Hứa Thanh khẽ gật đầu, trong mắt lộ ra ánh sáng âm u, quét mắt nhìn đội
trưởng, sau đó bắt đầu xem xét bốn phía.
Chỗ sâu Chân Tiên Thập Tràng và bên ngoài, ngoại trừ vạch giới hạn được
ba mươi sáu vương quốc vẽ ở dưới mặt đất, còn có mấy thứ rất dễ dàng nhận ra.
Thứ nhất là cây cối trong chỗ sâu càng thêm dày đặc, đan xen khắp nơi,
trong đêm tối tựa như hóa thành yêu ma quỷ quái, tràn đầy cảm giác lành lạnh,
thỉnh thoảng còn có thể loáng thoáng nghe đến tiếng xì xào bàn tán, vô cùng
quỷ dị.
Thứ hai là số lượng đạo quả thành thục càng nhiều hơn nữa, mà vô số con
mắt cũng không phải là một mực mở ra, mà không ngừng nháy động, lại còn có
thể riêng phần mình chuyển động, cải biến phương hướng mà con mắt nhìn tới.
Thứ ba chính là trên mặt đất trong chỗ sâu không có bất kỳ chiếc lá khô nào,
cũng không có bất luận nhánh cây tróc ra nào.
Mặt đất nơi này, rất sạch sẽ, chỉ có bùn đất.
Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, đợi Hắc Y Vệ đi về phía trước dò xét, sau đó
dưới sự hộ vệ của Lâm Viễn Đông, mới đi thẳng về phía trước.
Theo họ đi vào, những con mắt treo ở trên nhánh cây bốn phía không ngừng
quan sát, tầm nhìn dần dần cải biến, cuối cùng toàn bộ chuyển động, trực tiếp
nhìn chằm chằm mọi người.
Một tia ác ý từ trong những con mắt này tràn ra, theo những con mắt dung
nhập vào tâm thần nhiều người.
Bước chân mọi người dừng lại, từng người cảnh giác tản tu vi của mình ra
ngoài, chờ đợi một lát không phát hiện những con mắt này có những biến hóa
khác, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.
Mà đạo quả chỗ sâu trong Chân Tiên Thập Tràng không cách nào bị hái,
thường thường sau khi chúng nó bị đụng vào, sẽ hóa thành một đám nước tràn
ra một mùi tanh hôi.
Về phần nguy hiểm, lúc bọn họ đi vào chỗ sâu cũng gặp phải một chút,
nhưng mà Chu Hành Vu cùng với Quốc chủ Thiên Đính Quốc có tu vi Linh
Tàng, ở chỗ này có tác dụng cực lớn, hơn nữa còn có những Hắc Y Vệ kia, cho
nên Hứa Thanh trên đường đi tới coi như là hữu kinh vô hiểm.
Cho đến một lúc lâu sau, bọn hắn dần dần càng xâm nhập sâu hơn, có một
người Hắc Y Vệ dò đường phía trước đột nhiên truyền ra tiếng kêu thê lương
thảm thiết.
Thân hình người này bị một đạo hắc ảnh quấn quanh, trực tiếp đột ngột mọc
lên từ mặt đất, đổi chiều xâu lấy người giữa không trung, không đợi người khác
xuất thủ cứu giúp, trong lúc vô số máu loãng tung tóe, mắt thường có thể thấy
toàn thân người Hắc Y Vệ này không ngừng héo rũ xuống.
Trong thời gian nháy mắt, liền biến thành một cỗ thây khô.
Còn có từng nốt mụn lớn như quả trứng gà mọc ra từ trên thân thể khô héo
của gã, rập rạp nhiều đến mấy chục nốt, cuối cùng toàn bộ vỡ tan, theo nước
vàng tràn ra, bên trong lộ ra từng con mắt dữ tợn nhìn mọi người.
Hết thảy những thứ này, khiến cho thần sắc mọi người nơi đây đều nhao
nhao trở nên ngưng trọng, phần lớn cũng đều nhìn thấy bên trong rừng cây rậm
rạp phía sau cỗ thây khô kia, vô số cỗ thi hài đồng dạng bị treo lên!
Số lượng rất nhiều, không dưới mấy vạn, trong tầm mắt nhìn tới toàn bộ đều
là những thứ này.
Hầu như trên mỗi nhánh cây đều có thây khô, thậm chí còn có một chút thây
khô còn dính lại cả với nhau, nhìn qua cũng thấy mà giật mình.
Những thứ thi hài này phần lớn đều hong gió hư thối, quần áo trên người
cũng đều tàn phá, không còn thừa nhiều lắm.
Lờ mờ có thể nhìn ra quần áo mỗi người đều lộn xộn, thậm chí chủng tộc
cũng không giống nhau.
Trừ bên ngoài cái này, trên người những cỗ thi hài này còn tràn ngập vô số
những cục mụn to như trứng gà, có trên mấy chục cũng có trên trăm, gió thổi tới
khiến đại thụ lắc lư, cũng khiến vô số thi hài theo đó mà lay động.
