Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 151: Không cần một thiên tài ở lúc này!




“Xem ra, mọi việc đang tiến triển rất tốt theo chiều hướng mà ông đã tính toán nhỉ?” Richard nhìn Mặc Hàn rồi cười nói.

Hai người họ đang đứng trên tường thành và nhìn xuống khu vực ở bên dưới, những đội vệ binh đang làm tốt nhiệm vụ của bọn họ.

Richard đã chuyển hóa xong, tu vi hiện tại của hắn đã tăng đến Tam Dương sơ kỳ, nhờ hấp thụ những viên tinh thể tiến hóa cấp ba, vì vậy, sức mạnh của hắn đã tăng lên một mảng lớn, cộng thêm năng lực tiến hóa, hắn có thể chiến đấu ngang sức với một cường giả Tam Dương trung kỳ, cho nên, hắn không có việc gì phải cung kính hay sợ hãi trước Mặc Hàn, tất nhiên trừ tên Giáo Hoàng thần bí kia ra.

Đôi vệ binh hoạt động là đề nghị của Mặc Hàn, nếu là lúc trươc, Richard và hai người kia chắc chắn không đáp ứng đề nghị vô ích này, duy trì trị an trật tự của mười ngàn người đồng nghĩa với gây hấn với một số thế lực nhỏ, tạo thành tình huống bất lợi cho họ, ngoài nhận những công kích từ các thế lực đó, bọn họ không nhận được phần thưởng gì.

Lúc trước, chỉ cần làm cho khu vực của bọn họ an ổn là được, và không bao giờ nhúng tay vào những khu vực khác.

Còn bây giờ thì, Quân Đoàn Gaia đã tiếp nhận tất cả khu vực, áp lực mà họ phải chịu rất lớn, lý do làm họ cam chịu đề nghị của Mặc Hàn, một là sức mạnh của các thành viên đã tăng đáng kể sau khi chuyển hóa năng lượng, hai là dụng ý mà Mặc Hàn nói ra khi đề nghị thành lập các đội vệ binh này.

“Tất nhiên, hận thù làm con người mờ mắt, tham lam làm con người mất đi lý trí, nếu muốn tồn tại ở đây, chúng ta cần phải tận dụng những thứ đó để làm bàn đạp và vững bước tiến lên.” Mặc Hàn mặt không biểu tinh, hắn nhẹ nhàng nói.

Trong tầm mắt của hai người, một vài tên côn đồ bị đuổi khỏi Thập Linh Hỏa thành đều chạy về phía dã ngoại với tốc độ nhanh, nhìn cách di chuyển của bọn chúng, có thể đoán ra được bọn chúng đã có đích đến.

“Kế hoạch này thật điên rồ và đơn giản, nhưng cũng thật hiệu quả để thanh lý bọn chúng, bây giờ, tôi chỉ hi vọng kế hoạch của ông sẽ không trở thành thứ nuốt chửng chúng ta.” Richard nhìn theo bọn côn đồ rồi nói.

“Lo lắng chỉ là vô ích, bây giờ, chúng ta nên chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp, đó là lúc Quân Đoàn Gaia thể hiện sức mạnh mới đạt được, đừng làm Giáo Hoàng thất vọng.” Mặc Hàn quay đầu nói với Richard trước khi rời khỏi tường thành.

“Không cần ông phải nhắc thì chúng tôi vẫn biết nên làm gì tiếp theo.” Richard khẽ nói với giọng bất mãn.

Richard nhìn lên bầu trời trong xanh, ẩn dấu sau khoảng không yên bình tĩnh lặng này là một cơn bão khổng lồ có thể xé nát tất cả thành tro bụi,

“Giáo Hoàng à?! Không biết hắn có sức mạnh cỡ nào đây? Thật chờ mong đến lúc đó!” Richard nói một cách không có chủ đích.



Trung tâm Thập Linh Hỏa thành, tại tòa tháp cao nhất, nơi này không chỉ có một tòa tháp cao, mà là những dãy nhà sang trọng và thanh lịch kết nối với nhau tạo thành một khu vực rộng lớn nguy nga.

Một căn nhà trong đó đột ngột có một lực hút tỏa ra xung quanh làm cho những hạt linh lực ít ỏi trong không khí bị thu hút vào trong đó, tạo thành một vòng xoáy không khí nhỏ.

Dị biến xảy ra làm cho nhiều người hiếu kỳ nhìn lại căn nhà đó, ở đây có một số thành viên của trinh sát đoàn và nhiều thành viên trung tâm của Quân Đoàn Gaia.

“Có người muốn đột phá.” Dieter khẽ hô lên một tiếng ngạc nhiên.

“Cảnh tượng này giống như lúc tôi đột phá vậy! Với mức độ ảnh hưởng này, chắc chắn là đột phá đến Tam Dương sơ kỳ rồi, không biết ai đang ở trong đó nhỉ?”

“Là Thiên Hà đang đột phá cảnh giới!” Mặc Hàn từ từ đi vào giữa đám người và nói, một luồng áp lực từ hắn vô tình tỏa ra xung quanh, đây là trạng thái chuẩn bị chiến đấu, hắn muốn bảo hộ Không Thiên Hà để Không Thiên Hà có thể an tâm đột phá cảnh giới.

Cho dù ở trong đây đều là thành viên của Giáo Đình, nhưng lòng người khó đoán, Mặc Hàn không dám sơ suất trong tình cảnh quan trọng này.

“Thiên Hà, ngươi đã ngộ ra con đường của mình rồi sao?” Mặc Hàn nhẹ giọng lẩm bẩm.

