Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu

Chương 228






Hạ Tuyết mỉm cười nhìn Daniel.

.

.

.

.

. Daniel cũng lo lắng nhìn cô, hỏi: “Em thật sự vì chuyện hiểu lầm nhỏ này mà nhận vai “Trà Hoa Nữ”?” Hạ Tuyết cúi đầu, đáp lại: “Uhm!” “Trời ạ!” Daniel cầm lấy tay Hạ Tuyết, vừa muốn nói chuyện.

.

.

.

.

. “Đừng lo lắng.

.

.

.

.

.” Hạ Tuyết mỉm cười nói với Daniel: “Hôm qua em với đạo diễn uống cà phê, sau đó từ chối vai diễn trong bộ phim này, nhưng ông ta rất thích em diễn xuất trong bộ phim “Dịu dàng”, cho nên.

.

.

.

.

.

Đối với cảnh quay nhạy cảm, chỉ quay phần lưng của em, những chỗ khác không lộ ra trước ống kính, có thể cắt bớt.


.

.

.

.

.

Dù sao tiêu chuẩn ở trong nước khác với nước ngoài, ông ta là một đạo diễn có yêu cầu rất cao, vốn là lấy thị trường trong nước làm chuẩn, nhưng sau khi suy xét, đã hủy bỏ cảnh nhạy cảm trong phim!” Daniel ngạc nhiên, mừng rỡ nhìn Hạ Tuyết nói: “Ý của em nói là.

.

.

.

.

.

Em không cần diễn cảnh nhạy cảm, nhưng em còn chưa ký hợp đồng vai diễn này, tại sao hơn 4 giờ chiều đã thông báo tin tức? Cũng không thương lượng với anh một chút?” Hạ Tuyết có chút oán trách nhìn Daniel nói: “Ai bảo anh nói dối như vậy làm cho em tức giận ! ?” Daniel bất đắc dĩ nhìn Hạ Tuyết, ánh mắt chớp một cái, có chút ngọt ngào và vui vẻ cười nói: “Baby, em ghen sao?” Hạ Tuyết không để ý đến hắn, chỉ cầm quả thủy tinh, đứng lên, đi về phía phòng mình.

.

.

.

.

. “Hey!” Daniel đi theo phía sau Hạ Tuyết, ngạc nhiên, mừng rỡ nói: “Em đang ghen! “Em không có!” Hạ Tuyết lập tức đẩy Daniel ra ngoài, đóng cửa lại! ! Daniel sững sờ đứng ở cửa, đắc ý cười, hắn nói với Hạ Tuyết: “Em đang ghen! !” “Không có! !” Giọng nói của Hạ Tuyết từ bên trong vọng ra! ! Daniel đột nhiên quay đầu lại, không thể tin, nghĩ nghĩ một chút, giật mình vui vẻ chống trán, nở nụ cười.

.

.

.

.

. ***** Sáng sớm! Cẩn Nhu lái xe dừng ở bãi đỗ xe, cô nắm chặt tay lái, ánh mắt tức giận nhớ đến ngày hôm qua, Tiểu Mễ đã xác nhận với mình, Hạ Tuyết nhận vai “Trà Hoa Nữ”, cô đột nhiên cười, nước mắt lăn xuống, bàn tay mềm mại trắng như tuyết nổi lên gân xanh, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Hạ Tuyết! ! Tôi sẽ không bỏ qua cho cô! Tại sao 6 năm trước cô không chết đi? Tại sao 6 năm trước cô không mắc bệnh nan y chết đi! ? Cô chết rồi, mọi thứ sẽ dễ dàng, sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi ! Cô có biết “Trà Hoa Nữ” đối tôi, quan trọng thế nào không?” Cô thở hổn hển, ánh mắt lạnh lùng chớp một cái, chuẩn bị bước xuống xe, nhìn thấy một chiếc Benz 520 thắng gấp gần xe mình, cô ngạc nhiên nhướng mày, quay đầu lại, nhìn thấy Tổng giám ONE KING đang ngồi ở vị trí lái, vươn tay kéo nhẹ chiếc áo lông của một diễn viên mới ký hợp đồng, cô gái nhỏ kia mới chừng 20 tuổi, ngồi trêи xe, hết sức ɖâʍ loạn nhìn Trác Bách Quân.

.

.

.

.

. Chỉ thấy Trác Bách Quân cúi xuống cắn vào hai điểm hồng trêи ngực cô ta, bàn tay thọc vào trong váy cô ta xoa nắn. Cô gái nhỏ đưa ta mở dây thắt của Trác Bách Quân, kéo khóa quần của hắn.Bàn tay Trác Bách Quân nắm lấy hai chân của cô ta giơ lên, đưa vật của hắn rà tới, rà lui giữa hai chân cô ta, bất ngờ đâm vào. Cô gái nhỏ kia rất hưng phấn ôm Trác Bách Quân kêu nhỏ: “Dùng sức một chút!” Trác Bách Quân nhanh chóng tiến mạnh vào người cô ta.

