Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 637: Thanok và Paul, năng lực tiến hóa của Sin?




Dưới vẻ mặt còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì của mọi người, cả Thanok và Paul đã va chạm vào nhau.

Ầm!

Thanok với một cú đấm cực mạnh, âm thanh không khí nổ tung, năng lượng cuồng bạo phóng ra xung quanh tạo nên một lực lượng mạnh mẽ đánh sụp cả vùng đất rộng lớn dưới chân Paul.

Đôi găng tay trên hai bàn tay của Thanok là một vật phẩm gia tăng thêm sức tấn công cho Thanok, găng tay chiến đấu cấp ba tuyệt phẩm do chính Vũ Hy Đường Chủ chế tạo.

Một cái đôi găng tay hệ kim cương mãnh, bá đạo sánh ngang với cả một tu sĩ nửa bước Tứ Dương kỳ!

Cộng thêm một Thanok đang tỏa ra linh áp chẳng thua kém gì tu sĩ Tứ Dương sơ kỳ khiến Paul không chống đỡ nổi, cậu ta bị đẩy lùi ra tận năm, sáu bước, mỗi một bước chân đều nặng nề xuyên thủng mặt đất.

“Paul!!” Sin, Vilan hét lớn, vẻ mặt kinh hãi vì đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Paul bị thua trong một trận chiến sức mạnh.

“GRA!!” Paul gầm gừ, cậu ta nghe thấy âm thanh của những người quen, một cảm xúc khó chịu đang chiếm lấy toàn bộ tâm trí của Paul.

Nó nhắc nhở hay ép buộc Paul phải bảo vệ những người bạn đồng hành.

Nếu không thì thảm kịch trước đó sẽ tiếp tục diễn ra ngay trước mắt Paul.

Không cho phép điều đó xảy ra!

Paul phải tiêu diệt kẻ địch!

Lúc Paul thức tỉnh vì bị chấn động tâm lý, Rory đã cứu Paul bằng cách dùng năng lực tiến hóa Gián Đoạn, cho phép ông cản trở quá trình thức tỉnh trở thành một con quái vật cực kỳ mạnh mẽ nhưng lại không có nhân tính, đổi lại, Rory mất đi năng lực tiến hóa vĩnh viễn, không thể hấp thụ thêm một viên tinh thể biến dị nào nữa.

Đáng lý ra, Rory sở hữu một năng lực tuyệt vời, đủ để sánh ngang với nhiều năng lực cấp cao khác, khả năng Gián Đoạn sẽ giúp ông chiến thắng kẻ địch một cách dễ dàng, không một kẻ nào có thể sử dụng năng lực hay pháp thuật trước mặt Rory.

Vì vậy, vào lúc này, Paul không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều chuyện, có một kẻ mạnh đang muốn gây hại cho Paul và những người bạn của Paul, cho nên, Paul cần phải giết chết kẻ đó!

Cơ thể Paul đã cao đến bốn mét, một con ngươi màu bạc lạnh lẽo trông rất đáng sợ, một con ngươi màu đen tuyền sâu thẳm, mái tóc ngắn màu trắng bạc, trên lưng cậu còn mọc ra rất nhiều cây xương trắng phiếu rất khủng khiếp, đôi tay của Paul có thêm một bộ móng vuốt dài chừng mười lăm cm, phần cánh tay thì chuyển thành màu đen lạnh giá và hình dáng thì như một lưỡi dao bén dư sức cắt đứt sắt thép.

Đây là hình dạng bán thức tỉnh của Paul!

Một luồng khí thể màu đen bừng lên trên từng mảng da thịt của Paul, chúng ẩn chứa năng lượng bóng tối dày đặc, còn tỏa ra cảm giác khiến người sợ hãi đến sởn tóc gáy.

Thứ khí thể này giống y như lúc Zynei thức tỉnh, một nguồn sức mạnh được chuyển hóa từ năng lượng tiến hóa, tất cả cảm xúc tiêu cực, tất cả nỗi đau và sự tuyệt vọng bao trùm lấy tâm trí Paul, làm năng lượng tinh khiết chuyển thành chất độc tiến hóa.

