Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu

Chương 585: Adn






Hàn Văn Hạo lạnh lùng rút tài liệu ra, thông qua camera điện tử, xem một tấm hình, trong hình, cảnh vật giống như đã cũ, dưới cây hoa anh đào, hai mẹ con, ôm nhau thật chặt, nhìn ống kính hơi cười, nhưng nụ cười của người mẹ có chút yếu ớt ———— Ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, bình tĩnh đem hình nhìn thật gần, nhìn thoáng qua người mẹ, đây chính là người phụ nữ mà cha vẫn yêu sao? Trong tấm hình, Văn Giai quả thật xinh đẹp, hơn nữa dịu dàng động lòng người, mềm mại như nước, hắn nhìn chằm chằm người phụ nữ trong tấm hình thật lâu, thật lâu, giống như xuyên vào linh hồn người phụ nữ này, nhìn nụ cười ẩn nhẫn trong tròng mắt người phụ nữ này, cũng biết sau khi rời khỏi cha, người phụ nữ này cũng trải qua những ngày tháng không quá tốt ———— Hắn suy ngẫm thật lâu, lại một đứa bé kia, tướng mạo hai mẹ con rất giống nhau, hắn lạnh lùng hỏi: "Đây là ———— Trác Bách Quân khi còn bé?"
"Vâng!" Tả An Na lập tức gật đầu nói!
Hàn Văn Hạo nhìn chằm chằm đứa bé trong tấm ảnh, trong đầu nhanh chóng thoáng qua đám cưới của Văn Kiệt, dường như nhìn thấy một người như vậy, bộ dáng tà mị, luôn nở nụ cười không sao cả, không giống đang cố ý che giấu, nhưng nếu quả thật là cố ý che giấu, ngược lại thật đáng sợ.

Hắn nghĩ nghĩ, lại từ bên trong túi giấy, rút ra một phần tài liệu, còn có một tấm hình ————
Tả An Na lập tức nói: "Sau khi chúng tôi nhận được hình mẹ con của Trác Bách Quân, lập tức chế phục hình của người mẹ này, thông qua sự hợp tác với chính phủ Nhật Bản, điều tra được, hơn 30 năm trước, bà ấy mang thai tìm nơi nương tựa người thân ở Nhật Bản, không tới một năm sau, liền sinh ra Trác Bách Quân! Sau trận động đất mạnh, mất đi chỗ dựa, một mực ở tại nhà khách xông hơi của Nhật Bản, có lẽ làm công cho một tiệm cơm nhỏ!! Lúc Trác Bách Quân 8 tuổi thì Văn Giai bị mấy người đàn ông Nhật Bản cưỡng dâm đến chết!"
Trong lòng của Hàn Văn Hạo chợt trầm xuống, nhìn lại người phụ nữ trong tấm ảnh, nhớ lại lời của Trần lão, ông ấy vẫn mong dì Văn Giai hạnh phúc, không ngờ, bà ấy lại rơi vào kết cục như vậy ————
"Chúng tôi truy xét manh mối cho đến lúc Văn Giai chết, sau đó tất cả manh mối về Trác Bách Quân cũng đứt! Thông qua chính phủ Nhật Bản cũng không thể điều tra ra được! Nếu không phải tấm hình này lộ ra, có thể chúng ta vĩnh viễn cũng không có cách nào biết được thân phận của hắn! Trước mắt chúng tôi còn chưa xác thật chứng cứ chính xác, điều tra rốt cuộc, hắn có tham gia vào sự liện CD của Hạ tiểu thư hay không, cũng không biết sau lưng hắn có người điều khiển hay không, nhưng cũng chắc chắn giữa hắn và Trầm Ngọc Lộ, xác thực tồn tại quan hệ không thể cho ai biết, hơn nữa cùng hợp tác chung một kế hoạch!" Tả An Na lập tức lại nói!
Ánh mắt Hàn Văn Hạo chớp một cái, cầm ảnh chụp nhìn Trác Bách Quân và Trầm Ngọc Lộ ở buổi lễ trao giải, trong tấm ảnh, Trác Bách Quân đứng trong đám người, rất cao ráo, khí thế hiên ngang, rốt cuộc hắn sâu kín hỏi: "Cha của hắn là ai?"

"Tạm thời chúng tôi còn chưa tra ra được ———— Nhưng chúng tôi chắc chắn rằng sau khi Văn Giai mang thai mới đến Nhật Bản! Cũng chính là bà ấy mang thai tại trung quốc! Mà chúng tôi điều tra tình hình Văn Giai lúc còn ở trung quốc, bà ấy là con nuôi của Trà Phụ Trung Quốc, đã từng trông coi một sản nghiệp trà thuộc các tỉnh của Trung Quốc ———— Từng có một thời gian có mối quan hệ cá nhân với Hàn lão gia, sau đó đã từng có một đoạn thời gian dính líu đến xì căng đan với một nam minh tinh, về sau, tại sao bà ấy một mình đi Nhật Bản, thì không thể biết được ————" Tả An Na nói ngay!
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, vẫn lạnh lùng nhìn Trác Bách Quân trong tấm ảnh, phân phó ————"Chuẩn bị ADN của Trác Bách Quân!"
Tả An Na hiểu lời của Hàn Văn Hạo, lập tức gật đầu nói: "Vâng!"
"Ngày mai ———— Tôi muốn tự mình đến one-king một chuyến!" Hàn Văn Hạo đột nhiên lạnh lùng nói.

