Hứa Thanh lặng lẽ cầm lấy quân cờ mà sư tôn đánh rớt xuống, đặt nó vào vị
trí nó vốn nên bị bỏ xuống, ngẩng đầu nhìn qua sư tôn.
"Quỷ Đế Sơn đã biến thành bộ dáng của ta."
Thất gia im lặng, nhắm mắt trầm ngâm.
Nhưng trong đáy lòng của lão lại dấy lên từng gợn sóng, lão đã sớm biết ngộ
tính của Hứa Thanh rất kinh người, hôm ấy ở ngoài Quỷ Đế Sơn chính lão cũng
đã tự cảm thụ qua.
Lão cũng đã nghe qua một loạt sự tình Hứa Thanh vừa làm ra ở bên Thái Sơ
Ly U Thành, trong đó có cả việc cảm ngộ ra gần 300 đạo ấn ký Linh Ấn.
Nhưng lúc này lão vẫn bị lời nói của Hứa Thanh làm cho chấn động, dẫu
sao lúc trước lão chỉ kêu Hứa Thanh chuyển một tôn Thần vào trong thức hải,
dùng nó để trấn áp những tạp niệm khi Quỷ U Đoạt Đạo Công cướp đi kim đan
người khác sinh ra.
Cũng giống như ta kêu ngươi xây cho ta một cái nhà gỗ nhỏ, nhưng ngươi
lại tạo ra cả một tòa thành vậy.
Sau đó ngươi còn kinh ngạc hỏi ta, tại sao lại như vậy.
Tâm của Thất gia rất mệt, sau khi trầm mặc hồi lâu liền ho khan một tiếng,
phong khinh vân đạm mở miệng.
"Đó là do tinh thần của ngươi, tinh thần của ngươi cường đại, tự thân có thể
ảnh hưởng tới vẻ ngoài của Thần, đưa nó vào trong cơ thể của ngươi rồi bị
ngươi khống chế, lấy ngươi làm đầu nguồn mà theo đó cải biến, cho nên ngươi
không cần quá lo lắng."
"Đây là một loại cảnh giới, đầu tiên là vận chuyển, sau đó là uẩn linh, tiếp
theo là hóa thành vật của bản thân, nhưng mà ngươi còn cần phải cố gắng nhiều,
không thể tự mãn, bởi vì đây chỉ là một bước rất đơn giản."
"Từ xưa đến nay có rất nhiều hạng người đại năng, đều dùng loại phương
pháp này, sau khi tưởng tượng ra liền muốn chuyển biến nó thành của mình, đây
không phải là đoạt xá, mà là đoạt đạo, nhưng việc này rất khó khăn, đối với
ngươi mà nói, những thứ này đều vô cùng hư vô mờ mịt."
"Bởi vì thật ra Quỷ Đế cũng không hoàn chỉnh, đạo của gã cũng không đầy
đủ, cho nên đến một thời điểm, ngươi có thể hình thành thêm ngoại vật ở trên
Quỷ Đế Sơn, khiến cho nó càng ngày càng nguyên vẹn, như vậy mới xem như..
..."
Nghe sư tôn nói, Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, nghĩ tới Thái Sơ Ly U
Trụ trên hai tay của Quỷ Đế Sơn trong thức hải, vì vậy nhịn không được mở
miệng.
"Sư tôn, còn nhiều thêm một cây côn, cây côn có tính là ngoại vật không,
thoạt nhìn hình như là Thái Sơ Ly U Trụ."
Thất gia sửng sốt một chút, trầm mặc không nói, đáy lòng lại dấy lên mưa to
gió lớn.
Hứa Thanh có chút khẩn trương.
"Lão Tứ, ngươi có một thói quen không tốt." Sau một lúc lâu, giọng nói của
Thất gia có chút khàn khàn.
“Lần sau, ngươi phải nói xong toàn bộ mọi việc trong một lần!"
Hứa Thanh trừng mắt nhìn, gật đầu.
"Còn có thay đổi gì nữa không?" Thất gia không yên tâm hỏi.
"Không còn, đúng rồi sư tôn, ta có một loại cảm giác, dưới một tình huống
nào đó, ta hình như có thể kích phát đưa Quỷ Đế Sơn kia ra bên ngoài, nhưng
trước mắt ta còn chưa làm được như vậy, sư tôn có phương pháp gì không?"
Hứa Thanh do dự mở miệng.
Thất gia chợt đứng lên, trong mắt lộ ra tinh mang, cẩn thận nhìn Hứa Thanh,
vào thời khắc này trong lòng của lão đã không còn mưa to gió lớn nữa, mà đã
tạo thành sóng biển kinh hãi.
"Tiểu tử này không phải là Quỷ Đế chuyển thế đó chứ? Không thể, hắn
không phải người Nghênh Hoàng Châu, từ nhỏ hắn sinh ra ở Nam Hoàng Châu,
trong cơ thể cũng không có huyết mạch Quỷ Đế, lúc trước ta cũng đã xác nhận
qua điểm này."