“Hừ! Dám đội lốt con người!” Thanok lạnh lùng nói, ánh mắt đã biến thành màu đỏ ngầu, cơ thể ông cao lớn đến năm mét, bộ giáp trắng bạc trang nhã cũng thay đổi kích thước tùy theo thân thể của ông, điều đó khiến ông trông rất hùng dũng, chỉ nhìn từ xa liền đủ cảm nhận sự mạnh mẽ ẩn trong cơ thể khổng lồ đó.

Ầm!

Lại một lần nữa, Thanok tấn công, ông đạp mạnh lên mặt đất rồi bắn đi như một mũi tên xuyên thủng không khí, lóe lên rồi biến mất, lúc xuất hiện thì Thanok đã đứng ở trước mặt Paul, một chân xoáy ngang cực mạnh vung ra.

Paul cũng phản ứng rất nhanh, cậu ta liền đưa một cánh tay lưỡi dao ra đỡ lấy rồi dùng một tay còn lại đâm thẳng về phía tim của Thanok.

Sau một đòn va chạm mạnh, hai người bị bắn ngược ra đằng sau rồi đâm sầm vào mặt đất hay cây cối gần đó, dư chấn làm đống tuyết bay lên trời cao rồi đổ xuống như một cơn mưa nặng hạt.

Cả hai lao vào chiến đấu cực kỳ ác liệt và tàn nhẫn, mỗi một đòn đều muốn giết chết kẻ địch, tuy nhiên, càng đánh thì sự phẫn nộ của Thanok càng tăng lên làm cán cân sức mạnh của trận chiến đang nghiêng về phía Thanok.

Paul không có trang bị, không có kỹ năng Thánh Kỵ Sĩ hay các pháp thuật huyền diệu có lực công kích lớn, cậu ta dần thua cuộc nhưng cũng chống đỡ được một khoảng thời gian cực dài vì khí thể màu đen có thể giúp cậu ta chữa trị thương thế.

Trận chiến căng thẳng đang lâm vào thế giằng co, người liên tục bị đánh đến lùi về sau là Paul, còn người tiến công không ngừng nghỉ là Thanok, thực lực của ông ta đang chạm đến ngưỡng cao nhất trong cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ.

Chỉ cần một chút nữa thôi thì chắc chắn bước vào Tứ Dương trung kỳ, đồng nghĩa với việc Paul sẽ thất bại!

Ở ngoài xa, đội ngũ do Thanok chỉ huy đang đứng quan sát với nét mặt bình tĩnh, bọn họ từng chứng kiến trận chiến ác liệt hơn cả thế này, ở lần đó, Thanok bắt giữ một tên tội phạm giết người dùng năng lực tiến hóa tạo ra chất độc ghê gớm, cả hai đánh nhau biến một vùng đất thành một đống phế tích.

May là Hành Tinh Gaia đang tiến hóa cho nên địa chất càng lúc càng cứng rắn, nồng độ năng lượng tiến hóa đang tăng lên đáng kể, nếu không thì năng lượng dư thừa từ một trận chiến của tu sĩ Tứ Dương kỳ đủ để hủy diệt một khu vực có bán kính năm mươi km.

“Venger Thức Tỉnh!” Linda lạnh lùng nhìn Paul, sát khí quanh quẩn trong ánh mắt của cô ấy.

Venger Thức Tỉnh, một loại Venger từng làm loạn Thập Linh Hỏa thành, giết chết Phó Đoàn Trưởng Nathan, chúng sở hữu một loại sức mạnh đen tối rất cường đại, khả năng hồi phục cấp tốc, khả năng tăng trưởng sức mạnh ở tốc độ cao.

Hơn nữa, chúng là một mối họa tiềm tàng bậc nhất trong Thập Linh Hỏa thành vì chỉ con người tiến hóa thành công mới có thể trở thành Venger Thức Tỉnh, yêu cầu kích hoạt quá trình thức tỉnh liên quan đến cảm xúc của một con người.

Chuyển hóa tất cả năng lượng tiến hóa thành chất độc tiến hóa, quá đáng sợ.

