Nhưng nàng nghĩ rằng kẻ đến tra xét nàng sẽ là người, không ngờ rằng lại là chim. . . . . .
Bạch Tử Dạ cũng nhìn ra tình hình không ổn, liền lên tiếng giúp đỡ, "Nàng là giả , còn người thật không biết chạy đi đâu rồi."
"Ngươi là ai?" Hôi điểu xoay người, bay tới trước mặt Bạch Tử Dạ.
Hắn cười cười, cực kỳ tự hào với thân phận mới của mình, "Ta là gian phu của nàng ấy."
". . . . . ." Đóa Đóa nghẹn họng không nói được gì.
Hôi điểu nhìn hắn từ trên xuống dưới, sau đó lắc đầu, hướng về phía Đóa Đóa nói, "Nữ nhân các ngươi vẫn là không có đầu óc như thế, nam nhân này một bộ dạng mặt trắng, nhìn được mà không dùng được!"
". . . . . ." Những việc này động vật nhỏ đều rất thuần thục . . . . . .
Ô ô, cho giông tố tới mãnh liệt hơn chút đi!
Bạch Tử Dạ cũng bị lời nói như sét này đánh, ngốc ở trên ghế.
"Ngươi thật sự không phải Vân Tri Hiểu sao?" Hôi điểu bay tới trước mặt Nhan Đóa Đóa, "Nếu để ta phát hiện ra ngươi nói dối, ta sẽ giết ngươi!"
". . . . . ." Sao lại giết? Đóa Đóa thực rơi nước mắt nhìn vóc dáng cực kỳ mê người của nó.
Nghe được thủ hạ báo tin, Hoàng Phủ Dật lập tức chạy tới, hơi nhíu mày mà nhìn con Hôi điểu biết nói chuyện kia.
"Ngươi lại là ai?"
"Hắn là phu quân chính thức của nàng, có điều lập tức sẽ bị ta thay thế." Bạch Tử Dạ tiên phong trả lời.
Hoàng Phủ Dật cười nhạt nhìn bạn chí tốt, "Chờ ngươi trở về rồi hãy nói tiếp."
"Cái gì trở về?" Bạch Tử Dạ cảm thấy không ổn.
"Ngươi đã bị điều đi Bắc Tắc, thánh chỉ cũng hạ rồi."
". . . . . ." Bạch Tử Dạ cắn răng, hắn vừa mới đến, sao Dật đã lay chuyển được Hoàng thượng hạ chỉ rồi vậy !
Như là nhìn thấu được hắn suy nghĩ cái gì, Hoàng Phủ Dật đến gần hắn, thấp giọng nói, "Đã sớm đoán được ngươi muốn làm gì rồi."
". . . . . ." Hắn phải báo thù, báo thù!
Bạch Tử Dạ nhìn về phía Đóa Đóa, "Đóa Đóa, chúng ta bỏ trốn đi!"
". . . . . ." Ô ô, nhỏ giọng xuống. . . . . .
Hôi điểu nhìn qua lại mấy người bọn họ, sau đó dùng cánh chỉ chỉ Hoàng Phủ Dật, "Ngươi cũng quá không có mắt, tìm hai nam nhân, đều là mặt trắng!"
". . . . . ." Đóa Đóa rơi lệ, "Ta đi về trước, các ngươi tán gẫu đi."
Bóng chim chợt lóe, che ở trước mặt nàng, " Không phải ngươi có một con chim lòe loẹt sao? Hắn gọi là gì?"
"Hoa Hoa, Yêu Phi. . . . . ."
Hôi điểu khinh bỉ nàng, "Tên khó nghe như vậy mà ngươi cũng có thể nghĩ ra được, không biết lấy một cái tên dương cương soái khí giống lão tử sao? !"