Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 342: Nhị Dương Thánh Thuật - Kim Dương Kiếm




Green Rory đặt bước chân lên sân đầu, đứng đối diện với Yvis và cảm nhận trực tiếp cái áp lực do Yvis phát ra.

Đám đông bên dưới ngừng reo hò trong giây lát, bởi vì họ nhìn thấy người muốn gia nhập Quân Đoàn Gaia ở trên sân đấu có vẻ không ổn cho lắm.

“Ăn mày cũng báo danh tham gia hả?” Một cô gái ngạc nhiên hỏi.

“Theo luật thì bất cứ ai cũng có thể đăng ký, ăn mày không ngoại lệ.” Một người bình tĩnh phân tích.

“Haha, một tên ăn mày, quần áo thì rách rưới mà vọng tưởng thông qua kiểm tra của Yvis sao?”

“Chắc anh Yvis đang cảm thấy tức giận vì có người như thế tham gia vào buổi tuyển chọn.”

“Yvis, hãy đập ông ta một trận để ông ta biết thế nào là lễ độ đi.” Một người thì reo hò, ánh mắt khinh thường nhìn Rory.

Nghe những lời nói không chút nào che lấp từ mọi người, sắc mặt của Rory đen lại, đúng là ông đang mặc một bộ quần áo do ông làm từ da thú, nó không được đẹp cho lắm, hay nói đúng hơn là Rory chính là chuẩn mực của ăn mày thời hiện đại.

Rory chẳng thể nào phản bác lại bọn họ vì ông làm sao có thể giải thích về quần áo trên người cơ chứ.

Trái lại với đám đông, Yvis quan sát Rory bằng đôi mắt hứng thú nồng đậm.

“Tôi đã nghe kể về ông, Rory.” Yvis bỗng nhiên nói, âm thanh không chút tức giận gì, như một người đang muốn nói chuyện phiếm vậy.

“Thật vinh hạnh cho tôi.” Rory cười nhạt trả lời, ông tập trung sự chú ý vào đối thủ.

“Tinh thần chiến đấu với Venger của ông khiến tôi khâm phục.” Yvis cười nói.

“Không dám, chiến ý của cậu, thực lực của cậu mới là điều tôi khâm phục.” Rory lại tiếp tục trả lời trong ánh mắt ngẩn ngơ của đám đông, họ chẳng ngờ rằng hai người đang nói chuyện trên sân đấu, và Yvis rất tôn trọng tên ăn mày Rory.

“Ông chưa phải là Thánh Pháp Sư hay Thánh Kỵ Sĩ, nhưng ông lại có cảnh giới Tam Dương sơ kỳ, vậy thì bài kiểm tra của ông sẽ thay đổi một chút.” Yvis nói ra.

“Tôi đang lắng nghe.” Rory gật đầu nói.

“Ông phải đánh bại tôi thì ông mới thông qua.” Yvis nghiêm túc nói.

“Tốt, hãy để tôi xem cậu mạnh đến mức nào.” Rory cười nói, chiến ý phủ đầy trong ánh mắt.

“Bắt đầu đi.” Rory vào thế tấn công.

“Được thôi, dù Quân Đoàn Gaia rất trân trọng nhân tài như ông, nhưng tôi không thể để ông thông qua một cách dễ dàng được.” Yvis gật đầu, trầm giọng nói, khuôn mặt trẻ tuổi của Yvis thật sự đang nghiêm túc một cách đáng sợ, kẻ không phải là Tín Đồ của Giáo Đình sẽ phải bị kiểm tra toàn diện nhất, để tránh các vấn đề nội bộ xảy ra.

Yvis bước về phía trước một bước, ngay lúc chân cậu chạm đất, một luồng sương mù màu đỏ đậm tràn ra khỏi cơ thể cậu và bao quanh cậu, khiến cậu trông như một Chiến Thần với đôi mắt đen thẫm đang chuẩn bị cho cuộc chiến sinh tử.

Rory lặng lẽ nhìn Yvis đã sử dụng kỹ năng đặc biệt của Thánh Kỵ Sĩ, toàn bộ chiến lực của Yvis tăng lên gấp ba lần, nhưng thể lực cậu ta cũng hao hụt với tốc độ chóng mặt.

“Đây là cảm giác phấn khích khi chiến đấu với một đối thủ xứng tầm.” Toàn thân Rory hưng phấn kỳ lạ, trạng thái này khiến ông muốn lao đầu vào đánh một trận với Yvis.

“Phải bình tĩnh.” Rory tự dặn lòng, ông tập trung kiểm soát từng cơ bắp từng sợi gân trong cơ thể, làm cho chúng bộc phát ra sức mạnh lớn nhất có thể.

“Hây!” Rory hét dài, ông phóng thẳng tới Yvis như một chiến xa nghiền ép mọi vật cản đường, dọn dẹp chướng ngại để đi đến chiến thắng.

