nhất định tranh chấp với Hàn Tần, sẽ tìm cách cạnh đoạt cổ phiếu về tay, đến chừng đó người lợi cũng là bọn họ.
Về điểm này, không ai muốn mất lòng một trong hai, chờ xem thời thế quyết định.
Nhiều bàn tay lần lượt đưa lên, tán thành hai vị trí quan trọng được đề cử.
Hàn Tần và Cận Minh nhìn nhau, đối với bọn họ mà nói, sự việc cũng là nằm ngoài dự đoán, ban đầu còn không nghĩ Ngạn Hi sẽ có chỗ đứng nào trong Ngạn thị MJ.
Hàn Tần trầm giọng lên tiếng: “Vậy thì thông qua hai vị trí Tổng giám đốc và Phó tổng giám đốc, lần lượt thuộc về cậu Cận Minh và tiểu thư Ngạn Hi.

Vừa rồi đã có tuyên bố, Hàn thị muốn nhân hôm nay đề nghị sáp nhập, nâng giá trị cổ phần trong tay mỗi người lên vài con số 0.”
Ngạn Hi không nhịn được bật hỏi: “Anh đồng thời muốn đổi tên?”
“Đương nhiên”
Ngạn Hi mím môi, vừa muốn lên tiếng phản đối thì luật sư Dương lập tức níu tay cô lại ngầm ý ngăn cản.

Nhưng trong lòng Ngạn Hi vẫn vô cùng bất bình, cô không muốn giang sơn mà ông nội và cha cô gầy dựng mấy chốc thuộc về người khác.
“Vậy thì theo trình tự, ai đồng ý thông qua việc sáp nhập?” Trần Huân Nhiên lên tiếng.
Rất nhiều bàn tay đưa lên.
Ngạn Hi suýt thì choáng váng.
Cô không có tài lực lớn mạnh, không có uy tín và thể diện, trong mắt mọi người bất quá là cô nhóc hiểu chuyện và tinh lanh, nhưng không thể trông cậy vào cô tuyệt đối, càng sẽ không dám đắc tội với Hàn thị.
“Ngày trọng đại thông cáo quyết định chính thức sáp nhập sẽ tổ chức party và mời báo giới tham dự, tin chắc tạo tiếng vang bùng nổ trong thương giới.”
Cận Minh vừa dứt lời thì vỗ tay, mọi người ăn ý phối hợp, tràng pháo tay như thể kéo dài vô tận, Ngạn Hi thì sắc mặt đã tái đi vài phần.
“Khi sáp nhập, cần thay đổi diện mạo Tập đoàn trở nên mới mẻ và mở ra một chặng đường huy hoàng có tính lịch sử, không có những quá khứ dông dài thị phi như trước, cho nên tôi kiến nghị, đổi tên Tập đoàn thành Thượng, logo và huy hiệu đồng loạt thay đổi hoàn toàn.

Ngay cả trên đồng phục nhân viên, diễn đàn mạng, nói chung là tất cả.”
Hàn Tần mạnh mẽ đề xuất ý kiến.
Mọi người không trả lời mà lại tung hô bằng một tràng pháo tay đầy kích thích, Ngạn Hi đã không nhịn được, nước mắt lã chã chảy xuống không ngừng, cô đẩy ghế, dứt khoát chạy ập ra ngoài cửa và hướng lên trên sân thượng..