Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 296: Ban thưởng cho các đầu bếp




Việc Giáo Đình muốn ban thưởng nhằm khích lệ các đầu bếp cũng có thể coi là một sự kiện quan trọng của Thập Linh Hỏa thành, tuy nhiên, chỉ có những thành viên của Giáo Đình và Quân Đoàn Gaia mới có tư cách bước vào căn phòng rộng lớn này.

Với sự long trọng, cùng với các nghi thức trang nghiêm, Thanh Vũ bước tới bục cao ở cuối căn phòng, vì căn phòng được thiết kế nhằm tạo cho khu vực đó trở thành tâm điểm, vì vậy, các tia nắng chiếu rọi xuống phủ lên nơi ấy một lớp màn mỏng sáng rực.

Mặc Hàn im lặng đứng ở bên dưới, gần với Thanh Vũ. Có khoảng hơn một trăm người tiến tới nơi này để dự lễ, trong đó, đa số là các đầu bếp và người thân của họ, còn lại là một số nhân viên của Giáo Đình, Quân Đoàn Gaia đang rất bận rộn, nên không có một thành viên nào khác ngoài Lucas tới đây.

“Xin chào mọi người.” Thanh Vũ nhìn xung quanh một lượt rồi gửi lời chào đáp lại những sự tôn trọng mà họ dành cho hắn.

“Từ lúc Giáo Đình đặt chân tại Thập Linh Hỏa thành cho đến ngày hôm nay, đạt được những thành tựu không tưởng như thế này, đó là nhờ vào công lao của tất cả mọi người, mỗi một sự nỗ lực của các vị đều chính là một viên gạch cứng cáp đặt nền móng cho Giáo Đình, dù là chiến đấu với quái vật như Quân Đoàn Gaia, hay cho đến những người đầu bếp cống hiến ra hết sức mình bằng cách nấu nướng, mỗi một việc trên đều đáng được tôn vinh và ban thưởng xứng đáng.”

“Hôm nay, nhân dịp các đầu bếp tạo ra một thành tựu sáng ngời, làm rạng danh Giáo Đình, vì vậy, ta với tư cách Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình quyết định ban thưởng cho các đầu bếp đáng kính dựa trên thứ tự mà họ đạt được. Đó chính là quyết định của tất cả cư dân ở Thập Linh Hỏa thành, ta tin chắc sự lựa chọn của mọi người là đúng đắn.”

Hơn bốn mươi người đầu bếp ăn mặc trang trọng, khuôn mặt nghiêm nghị tập trung chú ý vào Thanh Vũ, người Giáo Hoàng trẻ tuổi, nhưng Giáo Hoàng lại phát ra một cỗ khí tức nguy nga như núi cao, nhưng lại trang nghiêm như một người vĩ đại.

Người đã cứu họ khỏi cái chết không biết bao nhiêu lần, người cho họ thấy hi vọng về tương lai, và cũng chính là người cho họ một không gian để trổ hết tài nghệ nấu nướng mà họ luôn theo đuổi bằng chính sức mình, dù đổ bao nhiêu nước mắt, dù chảy ra bao nhiêu giọt mồ hôi mặn chát, họ vẫn tiếp tục bước tiếp trên con đường đầu bếp.

Tất cả là nhờ người Giáo Hoàng này!

“Mặc lão, ta nhờ ngài đọc lên các phần thưởng dành cho những vị đầu bếp.” Thanh Vũ nhìn Mặc Hàn rồi nói.

Mặc Hàn không bất ngờ, ông ta gật đầu một cách nghiêm túc, rồi bước lên bục cao, Thanh Vũ đứng sang một bên, Mặc Hàn lấy ra một tờ giấy được thiết kế giống như một thánh chỉ của các vua chúa thời xa xưa, tuy nhiên, không có sự bá đạo, không có khí tức quân lâm thiên hạ, tờ giấy kia chỉ tỏa ra một luồng khí thể ấm áp, xua tan đi cái lạnh giữa ngày đông giá rét.

“Tôi là Mặc Hàn, tôi sẽ thay mặt Giáo Hoàng gọi tên những người đầu bếp được ban thưởng, ai được đọc tên hãy đứng về phía trước, cô Behira sẽ đưa phần thưởng cho các vị.” Mặc Hàn nhìn xuống rồi nói bằng giọng trầm ấm.

“Đầu tiên, đầu bếp Hiye, đạt thứ hạng thứ bốn mươi ba, ban thưởng mười viên tinh thể tiến hóa cấp hai, một quyển sách ghi lại tri thức nhập môn của đầu bếp.” Mặc Hàn bắt đầu đọc tờ giấy.