“Tốt lắm.” Yvis cười nhạt, cậu ta bước về phía trước và đấm ra một quyền, không khí ầm vang, một luồng sóng thổi bay đống cát bụi xung quanh và khiến sân đấu rung lắc mạnh.

Chứng kiến sức mạnh mà Yvis chưa bao giờ thể hiện trên sân đấu, cả đám đông trừng mắt ra thật to, và miệng thì há hết cỡ, tâm linh họ bị trùng kích vì lực chiến của Yvis quá khủng bố, nó gần như là nghiền ép cả Tam Dương sơ kỳ.

Bất thình lình, ông lão với một cái mũ trùm che đầu, ông ta nhìn lên sân đấu và cảm khái:

“Toàn bộ lực chiến tăng lên ba lần, nó không đơn giản là ba người Nhị Dương đỉnh phong cùng chiến đấu, sức mạnh này thật vĩ đại.”

“Đáng tiếc, nếu mình có thể về sớm một chút thì đã kiếm được một khoản kha khá rồi.” Ông lão tắc lưỡi nói, khuôn mặt nhăn nhó vì tiếc nuối.

“Yvis nhất định sẽ chiến thắng!!”

“WOW, sức mạnh gì đây?”

“Tôi sẽ bị đánh chết bởi một quyền kia.” Một người sợ sệt nói.

Rory không dừng lại bước chân, ông vẫn tiếp tục tiến lên kéo gần khoảng cách và đụng độ với một quyền khủng bố của Yvis.

Oành! Hai nắm đấm đâm sầm vào nhau, sức mạnh từ hai bên gần như là ngang hàng, hai người lùi lại vài bước mới ổn định, nhưng mọi người có thể nhìn thấy rõ là tay của Rory chảy chảy máu, lần va chạm trực tiếp đầu tiên, Rory hơi thua thiệt.

“Thật mạnh! Nó như một quả đạn pháo bạo tạc vậy.” Rory hít sâu một hơi rồi nói, vết thương trên tay ông nhanh chóng khép lại vì nó chỉ là vết thương ngoài da, không đáng kể với một người tiến hóa cấp ba, thể chất ông vượt trội hơn con người bình thường rất nhiều lần, tốc độ hồi phục cũng vậy.

“Không tệ chút nào.” Yvis liếm môi nói, bầu không khí đặc biệt làm cậu ta muốn bộc phát toàn bộ sức mạnh và đánh bại Rory, người tiến hóa cấp ba thì sao? Cậu phải cho kẻ lạ mặt thấy rõ sức mạnh của Quân Đoàn Gaia.

“Tiếp tục.” Yvis gầm lên, cậu nhảy lên không trung với tốc độ cực nhanh và tấn công bằng một cú đá trời giáng.

Rory không né tránh, ông ta chú ý vào đòn tấn công và đỡ lấy nó bằng hai tay, Rory dùng lực đẩy lùi Yvis và cậu ta phải bay về phía xa rồi đáp xuống đất, Rory bị đẩy lùi một bước vì sức mạnh của Yvis rất lớn.

“Thể lực của cậu ta tiêu hao rất nhanh, mình có thể lợi dụng điều đó để giành thắng lợi.” Rory tính toán trong lòng.

“Để tôi cho ông xem thế nào là Thánh Kỵ Sĩ.” Yvis cười nhạt nói, bỗng nhiên một vầng sáng hình tròn dần dần hiện ra ở sau đầu Yvis, nó trông như một cái Mặt Trời thu nhỏ đang tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ.

“Nhất Dương Trảm Ma.” Yvis quát to một tiếng, Mặt Trời nhỏ lập tức thay đổi hình dạng thành một thanh kiếm dài bản rộng khổng lồ, và rồi nó chém thẳng tới chỗ Rory.

“Pháp thuật?” Rory kinh ngạc, nhưng ông làm sao còn có thời gian để làm việc khác, Rory vội vàng dùng lực ngăn chặn thanh kiếm khổng lồ.

Ầm! Âm thanh lớn vang ra từ sân đấu, mặt đất rạn nứt vì sức mạnh vượt ra ngoài tầm chịu đựng của trận pháp, bụi mù cuốn lên tạo ra một lớp màng che phủ tầm nhìn, một vài giây sau, Rory hiện ra trước đám đông, ông đang ôm ngực mình và mọi người thấy rằng máu tươi nhuộm đỏ cả cơ thể Rory.

“Ông ta bị thương rồi.” Một người kinh hô.

“Rory sẽ thất bại sao?”

“Yvis cố lên.”

“Rory không yếu chút nào dù ông ta giống như ăn mày vậy, ông ấy có thể đỡ lấy đòn tấn công đó từ Yvis liền đủ để kiêu ngạo rồi.” Có người nói ra.