Kể từ khi chạm trán Venger Thức Tỉnh, các thành viên cấp cao của Giáo Đình đều ra sức giải quyết tình trạng căng thẳng do quái vật hoành hành để người dân có tâm trạng thoải mái hơn, nếu có thể đạt tới tâm cảnh Luyện Tâm thì càng tốt, khi đó cảm xúc tiêu cực không thể giành lấy quyền điều khiển tâm trí của họ được.

Nhưng tình trạng ở bên ngoài Thập Linh Hỏa thành là một đám sương mù đen, không thể nhìn thấy, không thể đưa tay đến điều khiển, cho nên Quang Minh Giáo Đình cảnh giác cao độ về tồn tại Venger Thức Tỉnh, một khi gặp phải thì liền cử cường giả mạnh nhất để tiêu diệt.

Số cường giả đó là thành viên của Quân Đoàn Gaia, một trăm người sở hữu năng lực tiến hóa đủ hệ, hoặc cũng có thể là đội Hộ Vệ làm việc trực tiếp dưới quyền Mặc Hàn Giáo Chủ.

Nếu tình trạng xấu đi, Mặc Hàn, Ngạc Thiên Quang hay ba Quân Đoàn Trưởng sẽ tự tay giết chết Venger Thức Tỉnh.

Đây là một nguyên tắc chung trong việc diệt trừ hiểm họa tiềm tàng do Thanh Vũ bàn bạc với toàn thể các thành viên cấp cao.

Với lại, một Venger Thức Tỉnh tương đương với một Thánh Quả và một số lượng lớn điểm cống hiến, Venger Thức Tỉnh cấp bốn sơ kỳ là hai mươi triệu điểm và một Tứ Dương Thánh Quả.

“Nó đúng là Venger Thức Tỉnh!” Lilith nhẹ nhàng gật đầu.

“Con quái vật từng náo loạn cả Thập Linh Hỏa thành là đây sao?” Những người khác lên tiếng, vẻ mặt đang hiếu kỳ quan sát Paul.

Bọn họ đã đi ra khỏi Thập Linh Hỏa thành hàng chục lần rồi, lần đầu tiên thì rất sợ hãi, cực kỳ cẩn thận, còn bây giờ, sau khi chém giết với quái vật, Venger hay đám tội phạm, lũ cướp tàn ác, trái tim họ được rèn luyện trở nên kiên cường hơn xưa rất nhiều.

Dù đang đứng gần một Venger Thức Tỉnh nhưng họ không hề cảm thấy sợ hãi, một ít còn định lên giúp đỡ Thanok tiêu diệt Paul nữa.

“Tất cả ở yên tại chỗ.” Lilith thản nhiên ra lệnh.

“Vâng!” Mọi người đành đứng quan chiến.

“Venger Thức Tỉnh thông minh đến vậy ư? Nó có thể giả dạng thành con người rồi đi chung một nhóm người mà không bị phát hiện?” Linda nghi ngờ hỏi.

“Venger Thức Tỉnh không có lý trí, không có nhân tính, nó chẳng thể nào giả dạng thành con người được, với lại, nó cần gì từ một nhóm người trẻ tuổi ở đằng đó chứ?” Lilith nhẹ nhàng lắc đầu trong khi nói.

“Ý của cô là sao? Rõ ràng nó là Venger Thức Tỉnh cơ mà!” Linda cau mày nói.

“Nó vừa là Venger Thức Tỉnh vừa không phải.” Lilith mỉm cười.

“Nhìn đi, nhóm người đó rất lo lắng cho nó, có vẻ như bọn họ là bạn rất thân thiết.” Lilith đưa mắt nhìn về nơi nhóm Sin, Vilan đang đứng, nét mặt đang suy nghĩ về một vấn đề gì đó rất thú vị.

“Vậy nó là Venger Thức Tỉnh hay không phải?” Nghe câu trả lời mập mờ từ Lilith, Linda cảm thấy rất khó chịu cho nên quyết tâm hỏi cho ra lẽ.

“Không quan trọng, tôi cảm thấy người thiếu niên đó rất đặc biệt!” Lilith cười khẽ nói, cô đang chỉ tay vào Sin.

“Đừng nói đó là một người thức tỉnh năng lực tiến hóa nhé.” Linda nghi ngờ nói.

