Quang Âm Chi Ngoại

Chương 970: Không hẹn mà gặp (2)




Vì vậy Thanh Thu hơi liếm liếm bờ môi, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt càng

lúc càng mãnh liệt, lặng lẽ chờ đợi.

Cùng lúc đó, Hứa Thanh trong đội xe ngẩng đầu nhìn xa xa, bên trong tâm

thần của hắn vừa mới truyền đến giọng của lão tổ Kim Cương Tông.

"Chủ tử, ta vừa mới phát hiện có thần niệm khí linh quét tới, chính là cái

liêm đao ác quỷ của thiếu nữ áo đỏ."

Hứa Thanh nhướn mi lên.

Đội trưởng bên cạnh cũng bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về xa xa, thần sắc có

chút ngoài ý muốn, hiển nhiên y cũng có phương pháp phát hiện của riêng

mình.

"Có chút ý tứ, ngươi cũng cảm nhận được rồi à?" Đội trưởng nở nụ cười,

quay đầu truyền âm với Hứa Thanh.

Đối với việc đội trưởng có thể dò xét, Hứa Thanh cũng không có quá nhiều

bất ngờ, trong mắt lộ ra vẻ suy tư, sau đó liền truyền âm đáp lại.

"Nếu như mục tiêu của nàng không phải đoàn xe này, vậy chúng ta cũng

không cần làm phức tạp."

"Nếu đúng thì sao?" Đội trưởng cười nhạt.

"Giết chóc trong Phong Hải Quận sẽ bị điều tra, bắt giữ đến Thánh Lan tộc,

sau đó giết." Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.

"Thật sự muốn giết? Ha ha, được, trước khi giết chết liền thử nhìn xem dung

mạo của nàng thế nào, mỗi ngày đều mang mặt nạ." Đội trưởng nheo mắt lại,

nhìn Hứa Thanh một chút, trong mắt mang theo một chút hài hước.

Hứa Thanh kinh ngạc, nhíu mày.

Chập tối.

Ánh chiều tà chiếu vào bên trên đại địa, hơi có chút mờ nhạt, khi rơi vào bên

trong hạp cốc lại càng thêm ảm đạm, khiến cho hạp cốc tiến vào đêm tối sớm

hơn.

Theo mấy trăm đầu thú vật bốn chân màu đỏ đi về phía trước, mặt đất liên

tục truyền đến chấn động, bỗng có một tiếng nổ vang thật mạnh vang lên, trực

tiếp từ phía trước đoàn xe truyền đến.

Mặt đất chỗ đó đột nhiên nổ tung, vô số đá vụn văng khắp nơi, bên trong

còn có từng đạo phù văn trận pháp từ trên trời giáng xuống, như một cái lưới

lớn bao phủ bát phương.

Còn có một đạo ánh sáng màu máu, giống như biển máu hạ xuống, tràn

ngập toàn bộ khu vực, khiến cho bên trong hạp cốc chỉ chốc lát liền tràn ngập

một màu máu.

Một màn kinh hô và náo động vang lên, một đạo bóng dáng nhỏ gầy từ

hoàng hôn trên bầu trời bay ra, trên người mặc một bộ trường bào màu đỏ rộng

thùng thình, đeo một chiếc mặt nạ tinh xảo màu trắng, cầm theo một thanh liêm

đao ác quỷ khổng lồ.

Theo bóng người xuất hiện, một âm điệu cổ xưa tựa như ngâm xướng cũng

lập tức vang vọng khắp thiên địa.

"Ly Đồ thừa vận, đạo ngân nan tầm, Huyền U Ngô Hoàng, tiếp dẫn chúc

phúc, chiến hồn lâm thân, trợ giúp giáo chúng, khải trình Ly Đồ!"

Khi âm điệu ngâm xướng cổ xưa này khuếch tán bát phương, thiên địa liền

bị lực lượng nào đó tạo thành ảnh hưởng, bên trong hạp cốc bỗng xuất hiện từng

trận gió lạnh.

Trận gió lạnh quét sạch hết thảy, những nơi đi qua, toàn bộ những tu sĩ

Thánh Lan tộc cảm thụ được thì thân thể đều lập tức run lên, thật giống như bị

băng hàn xâm nhập, tâm thần cũng dấy lên từng trận hoảng sợ.

Mà trận gió lạnh kia gào thét từ bát phương đến, trong nháy mắt liền từ khắp

bốn phía hội tụ vào thanh liêm đao ác quỷ trong tay thiếu nữ mặc hồng y.

Con mắt ác quỷ chợt lập lòe, tràn ra ánh sáng màu đỏ tươi, tiếp theo đột

nhiên mở cái miệng rộng, táp một cái về phía cánh tay thiếu nữ.

Trong nháy mắt tiếp theo, toàn thân thiếu nữ mặc hồng y chấn động, bên

ngoài thân thể lập tức tạo thành hư ảnh trùng lặp, giống như chiến hồn ở giữa

thiên địa được tiếp dẫn đến, dung nhập vào trong thân hình của nàng.