“Ộc.” Rory phun ra một ngụm máu tươi khỏi khóe miệng, ánh mắt ông nhìn Yvis đã thay đổi rất nhiều, từ một đối thủ miễn cưỡng có thể chiến với ông đến một đối thủ vượt qua sức tưởng tượng của Rory, chiến lực Yvis mạnh hơn cả một người tiến hóa cấp ba sơ kỳ.

“Thế nào? Mới nhiêu đó mà ông đã định từ bỏ rồi sao?” Yvis bình tĩnh nói trong khi hai vầng Mặt Trời lại hiện ra ở sau đầu cậu ta, mỗi một vầng Mặt Trời đại diện cho một đòn tấn công toàn lực của Yvis, nó được gia trì bởi kỹ năng Thánh Kỵ Sĩ khiến chúng đáng sợ hơn gấp ba lần.

“Đầu tiên là Quang, kế tiếp là Kim, tôi còn nhiều sức mạnh còn chưa xuất ra đây.”

“Tôi còn có thể tiếp tục.” Rory đứng lên, toàn thân ông căng cứng vì áp lực khổng lồ từ Yvis, vầng Mặt Trời Đầu tiên có màu sáng thuần túy, vầng Mặt Trời thứ hai thì nghiêng về màu vàng kim chói lóa, hai loại sức mạnh kia có sức uy hiếp đủ để giết chết Rory.

“Tốt lắm.” Yvis gật đầu nói ra, hai Mặt Trời hư áo chính là toàn bộ tu vi của Yvis, khi nó phát động của là lúc cậu ta sử dụng toàn lực.

“Nhất Dương Trảm Ma.” Yvis lạnh lùng nói, thanh kiếm khổng lồ lại hiện ra giữa không trung, nó rực sáng chiếu rọi toàn bộ bầu trời đến nỗi mấy người đứng ở rất xa cũng có thể trông thấy.

“Nhị Dương Thánh Thuật – Kim Dương Kiếm.” Yvis lại tiếp tục thúc giục linh lực, viên Mặt Trời thứ hai chuyển đổi thành một thanh kiếm màu vàng kim khổng lồ cao hai mươi mét, áp lực từ nó tỏa ra khiến đám đông phải lùi lại và đổ mồ hôi hột.

“Nhị Dương Thánh Thuật!!” Ông lão ngạc nhiên nói, ông biết rằng muốn tu luyện Nhị Dương Thánh Thuật, cũng chính là viên Mặt Trời hệ kim cần phải thu nạp linh khí hệ Kim vào viên Mặt Trời trong cơ thể, vấn đề ở đây là cần có thời gian khá dài để tu luyện nó, và các thành viên trong Quân Đoàn Gaia sẽ không muốn phí thời gian vào tu luyện Thánh Thuật để rồi tu vi trì trệ không tiến.

“Yvis quả nhiên có tài.” Ông lão cười nói, bây giờ thì ông đã hiểu vì sao một người ưu tú như Yvis không đột phá đến Tam Dương sơ kỳ rồi.

Những người có nhiều việc cần làm như Thanh Vũ, Mặc Hàn thì không có thời gian để tu luyện Thánh Thuật và họ chỉ sử dụng Ngũ Hành Thánh Thuật, một loại pháp thuật tùy biến theo cách sử dụng riêng biệt của họ mà thôi, và vấn đề quan trọng nhất, Thanh Vũ, Mặc Hàn tu luyện Quang Minh Thánh Điển, Thánh Kỵ Sĩ không lâu, sao có thể luyện hết tất cả kỹ năng trong đó được chứ.

Vì vậy, có thể nói Yvis là người siêng năng, cậu ta chỉ mới tu luyện chưa đến một tháng đã lĩnh ngộ thành công Nhị Dương Thánh Thuật, Kim Dương Kiếm, nếu người khác cần cù mười lần, thì có nghĩa là Yvis đã phải cần cù gấp trăm lần để đạt được thành tựu như hiện giờ.

Vẫn là câu nói cũ, người có mục đích thì sẽ càng có động lực để tiến bộ, Quân Đoàn Gaia chính là nơi tập hợp của những con người như thế, Rinka, Richard, Dieter, từng thành viên trong đó đều làm việc chăm chỉ, Yvis chính là tấm gương phản chiếu lại sự siêng năng đó của Quân Đoàn Gaia.

Trong một ngày, tất cả họ đều rất bận rộn, từ luyện tập kỹ năng chiến đấu cho đến tu luyện, làm các nhiệm vụ do Quân Đoàn Gaia giao cho, và còn phải luyện tập sử dụng Bách Thánh Trận cho thuần thục, ấy vậy mà Yvis vẫn luyện thành Nhị Dương Thánh Thuật, vậy thì có rất nhiều thành viên cũng như Yvis, và chắc chắn rằng không bao lâu nữa, họ sẽ như những đóa hoa nở rộ vào giữa mùa, tươi mát và mỹ lệ khiến cả thế giới phải ảm đạm mất đi sắc màu.