“Đúng vậy, năng lực rất lạ lùng, hình như cậu ta có thể cảm nhận sự tồn tại của chúng ta, cơ thể cậu ta đang phản ứng một cách sợ hãi, tự giảm bớt đi sự tồn tại của chính cậu ấy.” Lilith nhẹ nhàng nói.

“Người đó có thể cảm nhận sự tồn tại của cô mặc cho lớp phòng thủ từ năng lực tiến hóa của cô đang hoạt động?” Linda ngưng trọng hỏi.

Năng lực Nhận Thức đang bảo vệ Lilith khỏi tất cả thủ đoạn dò tìm, thậm chí thần thức cũng không thể nhìn thấy Lilith, nếu như Sin thật sự cảm nhận được vị trí của Lilith thì năng lực của cậu không yếu chút nào.

Hơn nữa, đó chắc chắn là một loại năng lực mới mà Giáo Đình chưa tìm thấy, rất có giá trị nghiên cứu.

“Có lẽ là vậy.” Lilith từ tốn gật đầu, sau đó cô không quan tâm đến Sin nữa, Lilith chuyển hướng sang nhìn trận chiến đang đi đến hồi kết ở đằng xa.

Một vùng đất khá lớn bị đánh tới tan tành, mặt đất sụp xuống, cây cối thì ngã đổ, gãy làm mấy khúc, đống tuyết dày bị thổi bay sang một bên. Cảnh tượng rất hỗn loạn chứng minh hai người đang chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

“Không xong rồi, Paul đang yếu thế, chúng ta phải tìm cách đưa anh ấy cùng chạy khỏi đây thôi, đám người đó trông rất dữ.” Vilan nói với khuôn mặt lo lắng.

Hơn một trăm người cưỡi sói xám khổng lồ, mỗi người đều mang một thần thái tự tin và khí tức thì rất mạnh, nhóm Sin, Vilan không thể chiến thắng nếu như cả hai bên lao vào chém giết lẫn nhau.

Với lại, Paul đang kiệt sức, lớp khí thể màu đen biến mất hơn bảy mươi phần trăm, còn Thanok thì đang đứng ở một đường ranh giới phân chia Tứ Dương sơ kỳ và Tứ Dương trung kỳ, sức mạnh từ phẫn nộ sẽ giúp ông ta mạnh hơn nữa.

Sin cắn răng nhìn trận chiến, sau đó cậu không trả lời Vilan, chạy trốn cũng vô ích thôi vì đối phương đang có thú cưỡi nhanh nhẹn, họ chạy không thoát.

Sin bước lên vài bước, cậu ta nhìn về phía nhóm Lilith rồi cao giọng nói ra:

“Các người là ai? Tại sao lại tấn công chúng tôi?”

“Chúng tôi không hề có ác ý với các người!”

Vilan và hơn hai mươi người bạn đi cùng đều đưa ánh mắt hi vọng nhìn vào Sin, cầu mong cậu ta có thể giải quyết hiểu lầm giữa đôi bên.

“Có phải đây là nơi ở của các người không? Chúng tôi tình nguyện giao ra hết tất cả thức ăn, nước uống lẫn một ít tinh thể tiến hóa để chuộc lỗi lầm vì đã tự ý xâm nhập khu vực riêng tư của các người!” Sin tiếp tục nói với thanh âm to rõ, mặc dù toàn thân cậu ta đang run rẩy vì cảm nhận được sự nguy hiểm đang ở rất gần.

Rốt cuộc, sau ít giây, Lilith rời khỏi lưng con sói xám cảnh giới nửa bước Tứ Dương kỳ, cô ấy bình tĩnh bước lên phía trước, giọng nói êm ái, dễ nghe:

“Chúng tôi không nhắm vào các cậu, hãy rời khỏi đây!”

“Không!” Sin liền đáp lại, nét mặt kiên định.

“Người trông rất kỳ quái kia là bạn tốt của chúng tôi, hãy để anh ta đi cùng chúng tôi!”

“Bạn tốt? Các cậu có biết đó là Venger Thức Tỉnh cực kỳ nguy hiểm không?” Linda cũng đi theo Lilith, cô ta trả lời cho Sin bằng một sự nghiêm túc không giả dối.

