Quật Khởi Thời Đại Mới

Chương 57: C57: Dần dần thích ứng




“Ngoại trừ nông thôn thì khu vực đồi núi có Nguyên khí trời đất mạnh nhất. Những động vật biến dị ở đó có thực lực kinh người, ngoài ra còn có những động vật ở ngoài biến. Những thiết bị thăm dò đại dương gửi kết quả về rất nhiều, sâu dưới đáy đại dương càng ngày càng có nhiều chủng loại biến dị, đáng tiếc là bây giờ có rất ít cường giả có thể xuống dưới đáy đại dương. Các quốc gia cũng đã bắt đầu liên thủ với nhau rồi, rất cả sẽ chú ý chặt chẽ đến động tĩnh phía đại dương.” Ngô Lâm nói tiếp.

“Nhưng mà đám động vật biển biến dị này hình như đang tranh đoạt địa bàn với nhau, ngày nào cũng có những trận chiến vô cùng tàn khốc; giống như những cuộc chiến tranh giành lãnh thổ của con người vậy.”

“Giai đoạn này thì thực lực của con người chúng ta vẫn mạnh hơn đám động vật biến dị này, có thể khống chế cục diện. Biến và đồi núi đã bị phong tỏa, nhóm Lý Nhất Hàng và Trương Kiền đang chỉ đạo ở bên đó, những động vật biến dị đó không thế nào chống lại được công kích của bọn họ đâu.”

“Nhưng mà thời gian tròi qua thì ưu thế của chúng ta sẽ càng ngày càng thấp. Mặc dù có nhiều biện pháp nhưng có thêm nhiều cường giả vẫn là điều quan trọng nhất.”

Ngô Lâm nhìn nhóm Nguyên khí giả trước mắt, trong lòng vô cùng chờ mong.

“Bây giờ có gấp gáp cũng không có tác dụng gì, tốc độ biến hóa của Nguyên khí trời đất rất nhanh, không một quốc gia nào trên thế giới trở tay kịp.” Vương Nguyên nói.

“Tất cả đành phải chờ vào vận may của con người chúng ta thôi.” Ngô Lâm thở dài.

Bọn họ cũng không nói chuyện nữa, tiếp tục quan sát tình hình chiến đấu trước mặt.

Thân ảnh chu Hạo không ngừng xoay chuyển.


“Mình chỉ cần dùng 20% thực lực là có thể chém đầu con kiến khổng lồ đó xuống rồi.” Chu Hạo vừa chiến đấu vừa phân tích thực lực của mình.

Sau một thời gian chiến đấu, hắn cũng đã bắt đầu dần dần quen được với nó.

Trong sổ gần sáu mươi Nguyên khí giả ở đây, thực lực của Chu Hạo có thể xếp vào top đầu, giết mấy con kiến này dễ như trở bàn tay. Điều này cũng khiến hắn tự tin hơn một chút.

“AU!” Bỗng nhiên có một tiếng hét thảm thiết vang lên. Một Nguyên khí giả sơ cấp phổ thông không tránh kịp nên bị một con kiến kẹp lấy.

“Không ổn!” sắc mặt chu Hạo lập tức biến

hóa. Vị Nguyên khí giả kia là một vị thức tỉnh dị năng giả, thân thế không được mạnh mẽ cho lắm, thậm chí còn chưa tới trình độ Nguyên khí giả sơ cấp.

Mà đàn kiến này con nào cũng có thực lực tương đương với Nguyên khí giả sơ cấp, có thể dễ dàng cắt đôi thân thể con người.

“Bùm!”

Một bóng người từ phía xa bay tới, chính là Vương Nguyên. Chưa tới một giây, Vương Nguyên đã tới bên cạnh con kiến kia, sau đó tung ra một quyền.

