*Điềm xui xẻo, không may
Niên Tiểu Mộ ngẩn ra, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tạ Tinh Tinh bên cạnh, bàn tay theo bản năng hất cánh tay cô ta ra, đứng lên từ trên ghế.
Ngay lúc cô đứng lên, Tạ Tinh Tinh bỗng nhiên duỗi tay, đẩy chiếc máy tính trên bàn xuống!
“Bịch!”
Máy tính rơi xuống đất, màn hình nháy mắt lóe lên hai phát rồi hoàn toàn tối đen.
Niên Tiểu Mộ sững sờ tại chỗ, không dám tin nhìn người đứng trước mắt.
Muốn nói gì đó, Tạ Tinh Tinh đã đi trước một bước, hô to.
“Ôi trời ơi! Niên Tiểu Mộ, sao cô lại bất cẩn như vậy? Trong máy tính này có bản báo cáo triển khai mới nhất đấy!”
Tạ Tinh Tinh lướt qua cô, nhặt chiếc máy tính rơi trên đất lên kiểm tra, nhấn nút khởi động lại lần nữa.
Trên mặt đều là sốt ruột…
Niên Tiểu Mộ kinh ngạc nhìn cô ta, nếu không phải tận mắt thấy cô ta đẩy máy tính xuống đất, ngay cả cô cũng sẽ bị lừa.
Đồng nghiệp xung quanh nghe thấy tiếng động, đều đồng loạt nhìn về hai người.
Đến ngay cả Văn Nhã Đại đang ở trong văn phòng cũng đi ra.
“Xảy ra chuyện gì mà ồn ào như thế?” Văn Nhã Đại trong bộ đồ công sở nhanh nhẹn đi tới, nhìn lướt qua cảnh tượng trước mặt, mày liền nhíu lại.
“Chị Nhã Đại…” Tạ Tinh Tinh ôm chiếc máy tính không mở được của mình, thoáng cái đã bật khóc.
“Em cũng không biết, em thấy Niên Tiểu Mộ hứng thú với phòng ban của chúng ta, tốt bụng cho cô ấy xem báo cáo triển khai em vừa mới viết xong, nhưng ai ngờ, cô ấy lại không cẩn thận làm rơi hỏng máy tính của em.”
“Báo cáo triển khai với công ty khoa học kỹ thuật Thịnh Đạt?” Sắc mặt Văn Nhã Đại hơi thay đổi.
Thoáng cái thấy Tạ Tinh Tinh gật đầu, sắc mặt cô ta lập tức trầm xuống.
“Bản sao lưu đâu? Báo cáo quan trọng như vậy phải có bản sao chứ?”
Tạ Tinh Tinh vừa nghe thấy lời cô ta nói, khóc càng thêm đáng thương, “Em vừa mới viết xong, còn chưa kịp sao lại, em không ngờ sẽ xảy ra chuyện thế này…”
Văn Nhã Đại, “…”
Dư Việt Hàn nhận được tin, thời điểm anh đi vào phòng PR cũng là lúc Văn Nhã Đại gọi người mở camera theo dõi ra.
Vị trí của Tạ Tinh Tinh là đưa lưng về phía máy theo dõi, xem đoạn video lúc đó, chỉ có thể nhìn thấy cô ta đứng đằng sau Niên Tiểu Mộ, không biết hai người nói gì đó, ngay sau đó, Niên Tiểu Mộ đứng lên khỏi ghế, máy tính cũng rơi xuống mặt đất…
Chuyện xảy ra quá nhanh, cũng quá đột ngột.
Tạm thời không nhìn ra có người động chân động tay hay không, nhưng từ băng theo dõi, sau khi Niên Tiểu Mộ tiến vào phòng PR, mỗi người đều đối với cô rất nhiệt tình.
Tạ Tinh Tinh cũng vậy, trên bàn còn có ly cà phê mocha Tạ Tinh Tinh đưa cho Niên Tiểu Mộ.
Sau khi chuyện xảy ra, Tạ Tinh Tinh cũng không nói Niên Tiểu Mộ cố ý, chỉ nói cô không cẩn thận làm rơi máy tính mới khiến nó bị hỏng…
“Tôi đã hẹn gặp tổng giám đốc Trần của công ty khoa học kỹ thuật Thịnh Đạt vào trưa nay để bàn bạc phương án triển khai, bọn họ đã trên đường tới rồi, không đến một giờ nữa sẽ tới tập đoàn Dư Thị!” Văn Nhã Đại thấy Dư Việt Hàn, lập tức đứng lên mở miệng nói.
Nghe vậy, sắc mặt Dư Việt Hàn hơi trầm xuống.
Khách hàng đã trên đường tới, lúc này bọn họ lại xảy ra sơ suất, nếu bọn họ tới rồi, phải giải thích thế nào?
Một lần ngoài ý muốn, có thể ảnh hưởng đến danh dự của toàn bộ tập đoàn Dư thị!
“Anh Hàn, chuyện báo cáo không liên quan đến giám đốc Văn, là trách nhiệm của tôi, tôi cũng không nghĩ sẽ xảy ra chuyện như vậy…” Tạ Tinh Tinh nói xong, còn quay đầu nhìn thoáng qua Niên Tiểu Mộ, sau đó, muốn nói lại thôi.
Dáng vẻ này của cô ta, lập tức khiến người ta cảm thấy chuyện này có ẩn tình gì khác.
Phải biết rằng, hai ngày này Niên Tiểu Mộ tới nơi nào, nơi ấy liền xảy ra chuyện!