“Anh ta không phải quái vật, anh ta là con người, chỉ có điều anh ta hơi đặc biệt một chút thôi.” Lần này, Vilan đứng song song với Sin, cô nói với giọng điệu chân thành để thuyết phục Lilith, Linda.

Còn Sin thì đang khựng người lại, mọi tế bào trên cơ thể đang run lên, thậm chí ngay cả linh hồn của Sin cũng như thể bị đóng băng, tất cả bởi vì một đôi mắt của Lilith đang nhìn thẳng vào Sin.

“Cô gái này, rất nguy hiểm!! Thậm chí, cô ta còn nguy hiểm hơn Paul gấp hàng ngàn lần!!” Sin liền cho ra một đánh giá của cậu về Lilith, các tia máu vằn vện trên đôi con ngươi của Sin, cậu đã không thể động đậy được nữa.

Áp lực từ Lilith quá lớn, như thể cậu đang đứng trước cả trời đất, cậu cảm thấy bản thân nhỏ bé còn hơn cả một hạt bụi nữa.

“Paul là người bạn của chúng tôi.” Sin nói với nét mặt suy yếu, cậu ta gắng sức nói từng chữ một.

Lilith nghe thấy vậy, cô chỉ cười mỉm, toàn bộ áp lực biến mất khỏi thân thể Sin.

“Sin, cậu có sao không?” Vilan vừa nhận ra tình trạng của Sin không tốt cho lắm, cô ấy liền hỏi với tâm trạng hoảng loạn.

Sin chỉ lắc đầu vì cậu đã không còn một chút sức lực nào nữa rồi, mặc dù áp lực vô hình kia đã tan biến.

“Tôi tin tưởng các cậu.” Lilith cười khẽ một tiếng.

“Và tôi muốn đưa ra một lời mời cho các cậu, hãy theo chúng tôi đến Thập Linh Hỏa thành!”

Sin, Vilan, hay toàn bộ những người trẻ tuổi khác đều sững sờ vì lời mời đột ngột của Lilith, bọn họ biết Thập Linh Hỏa thành thông qua một tờ rơi nằm giữa rừng rậm.

Với lại, rất đúng lúc, họ đang trên đường đi đến Thập Linh Hỏa thành để tìm hiểu tòa thành trì phồn hoa an toàn kia có dáng vẻ ra sao.

Đã lâu rồi, họ chưa gặp gỡ nhiều người, chỉ toàn là chém giết với một đám quái vật.

Bỗng nhiên, một nguồn năng lượng khổng lồ phóng lên cao từ hướng trận chiến của Thanok và Paul.

Ngay tại lúc này, Paul đang dựa lưng vào một tảng đá lớn, còn Thanok thì gầm thét, ông ta tỏa ra luồng linh áp kinh khủng, thổi bay một lớp đất dày ra ngoài xa.

“GRAA!”

Sau tiếng gầm thét lớn đó, thực lực của Thanok đã đạt Tứ Dương trung kỳ, lý trí đã gần như biến mất vì cảm xúc phẫn nộ, cơ thể to gần mười mét.

Một quyền cuồng bạo đập xuống, mục tiêu chính là Paul!

Nếu trúng phải đòn tấn công này thì Paul chắc chắn sẽ mất nửa cái mạng.

“GRAA!!!” Paul gầm thét, dùng đôi bàn tay lưỡi dao đưa lên, cậu ta muốn chặn đứng một quyền từ Thanok.

Mọi người mở to mắt ra nhìn cảnh đó, còn nhóm Sin, Vilan thì lo lắng đến xiết chặt nắm đấm.

Cùng lúc đó, Lilith nhíu mày một cái, cô liếc nhìn Thanok và Paul với nét mặt khó chịu.

“Cả hai rất ồn ào, hãy ngủ hết đi.”

Giọng nói nhỏ nhẹ vừa vang lên, trước những đôi mắt ngạc nhiên đến ngây ngốc, Thanok lẫn Paul đều ngừng lại, bọn họ ngã lên mặt đất, đôi mắt nhắm chặt, rơi vào giấc ngủ say nồng.

“Chúng ta có thể nói chuyện rồi.” Lilith cười khẽ nhìn nhóm Sin, Vilan.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người ở xung quanh đều nuốt một ngụm nước bọt.