Quang Âm Chi Ngoại

Chương 896: Một manh mối thần bí (2)




Đối với người mới như Hứa Thanh, lão Lý cũng rất nguyện ý kết giao, vì

vậy sau khi quăng thi thể trong tay về hố sâu ngoài bậc thang, liền quay đầu

cười nhìn Hứa Thanh.

"Chuyện gì?"

Hứa Thanh trầm ngâm một chút, hỏi thăm về những người từng trấn thủ nhà

tù 132 khi Đinh nhưng không đột tử, phải chăng có người vẫn còn ở bên trong

Hình Ngục Ti.

"Có!"

Lão Lý nhớ lại một chút, nhẹ gật đầu.

"Nhà tù 132 khu Đinh kia quả thực tà môn, ta nhớ Trần Ba Lực là người trấn

thủ cuối cùng vào trăm năm trước, 3 năm sau lão đã đổi nhà tù khác, bây giờ

đang ở tầng 77."

"Nhưng mà từ sau khi Trần Ba Lực trấn thủ nhà tù 132 khu Đinh, tính cách

của lão đã biến thành cổ quái, ngày bình thường cũng không muốn câu thông

hay giao tiếp cùng người khác, nếu muốn tìm lão hỏi thăm thì phải có thứ gì dó,

Hứa Thanh ngươi có vật phẩm nào cứng rắn một chút, có thể dùng để mài đao

được không?"

Hứa Thanh mở ra túi trữ vật, tìm được cái bàn mà hắn thu được ở trong

động phủ của U Tinh Linh Tôn, hắn cảm thấy cái này đủ cứng, vì vậy gật đầu.

"Vậy dễ xử lý rồi, ta dẫn ngươi đi."

Lão Lý nở nụ cười, mang theo Hứa Thanh đi tới tầng 77, tìm được một lão

giả mặt rỗ ở đó.

Lão giả này ngồi xổm trong một ngóc, phía sau và hai bên đều là vách

tường, hình như chỉ có thế này mới có thể khiến cho lão cảm thấy có cảm giác

an toàn, mà khi lão ngồi ở bên trong âm u, thoạt nhìn có chút dữ tợn đáng sợ.

Giờ phút này lão đang dùng sức mài đao.

Theo lưỡi dao cọ qua cọ lại trên ma thạch, từng âm thanh chói tai vang vọng

bốn phía, truyền vào tâm thần khiến cho người ta cảm thấy khó chịu.

Sau khi chú ý thấy hai người Hứa Thanh đi tới, lão giả ngẩng đầu, đôi mắt

âm trầm nhìn tới, bộ dáng người lạ chớ vào.

"Trần huynh, đây là Hứa Thanh, người mới, vừa tiếp nhận trấn thủ nhà tù

132 khu Đinh, hắn có chút việc muốn xin ngươi cố vấn." Lão Lý giới thiệu, sau

đó lên tiếng chào về phía Hứa Thanh, hình như hắn cũng không muốn ở chỗ này

lâu.

Lão già mài đao cũng không nói gì, ánh mắt vẫn âm trầm như trước, dịch

chuyển tầm nhìn từ bóng lưng lão Lý, rơi vào trên người Hứa Thanh.

Hứa Thanh chắp tay cúi đầu, sau đó lấy ra cái bàn của U Tinh từ trong túi

trữ vật, để ở một bên.

"Tiền bối, vật phẩm này rất cứng."

Hắn có thể cảm nhận được tu vi của lão giả này, không đơn giản.

Lão giả quét mắt nhìn cái bàn, tay phải giơ lên cầm lấy, sau khi sờ lên lại lấy

đao trong tay ma sát ở phía trên, thần sắc lộ ra vẻ thoả mãn.

"Muốn hỏi điều gì? Làm như thế nào để tránh đột tử ngoài ý muốn sao?"

Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, thông qua những lời này của đối phương,

hắn cảm giác phán đoán lúc trước của mình không sai, vì vậy chắp tay cúi đầu.

"Kính xin tiền bối giải thích nghi hoặc."

"Ngươi đã cảm nhận được vận rủi rồi đúng không?" Lão giả cẩn thận quan

sát trên người Hứa Thanh, sau đó hỏi một câu.

Hứa Thanh gật đầu.

Thần sắc lão giả hơi động, để đao trong tay qua một bên.

"Xem ra những thứ không rõ tích lũy bên trong nhà tù 132 khu Đinh đã vô

cùng nồng đậm rồi, rõ ràng lại phản ứng nhanh như vậy, mới đó đã xuất hiện ở

trên người của ngươi."

"Thật ra cách tránh phát sinh đột tử ngoài ý muốn rất đơn giản, chỉ cần

ngươi không ly khai Hình Ngục Ti là được, hoặc là mạng của ngươi đủ cứng, ta

không phải dạng người sau, cho nên từ khi ta trấn thủ nó, chưa từng rời khỏi

Hình Ngục Ti, đây cũng là người trấn thủ lúc trước nói cho ta biết."

