Quang Âm Chi Ngoại

Chương 819: Hậu quả của việc trêu chọc Hứa Thanh (3)




Nhưng mặc kệ những người này không cam lòng như thế nào, cảm xúc

trong lòng chấn động ra sao, thời khắc này không có ai để ý tới bọn họ cả, lúc

này toàn bộ ánh mắt đều chú ý trên bậc thang thần thánh.

Chỗ đó, chỉ có ba người là Hứa Thanh, đội trưởng cùng với thiếu nữ.

"Lần này Chấp Kiếm Giả tuyển ra ba người, theo thứ tự là Hứa Thanh, Trần

Nhị Ngưu, Thanh Thu, chúc mừng các ngươi."

Người trung niên nói xong, nhìn ba người Hứa Thanh, ánh mắt lưu lại trên

người Hứa Thanh nhiều nhất, sau đó chắp tay cúi đầu với ba người bọn hắn.

Sau đó toàn bộ Chấp Kiếm Giả ở bốn phía cũng đồng dạng như vậy, thần

sắc từng người đều rất nghiêm túc, đồng loạt cúi đầu.

Đây là hình thức nghênh bái chào đón, không phân chia trưởng ấu tôn ti, là

tôn trọng mà lúc từng vị Chấp Kiếm Giả nhập môn đều được hưởng.

Thần sắc ba người Hứa Thanh cũng đều trở nên ngưng trọng, đáp lễ cúi đầu

về phía rất nhiều Chấp Kiếm Giả trên bầu trời.

"Kể từ hôm nay, ba người các ngươi chính thức trở thành Chấp Kiếm Giả."

Trên bầu trời, nam tử trung niên tuyên đọc những điều này, bình tĩnh mở miệng.

"Căn cứ nghị quyết của Chấp Kiếm Đình, đệ tử nhân tộc Ninh Viêm, ban

thưởng tư chất đặc biệt, là chuẩn Chấp Kiếm, có thể đi tới Chấp Kiếm Cung

trên Quận tiến hành ma luyện phong chính, thành công thì có thể lấy được Kiếm

Lệnh, trở thành Chấp Kiếm Giả chính thức."

"Căn cứ Chấp Kiếm Cung truyền lệnh, đệ tử nhân tộc Trương Ti Vận, miễn

việc thử trở thành Chấp Kiếm Giả, nhưng Nghênh Hoàng Châu chỉ có ba thanh

Kiếm Lệnh, ngươi cần đi tới Chấp Kiếm Cung ở Phong Hải Quận, tự xin Kiếm

Lệnh."

"Bây giờ, hai người các ngươi tiến lên."

Lời nói vừa ra, thân ảnh Ninh Viêm chợt lao ra, cấp tốc nhảy lên bậc thang

phía trước. Vừa lao nhanh, trong mắt vừa lộ ra từng đạo ánh sáng mãnh liệt, hô

hấp dồn dập và thân thể cũng đang run rẩy.

Mọi người dưới mặt đất nhao nhao xuất hiện gợn sóng, còn những thí luyện

giả khác thì đều có chút đắc dĩ thở dài.

Thứ bọn họ đang đợi chính là cái cơ hội đặc biệt này, mỗi một lần tuyển

chọn Chấp Kiếm Giả đều có loại cơ hội đặc biệt này.

Mặc dù cuối cùng không phải tất cả chuẩn Chấp Kiếm Giả đều có thể thành

công được phong chính ở trên Quận, nhưng đây ít nhất cũng là một cơ hội.

Chỉ có Trương Ti Vận, đáy lòng của gã vẫn tràn ngập oán giận như trước,

giờ phút này cũng cất bước, nhoáng một cái bước lên cầu thang, cùng Ninh

Viêm trước sau đi đến độ cao đỉnh phong nhất, nhưng chỗ đứng lại là ở sát biên

giới.

Hứa Thanh bình tĩnh quay đầu, đưa mắt nhìn Ninh Viêm.

Dưới ánh mắt của hắn, đầu Ninh Viêm co rụt lại, tâm thần run lên, thời khắc

này cảm giác mừng như điên lúc trước lập tức bị một chậu nước lạnh xối vài

trên đầu, không dám nhìn vào ánh mắt Hứa Thanh.

Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, vừa nhìn về phía Trương Ti Vận, liền trông

thấy vẻ âm lãnh ẩn sâu trong mắt Trương Ti Vận.

Hứa Thanh mặt không cảm xúc, trong mắt không có bất kỳ gợn sóng, thu

hồi ánh mắt bình tĩnh nhìn qua bầu trời, chờ đợi nghi thức lần này kết thúc.