Mơ hồ có thể nhìn thấy đạo chiến hồn kia là một người nữ tướng mặc áo

giáp, biến ảo ở phía sau lưng thiếu nữ, gia trì tu vi và sức mạnh cho nàng, mà

một màn đó khiến cho vào lúc này, vị thiếu nữ kia tựa như là sứ giả tử vong,

muốn thu cắt hết thảy sinh mệnh.

Chẳng những như thế, càng có vô tận ánh sáng màu đỏ tràn ra ở trên người

thiếu nữ, khiến nàng trở thành đầu nguồn phát ra ánh sáng màu máu của hạp cốc

này.

Đó là Huyết Ý Cảnh của Thái Ti Tiên Môn!

Một khắc triển khai, sẽ có một loại nhân cách khác xuất hiện, thay thế

Thanh Thu, chiếm cứ chủ đạo.

Vì vậy trong nháy mắt tiếp theo, một nụ cười quỷ dị bỗng phủ xuống nơi

này, tùy ý truyền ra từ trong miệng Thanh Thu.

"Ha ha ha."

Tiếng cười phối hợp với biểu cảm, khiến cho người ta có một loại cảm giác

vô cùng điên cuồng, trong nháy mắt tiếp theo, nàng lập tức bộc phát tốc độ của

mình, hòa hợp cùng một chỗ với ánh sáng màu máu, gào thét về phía đám người

Thánh Lan tộc, theo biển máu vòng quanh mà đến.

Liêm đao ác quỷ trong tay phá vỡ bầu trời, lưỡi đao sắc bén giống như có

thể cắt đứt cả hư vô, những nơi đi qua, thiên địa biến sắc, gió giục mây vần.

Không ai có thể ngăn cản nàng dù chỉ một chút.

Dù là vị thanh niên huyết mạch không tầm thường của Thánh Lan tộc kia,

giờ phút này thần sắc của gã đại biến, cấp tốc lao ra muốn ngăn cản, mặc dù gã

cũng là chiến lực sáu Cung, nhưng trên phương diện tốc độ lại không bằng

Thanh Thu.

Dẫu sao bọn họ là đoàn xe vận chuyển, không phải Hắc Y Vệ chuyên chịu

trách nhiệm giết chóc.

Thanh Thu hơi nhoáng một cái, trực tiếp tránh đi, liên tiếp truyền ra tiếng

cười yêu dị, sát ý vô cùng mãnh liệt, lao thẳng đến đám người.

"Ha ha ha ha."

Từng tu sĩ Thánh Lan tộc căn bản là không cách nào né tránh, theo liêm đao

quét ngang, ngay lập tức đã bị cắt đôi, vô cùng thê thảm.

Thiếu nữ ra tay rất tàn nhẫn, nghiền ép chấn nát, hiển nhiên là muốn chém

giết hết tất cả mọi người ở nơi này.

Trong khi giết chóc, máu tươi văng tới khắp nơi trên cơ thể của nàng, rơi cả

vào trên mặt, khiến cho màu máu trong mắt nàng càng đậm.

Nhất là cái loại cảm giác khi liếm đi máu tươi kia, lại trực tiếp đẩy sự điên

cuồng của nàng lên đỉnh phong.

Bộ dáng lúc này của Thanh Thu, mới là hình tượng ở trong trí nhớ của Hứa

Thanh khi lần đầu tiên gặp nàng.

Cũng là lý do hai chữ ‘hồng nữ’ tồn tại!

Thậm chí có thể nói, nếu không có Hứa Thanh và đội trưởng, nếu cái đoàn

xe này cũng không có đòn sát thủ gì khác, đại khái lần này Thanh Thu phục

kích là có khả năng thành công.

Dù là đội xe này đã ẩn tàng đòn sát thủ, lấy chiến lực và tốc độ bây giờ của

Thanh Thu, nàng vẫn có thể cướp đoạt một phần Vân Mẫu Thạch như trước.

Chỉ là Hứa Thanh và đội trưởng không thể nào trơ mắt nhìn Thanh Thu ra

tay như vậy được, bọn họ không quan tâm Thánh Lan tộc có chết hay không,

nhưng không thể để bọn họ tử vong trước khi đưa hai người bọn hắn đến Thánh

Lan tộc.

Vì vậy, sau khi Thanh Thu một đao bức lui vị thanh niên Thánh Lan tộc kia,

lại cắt đôi một tên tu sĩ Kim Đan của Thánh Lan tộc, tới gần trong đội xe chém

giết ba con thú bốn chân, ngay khi nàng muốn tiếp tục vung vẩy liêm đao, đội

trưởng nháy mắt ra tay.

Bóng người từ trong con thú bốn chân thứ chín bay ra, tựa như trống rỗng

xuất hiện, lập tức từ rất nhỏ biến thành thân thể bình thường, lộ ra bộ dáng Hắc

Thiên tộc, trong mắt còn theo theo ánh sáng lạnh lẽo, hừ lạnh một tiếng.

"Nhân tộc càn rỡ!”