Con kiến đen lập tức bị đánh nát đầu, vị Nguyên khí giả kia cũng thoát chết trong gang tấc. Khóe miệng anh ta còn chảy máu, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Vừa rồi anh ta hoàn toàn cảm nhận được nguy cơ tử vong. Nếu như con kiến kia có cơ hội công kích thì chỉ cần một giây là thân thể anh ta sẽ bị kẹp gãy.

Cho dù có quần áo tác chiến bảo vệ, nhưng lục phủ ngũ tạng của anh ta cũng chắc chắn sẽ bị sức mạnh của con kiến đó ép vỡ.

Sau khi giết xong con kiến, Vương Nguyên lại không ra tay nữa, tiếp tục đứng một bên quan sát.

Chờ đến khi nào có thành viên Nguyên Khí Xã gặp phải nguy hiếm thì ông ta mới ra tay.

Năm phút sau, trận chiến kết thúc.

Tất cả đàn kiến đã bị đánh chết, nhưng mà cũng có một vài Nguyên khí giả bị thương.


“Trận chiến này mọi người chỉ được xếp vào mức trung bình, những con kiến này mặc dù có thực lực nhưng tốc độ không nhanh lắm. Mọi người chỉ cần giữ bình tĩnh thì không thế nào bị nó công kích được.” Vương Nguyên tống kết.

Những Nguyên khí giả bị thương cúi đầu xuống, bọn họ đã mắc đủ loại sai lầm trong lúc chiến đấu.

“Tiếp tục đi vào bên trong!” Vương Nguyên điều chỉnh một chút, sau đó tiếp tục dẫn đội đi vào.

Nơi này vẫn còn cách thôn Chu Gia mấy cây số nữa, mọi người càng đi vào trong thì càng gặp nhiều động vật biến dị, nhưng đều bị những Nguyên khí giả đánh chết.

Cuối cùng, chỉ còn khoảng một ngàn mét nữa là tới thôn Chu Gia. Mọi người đứng ở đây đã có thế nhìn được tình cảnh bên trong thôn.

Chu Hạo nhìn về phía đó, siết chặt hai tay lại. Thỏn Chu Gia lúc này đã hoàn toàn trởthành một đống phế tích, nhà cửa sụp đổ.

Chu Hạo nhìn thấy được nhà của mình và nhà của ông nội. Hai căn nhà đều đã sụp đổ, chỉ lộ ra bức tường trơ trọi.

“Gào!”

Từng âm thanh khủng bố vang lên, sau đó mười mấy con cự thú có chiều dài khác nhau xuất hiện, con nào con nấy đều tản ra khí thế vô cùng cường đại.

“Thực lực của những cự thú này đều đã đạt tới Nhất nguyên cảnh, bốn người một tổ, cùng nhau công kích cự thú.” Vương Nguyên hạ lệnh.

“Bùm!”, “Bùm!”


Nhóm người Chu Hạo nhanh chóng phi về phía đám cự thú, những thức tỉnh thân thế gia chiến đấu gần, còn những thức tỉnh dị năng giả thì công kích từ xa.

Chu Hạo, Lý Phong và hai người nữa chọn một con chuột khổng lồ.

“Gào!” Ánh mắt chuột khổng lồ lóe lên vẻ hung ác, cũng điên cuồng lao về phía nhóm người Chu Hạo.

Chu Hạo nắm chặt trọng kiếm, chuẩn xác tránh né đòn tấn công của con chuột khổng lồ rồi chém thẳng một kiếm lên đầu nó.

Nhưng lần này hắn lại cảm nhận được một trở ngại to lớn, trọng kiếm không thể nào tiến sáu

hơn được.

“Lực phòng ngự mạnh quá! Con chuột này thiên về phòng ngự sao?” Sắc mặt Chu Hạo khẽ biến.

Những động vật biến dị cũng giống như con người, có con thiên về sức mạnh, có con thiên về tấn công, có con thiên về phòng ngự.

Cho dù là cùng một giống loài thì cũng có khuvnh hướnq khác nhau.