"Ngộ tính của một người, lại có thể cường hãn đến trình độ như vậy ư?"
"Ta đã thu một tên đồ đệ dạng gì đây?"
"Hay là nói, thiên phú nhân tộc của hắn, có liên quan với việc cảm ngộ?"
Thất gia hít sâu, chú ý thấy biểu cảm của Hứa Thanh hơi nghi ngờ, liền ho
nhẹ một tiếng, bảo trì tư thái phong khinh vân đạm, thuận thế bước đi vài vòng,
một bộ đứng lên để nhìn tầng mây xa xa trong thiên địa.
"Lão Tứ, ngươi hãy xem mây trên bầu trời."
Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.
"Ngươi xem bộ dạng của những đám mây trên kia, rất rõ ràng, một đoàn ra
một đoàn, nhưng trên thực tế bộ dáng chân chính của chúng nó không phải như
thế, chúng nó là do hơi nước gặp khí lạnh trên bầu trời, sau đó hỗn hợp cùng
một chỗ mà tạo thành, mặt khác, ngoại hình của mây là bởi vì bụi bặm trong
thiên địa, bị hơi nước bám vào mà tạo thành."
"Như Quỷ Đế Sơn trong đầu ngươi, cũng là loại đạo lý này."
"Ngươi không nên cứ suy nghĩ muốn hiển lộ nó ra bên ngoài, cũng như quá
chú trọng hình thái của Quỷ Đế, như thế không đúng."
"Ngươi phải phân tán Quỷ Đế Sơn ra, hiển lộ khí tức ra bên ngoài, giống
như hơi nước vậy, sau đó quan sát biến hóa của bọn nó, tìm được điểm khiến
chúng nó hoạt động mạnh."
"Sau đó, lấy dị chất làm phụ thuộc, hình thành thân ảnh Quỷ Đế ở những nơi
linh khí và dị chất nồng đậm, mà ta cũng đề nghị ngươi thử nghiệm cải biến
thân ảnh này đi một chút, tùy tiện biến đổi một cái bộ dạng khác, như vậy sẽ
không có người nào có thể nhận ra, sẽ cho rằng đây là một loại thần thông của
ngươi."
Thất gia chậm rãi mở miệng, Hứa Thanh nghe xong trong đầu liền nổ vang.
Sư tôn trả lời vô cùng rõ ràng dễ hiểu, hắn nhìn lên đám mây trên bầu trời,
trong đầu lập tức hiểu ra.
Giờ khắc này tựa như thể hồ quán đỉnh, theo suy nghĩ trong đầu trở nên rõ
ràng, trong mắt Hứa Thanh không khỏi lộ ra một tia sáng tỏ thông suốt, càng
hiện lên vẻ sùng kính nồng đậm.
Đây đối với hắn mà nói, những lời nói vừa xong giống như chuông lớn vang
vọng, như được nghe thấy đạo vậy.
Hứa Thanh đứng dậy, xoay người cúi đầu về phía sư tôn.
Ánh mắt và cử động của hắn khiến cho đáy lòng của Thất gia rất thư sướng,
cười ha ha, lần nữa ngồi xuống cầm lấy quân cờ, thản nhiên tự đắc đặt ở trên
bàn cờ.
Hứa Thanh thật lòng khâm phục ngồi ở một bên, tiếp tục hạ cờ, cũng đưa
vấn đề thứ hai mà mình muốn biết hỏi ra.
Đó là quan hệ giữa linh thực cùng với Thần Linh.
Vấn đề này khiến cho trong mắt Thất gia lộ ra một tia quang mang kỳ lạ, sau
khi trầm tư hồi lâu liền chậm rãi thay đổi sắc mặt.
"Sau khi nửa khuôn mặt Thần Linh đến, linh thực, đích xác thích ứng cải
biến nhanh hơn so với các loại sinh vật có máu thịt..."
"Mà bộ thi hài Thần Linh thử nghiệm kia, vi sư đã một mực nghiên cứu,
điều ngươi nói phi thường không tồi, thực vật Thần Tính, đây đúng là một cái
mạch suy nghĩ có thể đi thử nghiệm một chút."
"Nghiên cứu Thần Linh, có lẽ linh thực Thần Tính chính là một chiếc chìa
khóa."
Lần này sư đồ hai người câu thông, song phương đều cảm thấy có thu hoạch
lớn, tâm tình Hứa Thanh sung sướng, Thất gia cũng khoan khoái dễ chịu, tiếp
tục hỏi Hứa Thanh về một ít chuyện trong lần thí luyện Chấp Kiếm Giả, tự
nhiên lão cũng tò mò về phần câu trả lời đạt được vạn trượng của Hứa Thanh.
"Thằng chó đẻ!" Sư tôn cười ha hả, ánh mắt nhìn Hứa Thanh, càng lúc càng
tán thưởng hơn.
"Không biết đại sư huynh trả lời như thế nào, tại sao chỉ có một trượng."
Hứa Thanh cũng rất khó hiểu