Lão giả nhìn Hứa Thanh, ánh mắt như nhìn người chết.

"Ngươi phải cẩn thận, thông thường người nào xuất hiện đen đủi không rõ

trên người, sống không quá 1 tháng."

Hứa Thanh trầm mặc, sau một lúc lâu chậm rãi mở miệng.

"Tiền bối, thứ không rõ theo như lời ngài nói, là đến từ phạm nhân bên trong

nhà tù 132 khu đinh sao? Chẳng lẽ bọn họ có chỗ đặc thù nào đó? Nhưng nơi

này là khu Đinh của Hình Ngục Ti, nếu như những phạm nhân này thật sự có

loại này bổn sự, đáng lẽ phải bị giam giữ ở dưới nhà tù càng sâu hơn mới đúng."

Lão giả gật đầu, lại lắc đầu.

"Không phải bản thân phạm nhân nhà tù 132 khu Đinh kỳ lạ, mà sau khi bị

giam vào bên trong, sau đó thành công còn sống, vì vậy mới biến thành những

thứ kỳ lạ, đương nhiên, đây chỉ là phán đoán của ta, ta nghĩ rằng bọn họ đã biến

thành một bộ phận không rõ."

"Còn chân chính là cái gì không rõ, có thể là bản thân của nhà tù 132, cũng

có thể là phạm nhân nào đó đảo khách thành chủ, nhưng Cung chủ vẫn luôn

không để ý tới, cho nên ta nghĩ khả năng phía trước càng lớn hơn."

"Có phải cái đầu người 237 đã yêu cầu ngươi đưa đầu của nó vào gian

phòng của Vân Thú hay không?"

"Không cần nghe theo nó, đã từng có người thử qua, nhưng không có tác

dụng."

Lão giả nói xong, bắt đầu kể về từng phạm nhân bên trong nhà tù 132 khu

Đinh cho Hứa Thanh, từng người đều được nói vô cùng kỹ càng.

"Phạm nhân thứ mười ba chính là cái đầu người kia, nó thật sự có chút bản

lãnh, nhưng không nhiều lắm, ngươi không nên nghe nó nói chuyện quá lâu,

nếu không sẽ bị ảnh hưởng."

"Phạm nhân cuối cùng là Đan Thanh Tộc, 22 thân ảnh bên trong bức vẽ đều

là một bộ phận của nó, đây cũng chính là kẻ bị giam giữ lâu nhất trong đó,

nhưng mà cũng là kẻ an tĩnh nhất, khi ta nhậm chức tới nay, chưa bao giờ thấy

qua nó ra ngoài."

Lão giả vừa nói đến đây, ánh mắt Hứa Thanh bỗng nhiên ngưng tụ.

"Tiền bối, bên trong bức tranh vẽ Đan Thanh Tộc kia, không phải vẽ một

nhà bốn thế hệ 23 người cùng sống sao?"

"23 …không thể nào, là 22." Lão giả nghe đến đó, ánh mắt tương tự co rút

lại.

Hứa Thanh trầm mặc một lát, nhẹ gật đầu, lại hỏi thăm thêm một chút chi

tiết, sau đó xuất ra một ít linh thạch để ở một bên, cáo từ rời đi.

Nhìn qua bóng lưng Hứa Thanh, lão giả bỗng nhiên mở miệng.

"Hứa Thanh, toàn bộ những người đi tới nhà tù 132 khu Đinh trấn thủ, đều

là người mà Cung chủ coi trọng, là người được lão nhân gia khảo nghiệm, ta

nghe người ta nói, chỗ đó ngoại trừ rất nhiều bí mật ra, còn ẩn tàng một cái tạo

hóa thật lớn, đáng tiếc, ta không có tìm được."

"Nếu như ngươi không muốn đột tử ngoài ý muốn, vậy có thể đi tới tầng thứ

chín đăng ký đổi một cái nhà tù khác để trấn thủ, mỗi một người mới đều có

một lần cơ hội đổi nhà lao khác."

"Sau khi đổi, nếu ngươi không ngại, danh sách trấn thủ ghi chép trong các

thời kỳ của nhà tù 132 khu Đinh cũng sẽ không lưu lại dấu vết của ngươi."

"Mà ta đã từng nghe một vị trấn thủ nơi đó nói qua một câu về sự bí hiểm

của nhà tù 132 khu Đinh, bây giờ ta cũng sẽ tặng lại nó cho ngươi."

"Khi ngươi cho rằng mình đã phát hiện ra hết thảy, trên thực tế vẫn còn càng

nhiều thứ hơn nữa đang đợi ngươi."