Sau một khắc, trong lúc lay động có một vài nốt mụn trên người thi hài vỡ
vụn ra, nước vàng chảy xuôi, bên trong hiện ra con mắt dữ tợn, mang theo ác ý
nồng đậm, nhìn tất cả mọi người nơi đây.
Còn có một chút thi hài thì trong lúc lắc lư, thân hình dường như trái cây đã
thành thục vậy, rụng khỏi thân cây, rớt xuống mặt đất.
Rất nhanh theo vô số cỗ thi hài rơi xuống, khắp nơi đều có thi hài.
Sắc mặt Quốc chủ Thiên Đính Quốc biến hóa, một màn này chưa từng xuất
hiện trong ghi chép của ba mươi sáu vương quốc.
"Chân Tiên Thập Tràng lần này, rất không bình thường." Con mắt Quốc chủ
Thiên Đính Quốc co rút lại, nhanh chóng quét mắt liếc qua bên Hứa Thanh, lại
nhìn những Hắc Y Vệ kia, cũng không mở miệng báo cho họ biết.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ, lui ra phía sau vài bước, mà đúng lúc này,
một cỗ thi hài rơi xuống đất bỗng nhiên hành động.
Đầu nó đong đưa giống như máy móc, từng chút từng chút quay cổ một
vòng, rất nhiều con mắt mọc khắp toàn bộ trên mặt nhìn qua đám người Hứa
Thanh, sau đó liền xông ra, tựa như dã thú vậy, lao thẳng đến mọi người.
Có Hắc Y Vệ ở đó ra tay, lập tức chém này con thi hài lao tới thành hai nửa.
Nhưng vào lúc này, lại có vài chục bộ thi hài trên mặt đất bắt đầu chuyển
động, tiếp theo là mấy trăm, trong chớp mắt toàn bộ thi hài trên mặt đất đều
nhảy lên, trong miệng truyền ra tiếng gào thét không thành tiếng, điên cuồng tấn
công về phía mọi người.
Vào thời khắc này gió lại lần nữa thổi lên, không ít thân thể thi hài trên cành
cây cũng nhúc nhích, vùng vẫy thoát ly, phát ra tiếng gào thét quái dị, công kích
tới mọi người.
Sắc mặt Chu Hành Vu âm trầm, phất tay, rất nhiều thi hài phía trước tan vỡ,
giờ phút này tất cả Hắc Y Vệ cũng nhao nhao ra tay ngăn cản, trong khoảng
thời gian ngắn âm thanh nổ vang truyền ra, pháp thuật chấn động vang vọng
bốn phương.
Hứa Thanh không có động thủ, hắn lạnh lùng nhìn qua tất cả, mà đội trưởng
đứng ở bên cạnh hắn cũng nheo mắt lại.
Nhưng mà nguy cơ nơi đây cũng không phải chỉ có như thế, rất nhanh từ
chỗ sâu trong rừng rậm, liền có thêm càng nhiều cỗ thi hài nhanh chóng xuất
hiện.
Thậm chí trong đó còn có một chút cỗ thân thể dữ tợn do rất nhiều thi hài
dung hợp vào một chỗ, tản mát ra chiến lực có thể so với Kim Đan cao Cung, từ
bên trong nhảy dựng lên.
Số lượng loại thi thể dung hợp như thế cũng không ít.
Nơi đây lập tức đại loạn.
Cũng không lâu lắm, chỗ sâu bên trong rừng rậm truyền ra tiếng gào thét
chấn nhiếp tâm thần, trong chốc lát lại có vài chục đạo thi thể xuất hiện, toàn
thân toả ra chấn động có thể so với Nguyên Anh.
Theo đại địa chấn động, xa xa thậm chí còn xuất hiện một con thú lớn do
trên trăm thi hài tạo thành, chấn động kinh thiên động địa có thể so với Linh
Tàng, khiến cho thần sắc mọi người đại biến.
Càng làm cho lòng người rung động lắc lư, đó là loại thi hài Linh Tàng này
không phải chỉ có một con, mà là mấy con.
Một màn này khiến cho Hứa Thanh thay đổi sắc mặt, nhanh chóng lui ra
phía sau.
Ánh mắt đội trưởng bỗng lộ ra ánh sáng kỳ lạ, truyền âm về phía Hứa
Thanh.
"Quả nhiên xuất hiện Xa Bỉ Thi kiếp, tiểu Thanh, tạo hóa động trời ta nói
cùng ngươi lần trước, lần này nhất định có thể thành!"
"Đại sư huynh, ngươi đã từng đã tới nơi đây?" Thần niệm Hứa Thanh chấn
động.
"Ở kiếp này chưa từng tới." Đội trưởng ngẩng đầu nhìn qua Thập Tràng che
trời xa xa, thì thào nói nhỏ