Hiye là một người đàn ông trung niên, ngày thường, ông ta chỉ là một người chồng thường nhận các việc nấu ăn trong gia đình, kỹ năng bếp núc không đủ sự chuyên nghiệp lẫn kinh nghiệm bằng các đầu bếp làm việc tại nhà hàng, các quán ăn, tuy nhiên, trong một lần thử sức, ông ta đã thành công gia nhập Giáo Đình, vì thế, ông ta đủ khả năng nuôi vợ và một đứa con của ông.

Hiye biết mình không thể cạnh tranh với các đầu bếp khác, nhưng ông vẫn tham gia vào cuộc so tài ngầm này, và nấu ra một món ăn mà ông đắc ý nhất, dù cho có đạt thứ hạng thấp nhất trong số các đầu bếp, Hiye vẫn ưỡn ngực tiến lên nhận lấy phần thưởng từ Behira.

“Đây là của ông.” Behira lạnh nhạt đưa một cái khay nhỏ cho Hiye, trên cái khay có mười viên tinh thể tiến hóa cấp hai, một phần thưởng phong phú đối với một đầu bếp như Hiye. Cùng với đó là một quyển sách khá dày, theo như lời Mặc Hàn đó chính là quyển sách nhập môn của đầu bếp, Hiye không biết gì về quyển sách này cả.

“Các vị đừng khinh thường quyển sách nhập môn này, nó ghi lại cách sử dụng linh lực và những cách chế biến các loại thức ăn đặc biệt ẩn chứa linh khí, chỉ cần mọi người học tập thật tốt, trình độ nấu nướng của mọi người sẽ tăng cao một cách nhanh chóng.” Mặc Hàn đành phải giải thích cho đám người đang nhìn quyển sách với ánh mắt khó hiểu.

“Thì ra là vậy.” Hiye gật đầu một cái, ông rất hài lòng về phần thưởng của mình, Hiye trở lại vị trí cũ trong khi tràng pháo tay nồng nhiệt của mọi người, ông nhẹ nhàng mở quyển sách ra và đọc một chú, lòng hiếu kỳ của ông không cho phép ông chờ đợi được nữa. Hiye biết rõ sự quan trọng của các tri thức trong quyển sách này.

“Người kế tiếp, Darin, đạt thứ hạng thứ bốn mươi hai, phần thưởng là mười viên tinh thể tiến hóa cấp hai, một quyển sách nhập môn của đầu bếp, mời cô tiến lên nhận thưởng.” Mặc Hàn chậm rãi nói.

Lần lượt, từng người với tâm trạng phấn khởi tiến lên nhận thưởng, họ xứng đáng với điều đó, vì họ đã dùng chính sự nỗ lực và kỹ năng nấu nướng để đạt được các phần thưởng đầy giá trị, theo thời gian, người nhận thưởng càng lúc càng có thứ hạng cao.

“Đầu bếp Brian, hạng sáu, phần thưởng ba mươi viên tinh thể tiến hóa cấp hai, một viên tinh thể tiến hóa cấp ba, một quyển sách nhập môn của đầu bếp, và có thể yêu cầu Giáo Đình chế tạo một thanh dao bếp cấp hai.” Mặc Hàn đọc tiếp, phần thưởng tăng lên qua mỗi bậc, các đầu bếp có thứ hạng thấp đã đỏ mắt khi nghe các phần thưởng đó, họ tự nhủ với lòng rằng phải đạt được thứ hạng cao hơn vào lần sau.

Mười người dẫn đầu sẽ có thêm một phần thưởng, đó là Giáo Đình sẽ chế tạo cho họ một cây dao bếp pháp bảo miễn phí, chỉ giới hạn ở cấp hai, cũng chính là pháp bảo dành cho Nhị Dương kỳ. Dù thế thôi, các đầu bếp vẫn hâm mộ muốn chết đi được.

Mặc Hàn đọc xong, khoảng mười giây sau, ông ta còn chưa nhìn thấy người đầu bếp có tên Brian tiến lên nhận thưởng.

“Đầu bếp Brian, mau lên nhận lấy phần thưởng của mình.” Mặc Hàn bình tĩnh nói trong lúc nhìn quanh một vòng, bỗng nhiên, Mặc Hàn nhìn thấy Aviv dẫn theo một người đàn ông gấp gáp chạy đến.