Âm thanh rêи rỉ vang lên. “A ………..” Một lúc lâu, cô gái nhỏ lật ngồi dậy, đẩy Trác Bách Quân ra ghế, trèo lên người hắn. Trác Bách Quân đắc ý cười, tựa lưng vào ghế ngồi, mặc cho cô gái ở trêи thân mình bắt đầu vận động, hắn vừa thở vừa quay đầu qua, nhìn thấy Cẩn Nhu cầm tay lái, đang lạnh lùng mình.

.

.

.

.

.

Hắn sửng sốt, nở nụ cười với Cẩn Nhu, mặc cho cô gái tiếp tục vận động ! Cẩn Nhu cười lạnh, mở cửa xe, cầm lấy túi xách, bước nhanh ra khỏi xe, đóng cửa xe lại, từ bãi đỗ xe đi đến thang máy.

.

.

.

.


. Cô vừa đi vừa nhớ tới bộ dáng phóng đãng vừa rồi của cô gái kia, hừ một tiếng, đi vào thang máy, cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, Trác Bách Quân đã mặc áo sơ mi đen bó sát người, quần tây đen, vô cùng quyến rũ bước chắn ngay cửa thang máy, sau đó nhấn nút cửa thang máy, từng bước một đi đến bên Cẩn Nhu nói: “Thế nào? cũng không chào hỏi tôi một tiếng”. Cẩn Nhu lui ra sau hai bước, dán vào thang máy, ngẩng đầu nhìn hắn, cười lạnh nói: “Anh bận rộn như vậy.

.

.

.

.

.

Tôi sao có thể quấy rầy anh.

Trác Bách Quân nở nụ cười tà mị, đứng sát vào người Cẩn Nhu, lồng ngực hắn gần như sát vào bộ ngực đầy đặn của cô, nhẹ vươn tay nắm lấy cằm của cô nói: “Bộn rộn gì? Chơi đùa thôi, cô ta vì một thông báo, tự động đưa đến cửa, chẳng lẽ tôi từ chối? Cô tiếp tục tự phụ, tôi cũng không có cách nào.

.

.

.

.

.

Tôi cũng cần phải phát tiết sinh lý.

.

.

.

.

.” Cẩn Nhu quay đầu.

.

.

.

.

. Ánh mắt Trác Bách Quân chớp động, nhìn đôi môi mềm mại có hương vị nổi loạn của Cẩn Nhu, đặc biệt là đôi mắt phượng quyến rũ, cái mũi cao nhọn, mặt trêи có chút tàn nhan, càng thêm gợi cảm, son môi đỏ tươi, đôi môi cong cong mềm mại làm cho người ta nghĩ muốn cắn, mà còn hôm nay còn mặc váy ngắn cổ chữ V, hai bầu ngực nhấp nhô cực độ hấp dẫn.

.

.

.

.


.

Hắn thở dốc một hơi, cúi xuống nhẹ nhàng ngửi mùi thơm trêи cổ của cô, có chút thương tiếc nhưng tinh quái, hỏi: “Cô làm sao vậy? Tâm tình không tốt a? hôm nay cô xức nước hoa hoa hồng.

.

.

.

.

.” “Tâm tình tôi có thể tốt sao? “Trà Hoa Nữ” cứ như vuột mất!” Cẩn Nhu tức giận nói! Trác Bách Quân cười, cái mũi cao dán nhẹ bên tai của cô, hai tay chống trêи mặt tường, thân thể dán sát trêи người Cẩn Nhu, thở hổn hển di chuyển, hưởng thụ bộ ngực đầy đặn của cô, giữa hai chân có cảm giác ngứa ngáy.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hắn vừa mê luyến hơi thở, vừa khẽ cắn vành tai của cô, phà hơi nóng, nói: “Sau này cơ hội còn rất nhiều.

.

.

.

.

.” “Không cần đưa ra cơ hội cho tôi! ! đời này tôi bị thiếu hụt chính là cơ hội!!” Cẩn Nhu tức giận nói: “Không phải anh nói yêu tôi sao? Anh có bản lĩnh thì giành “Trà Hoa Nữ” về cho tôi? Dù sao cô ta cũng chưa ký hợp đồng?” Trác Bách Quân vươn tay khều nhẹ cằm Cẩn Nhu, nhìn đôi môi trơn mềm của cô, xấu xa cười hỏi: “Nếu tôi giúp cô tranh thủ được, không phải cô nên thành toàn cho tôi ngay tại nơi này?” .