***
Xe ở trong tuyết rơi lao đo, Hàn Văn Hạo ngồi ở sau xe, nhìn tuyết bay ngoài cửa sổ, nhớ lại hình ảnh mẹ con trong tấm ảnh, nghĩ đến cha nghe đến tên Văn Giai thì luôn tức giận, nổi trận lôi đình, rồi lại ẩn nhẫn, nhiều năm qua, cho tới bây giờ cũng không có cách nào từ cha biết được bí mật trong quá khứ của ông ta, nhưng trên thế giới, nếu bí mật vĩnh viễn đều là bí mật, vậy thì nó cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì!
Xe dừng lại trước sân nhà họ Hàn!
Hàn Văn Hạo ở trong màn tuyết rơi đi xuống xe, mặt lạnh đi lên bậc thang, đi vào đại sảnh ấm áp, cởi bao tay da màu đen ra, đưa cho Lý thẩm, chậm rãi hỏi: "Mợ cả đâu?"
"Chắc là đã ngủ ———— Lúc chúng tôi vừa tuần tra ban đêm, cũng không nhìn thấy ánh đèn, cũng không nghe bên trong có tiếng động ———— Cũng không có điện thoại muốn căn dặn gì cho chúng tôi ————" Lý thẩm nói ngay!
"Ừ ————" Hàn Văn Hạo đứng dưới bậc thang, hơi nghiêng người suy nghĩ một chút, mới hỏi: "Lão gia đâu?"
"Lão gia còn ở trong thư phòng luyện chữ bút lông, phu nhân bảo tôi chuẩn bị tổ yến tẩm bổ ————" Lý thẩm lại nhanh chóng nói.

Hàn Văn Hạo nghe xong, lập tức đi lên lầu, quẹo cua trái, đi tới phòng ngủ của cha mẹ, suy nghĩ một chút, mới vươn tay gõ nhẹ cửa ba tiếng ————
"Vào đi!" Tiếng ở bên trong truyền ra.


Hàn Văn Hạo vặn khóa cửa, đi vào phòng, sau đó nhìn trong căn phòng cổ kính thật rộng lớn, lúc này hơi tối, chỉ có mẹ mặc áo ngủ lụa tơ tằm màu xanh ngọc, bên ngoài khoác áo ngủ trắng như tuyết, đứng ở bên cạnh đèn bàn, cùng với cha viết chữ bút lông, đèn bàn nhàn nhạt, đối với vợ chồng già trên 50 tuổi như thế là hài hòa ———— Hàn Văn Hạo chăm chú nhìn bọn họ.

Hàn Trung Trí cầm bút lông, nhìn Hàn Văn Hạo mặt lạnh hỏi: "Có chuyện gì sao? Đã trễ thế này, còn không nghỉ ngơi?"
"Đúng vậy a ————" Trang Minh Nguyệt mỉm cười nhìn Hàn Văn Hạo, hỏi: "Tại sao giờ này còn tới đây?"
Hàn Văn Hạo nhìn mẹ, khẽ mỉm cười nói: "Con có chút chuyện, muốn tìm cha nói một chút ————"
Trang Minh Nguyệt ngạc nhiên nhìn về phía chồng.

Hàn Trung Trí nhìn con trai một cái, buông bút lông xuống, nói: "Đến thư phòng của cha thôi ————"
Hàn Văn Hạo nghe vậy, liền thối lui khỏi cửa phòng, đứng ở cửa, chờ cho cha đi ra ngoài, hắn mới nhìn vẻ mặt hơi lo lắng của mẹ, khẽ mỉm cười nói: "Mẹ ———— nghỉ ngơi sớm đi, thời gian này, thời tiết hơi lạnh, mẹ lại tái phát bệnh ho khan ———— Đừng lo lắng, chỉ là chuyện mấy lãnh đạo thế hệ trước của công ty, làm cho con có chút nhức đầu mà thôi, cần cha xử lý một chút ————"
Trang Minh Nguyệt nghe vậy, yên lòng mỉm cười, dịu dàng nói: "Được rồi, nói chuyện xong, sớm nghỉ ngơi đi, thời gian này, con cũng mệt mỏi ————"
"Vâng ————" Hàn Văn Hạo mỉm cười đóng cửa phòng, nhìn cha đi vào thư phòng, hắn nhàn nhạt phân phó Lý thẩm nói: "Lý thẩm ————"

"Vâng!" Lý thẩm lập tức đáp lời.

"Thường này thu dọn lại phòng cha mẹ, nếu có phát hiện tóc rơi, thu mấy cái cho tôi! Chuyện này không cần nói cho ai biết ————" Hàn Văn Hạo căn dặn.

Mặc dù Lý thẩm có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu nói: "Vâng! Cậu cả!"
Hàn Văn Hạo nghe xong, liền theo cha vào thư phòng, đóng cửa lại.

.