“Tôi là Brian, thật xin lỗi vì đã tới trễ.” Brian bước vào trong căn phòng, ông ta cảm nhận được một áp lực vô hình khiến ông phải nghiêm túc. Brian nhìn Mặc Hàn và nhận sai. Còn Aviv đã đi đến đứng gần Behira, tâm trạng của cô hơi lo lắng vì không hoàn thành được nhiệm vụ.

“Không sao, mau lên nhận lấy phần thưởng của mình.” Mặc Hàn gật đầu trả lời.

“Cảm ơn.” Brian nói một câu mới bước lên, khi nhận lấy phần thưởng, hai mắt ông ta không khỏi phát sáng, ba mươi viên tinh thể tiến hóa cấp hai, một khoảng tài nguyên vô cùng quan trọng đối với ông.

Brian đi xuống nơi mà các đầu bếp đang đứng, trong khi đó, Mặc Hàn tiếp tục đọc tên người đầu bếp tiếp theo, phần thưởng trong năm người dẫn đầu đã tăng lên rất nhiều, đạt đến bốn mươi viên tinh thể tiến hóa cấp hai.

Brian vừa đứng yên tại chỗ, đột nhiên có một người kéo tay của ông.

“Này, Brian, Briona đâu rồi, tại sao cô ấy không về đây cùng với ông?” Durra nói với giọng lo lắng, hai hàng lông mày màu bạc của lão đang nhíu lại, không vui một chút nào, người đứng đầu lại không có mặt tại buổi lễ trao giải, việc đó không khác gì Briona đang khinh thường Giáo Đình và Giáo Hoàng, một tội lỗi không cách nào được tha thứ.

“Thưa ngài, Briona đang cần phải giải quyết một việc gấp liên quan đến sinh mạng của một con người, vì vậy cô ấy không thể trở về cùng với tôi.” Brian trả lời.

“Thật là hồ đồ.” Durra tức giận nói, nhưng nghe lão nghĩ nghĩ một chút, nếu có việc ảnh hưởng đến mạng sống của một con người, thì Briona vắng mặt là chuyện gì đó rất đương nhiên, tính cách của Briona là một người hiền lành và nhân hậu, hay quan tâm giúp đỡ người khác, Durra hiểu rõ Briona hơn tất cả mọi người ở đây.

“Cô ấy có thể trở về kịp không?” Durra hỏi tiếp.

“Tôi e rằng Briona sẽ không thể trở về.” Brian lắc đầu.

“Ngài không cần lo lắng, tôi sẽ giải thích với Giáo Hoàng, tôi tin ngài ấy là một người tốt, và ngài ấy sẽ không trách phạt Briona.” Brian chắc chắn nói.

“Nếu có lý do chính đáng thì ổn hơn rồi.” Durra thở dài một hơi.

“Đầu bếp Aylimer, đạt hạng ba, phần thưởng của ông là bốn mươi viên tinh thể tiến hóa cấp hai, hai viên tinh thể tiến hóa cấp ba, một quyển sách nhập môn của đầu bếp, và có thể yêu cầu Giáo Đình chế tạo một thanh dao bếp cấp hai, một viên tinh thần ấn ký thuộc về một đầu bếp cấp hai.” Mặc Hàn đọc đến lượt ba người dẫn đầu.

Aylimer kích động đến tay chân ông ta run lên, bước đi còn không vững, khi đến nơi, ông nhìn thấy các phần thưởng của mình, ông không quan tâm đến các viên tinh thể tiến hóa, cái ông quan tâm là một tượng được làm bằng ngọc lưu ly có hình muỗng và nĩa giao nhau, nó còn phát ra một ánh sáng màu trắng mờ nhạt, bên cạnh đó, còn có một viên thủy tinh nhỏ bằng ngón tay út, đó là tinh thần ấn ký.

“Tinh thần ấn ký, ẩn chứa học thức cả đời lẫn kinh nghiệm của một đầu bếp đạt đến trình độ có thể chế biến các món ăn và nguyên liệu cấp hai, hi vọng ông có thể hấp thụ được và phát triển kỹ năng nấu nướng của mình.” Mặc Hàn nói ra như để giải thích cho mọi người biết tác dụng của tinh thần ấn ký.

“Cái này..” Một người đầu bếp run rẩy, ánh mắt không thể tin.

“Chuyện này là thật sao?”

“Học thức cả đời của một đầu bếp, còn có kinh nghiệm?”

“Trời ạ, đó giống như là một thần vật dành cho đầu bếp vậy.”

Cả đám đông vỡ òa vì biết được tác dụng trên cả tuyệt vời của tinh thần ấn ký, mà Aylimer đã kích động tay cầm cái khay run rẩy mạnh.