Sau khi trở thành thành viên của Giáo Đình, thiên phú của Không Thiên Hà đã tăng lên đạt đến nhất tinh thiên tài, đáng lẽ ra, hắn phải chờ đợi Trúc Cơ cốc mở ra để vào đó tranh đoạt cơ duyên tăng lên Trúc Cơ Viên Mãn mà không phải đột phá cảnh giới ở lúc này.

Rõ ràng là, Không Thiên Hà đã từ bỏ con đường trở thành thiên tài của hắn và muốn tăng sức mạnh bằng cách đột phá cảnh giới, hành động của Thiên Hà đã tạo cho Mặc Hàn một lực trùng kích mạnh, Không Thiên Hà quá quyết đoán làm cho Mặc Hàn cảm khái.

“Ông ta cũng là một người đạt đến cảnh giới Tam Dương sơ kỳ, nhưng khí tức này lại có áp lực mạnh mẽ vượt quá cảnh giới đó!” Dieter khẽ nhăn mày khi cảm nhận được áp lực từ Mặc Hàn tỏa ra.

“Mặc lão đang che dấu cảnh giới thật hay sao?” Rinka cũng hiếu kỳ, đôi mắt cô hiện lên sự vui vẻ khi nhìn về phía căn nhà kia, lần Không Thiên Hà cứu Rinka, vì vậy, Rinka có một hảo cảm vô hình đối với Không Thiên Hà mà ngay chính cô cũng không nhận ra.

Ba Quân Đoàn Trưởng đã là cường giả Tam Dương sơ kỳ, không biết tại sao, bọn họ có một cảm giác thân thiết với tinh thể tiến hóa và hấp thụ chúng nhanh hơn nhiều, vì vậy, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi bọn họ đã tăng lên một cảnh giới lớn.

“Tên Giáo Hoàng cũng đang bế quan, không biết cảnh giới của hắn đã tăng lên đến mức nào?” Dieter suy nghĩ.

Ai mà chẳng mơ ước rằng họ sẽ trở thành thiên tài ngay từ khi được sinh ra, nhưng hiện thực quá khắc nghiệt làm cho họ phải bỏ đi mơ ước đó.

Không Thiên Hà cũng không ngoại lệ, hắn cảm nhận được sự vui mừng và hạnh phúc khi trở thành nhất tinh thiên tài, trong đầu hắn đã quyết đinh tham gia Trúc Cơ cốc để tăng lên một mức độ cao hơn nữa, cơ hội để tăng lên thiên phú ở ngay trước mặt Không Thiên Hà!

Nhưng lúc này, Không Thiên Hà nhận ra được hiện thực rằng bây giờ Giáo Đình không cần một thiên tài phát triển muộn, mà là cẩn những cường giả có sức mạnh lớn để bảo vệ Giáo Đình.

“Để báo đáp ân tình của Giáo Hoàng, để bảo vệ ngôi nhà cuối cùng của ta, chỉ là bỏ đi nhất tinh thiên tài thì có đáng là gì?” Không Thiên Hà kiên định nói.

Ba viên tinh thể tiến hóa cấp ba ở trên tay hắn từ từ mất đi màu sắc sáng bóng và ảm đạm hơn theo thời gian trôi qua, viên hạt giống thứ ba trong cơ thể hắn từ từ được ngưng tụ và thành hình, giống như nó đang phá tan bức tường ở trước mặt và xuất hiện ở trên thế gian.

“Phá!” Thời khắc đã đến, Không Thiên Hà gầm lên.

Răng rắc! Răng rắc!

Không Thiên Hà như nghe thấy tiếng động phát ra từng trong cơ thể, sau đó một luồng khí tức mạnh mẽ từ hắn phát ra tạo thành một luồng phong bạo cuốn về tứ phía.

“Thành công!” Không Thiên Hà nhìn thấy cảnh này, hắn nhẹ giọng nói.

Mặc Hàn phất tay áo lên, xóa đi luồng phong bạo ở bên trong căn nhà để chúng không phá hủy những đồ vật ở xung quanh, sau đó hắn gật đầu rồi quay người rời khỏi đây.

Phù! Rinka thở dài như trút được gánh nặng trong lòng, bất chợt, Rinka cảm nhận được một ánh mắt thâm ý từ Dieter đang nở nụ cười bỉ ổi trên khuôn mặt, cô quay đầu trừng hắn một cái thật mạnh rồi mới rời khỏi.

“Còn nhìn cái gì? Mau đi tập luyện Bách Thánh Trận, nếu không thuần thục thì ta đập chết hết!!” Dieter quay đầu rồi hét về phía những thanh niên, thiếu nữ đang tò mò nhìn Rinka với ánh mắt ngưỡng mộ.

“Đại ca Dieter, đó là Đại Tỷ mới của tụi em hay sao?” Một tên thanh niên hiếu kỳ hỏi Dieter.

“Hừ! Nhiều chuyện quá, mau đi tập luyện.” Dieter quất một tay vào cái ót của tên thanh niên làm hắn đau đến nhe nhăng trợn mắt.

Dieter nhìn thở dài, thầm than trong lòng: “Mặc dù biết được đó là kế hoạch chia rẽ của Giáo Hoàng, nhưng chúng ta không còn cách nào khác để đối phó.”

Đáng lý ra, sau khi tăng sức mạnh, Dieter và Richard nghĩ đến việc liên hợp ba thế lực lại để thử sức mạnh của Giáo Hoàng, nhưng bây giờ không thể làm được chuyện đó khi hành động trao đổi của Rinka được diễn ra dưới sự giúp đỡ của Giáo Đình.

“Kế hoạch của Giáo Hoàng thật nham hiểm, hắn đã đoán ra được hành động tiếp theo của chúng ta, vì vậy mới đưa ra kế sách đó để đối phó.” Dieter thầm than.