"Bây giờ năm người các ngươi, dưới toàn thể Chấp Kiếm Giả chứng kiến, đi

về phía tượng thần Đại Đế, tiến hành tự vấn lương tâm và tuyên thệ Chấp Kiếm

Giả, nhận được Đại Đế chúc phúc." Giọng nói của nam tử trung niên chậm rãi

truyền ra, vào thời khắc này, sự nghiêm túc trong lời nói lại càng thêm nồng

đậm.

Hình như đối với Chấp Kiếm Giả mà nói, đây là một khâu cực kỳ trọng yếu.

"Đây chính là một khâu cuối cùng, cũng là khâu nhất định phải có sau khi

trở thành Chấp Kiếm Giả, dưới sự nhìn chăm chú của Đại Đế, các ngươi không

được phân tâm, hết thảy tuân theo bản tâm của bản thân, trả lời câu hỏi của Đại

Đế ở trong tâm thần."

"Chúng ta không hề biết được đáp án của các ngươi, chỉ có các ngươi cùng

với Đại Đế biết rõ, mà tượng Thần Đại Đế, cũng căn cứ theo đáp án của các

ngươi mà tràn ra ánh sáng."

"Độ cao của ánh sáng, là đại biểu độ nhận thức của Đại Đế đối với đáp án

của các ngươi, từ xưa đến nay ở Nghênh Hoàng Châu chúng ta, Chấp Kiếm Giả

nhận được ánh sáng thấp nhất, đó là tia sáng khuếch tán 60 trượng, người nhiều

nhất đạt tới trên ngàn trượng."

Theo giọng nói của tu sĩ trung niên bầu trời trên truyền ra, đội trưởng chỗ đó

lén lút trừng mắt nhìn về phía Hứa Thanh, ở một nơi tràn đây nghiêm túc này, lá

gan của y vẫn lớn như trước, thế mà lại truyền âm cho Hứa Thanh.

"Tiểu Thanh, ta biết rõ cửa ải này, nói là chúc phúc nhưng trên thực tế đều là

lừa người."

"Ta nói với ngươi nhé, cửa ải này có hai mục đích, một cái là bước kiểm tra

cuối cùng xem chúng ta có phải đúng là nhân tộc hay không, cái khác chính là

giống như tuyên thệ vậy, cho nên khi tượng Thần Đại Đế đưa ra câu hỏi trong

tâm thần chúng ta, chúng ta cứ nói khoác là được."

"Cái thành tích này cũng không ảnh hưởng tới thân phận Chấp Kiếm Giả

của chúng ta, cũng không có ban thưởng gì, nhiều nhất chính là thể diện mà

thôi."

"Nhưng mà ngươi cũng phải nghĩ cho kỹ, xem phải nói khoác như thế nào,

dẫu sao mặc dù không ảnh hưởng, nhưng ta nghe nói hình như cũng lưu lại vào

bên trong lý lịch thân phận của chúng ta, về sau lên chức sẽ có chút hiệu dụng."

"Cho nên ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, nhưng ta lại không cần vậy."

"Ta đã chuẩn bị vì giây phút này cực kỳ lâu rồi, vừa đến Nghênh Hoàng

Châu ta liền bỏ ra một số tiền lớn, mua toàn bộ vấn đề mà Đại Đế từng hỏi

trong mấy ngàn năm qua, ta còn nghĩ biện pháp lấy cả câu hỏi của những Châu

khác, tổng cộng có 1789 loại vấn đề thông thường."

"Lúc đó, đại sư huynh của ngươi đã mưu tính từ rất lâu rồi, bắt đầu cân nhắc

lí do thoái thác rồi, ta đã chuẩn bị hết tất cả đáp án, từng cái đều vô cùng hoàn

mỹ!"

"Nói nhỏ với ngươi nha, vừa rồi ngươi thắng mà thôi, nhưng lúc này đây ta

có thể tuyên bố sớm với ngươi, ta nhất định phát ra tia sáng cao nhất."

Đội trưởng đắc ý, nhướn lông mày với Hứa Thanh, bộ dáng bản thân mình

vô cùng cơ trí, rất giỏi bày mưu nghĩ kế.

Hứa Thanh không quan tâm.

Hắn không thèm để ý độ cao của ánh sáng, nếu như thứ này đã không ảnh

hưởng tới thân phận Chấp Kiếm Giả, lại cũng không có ban thưởng gì mà chỉ là

hư danh mà thôi, vậy thì cứ dựa theo bản tâm của mình mà trả lời là được.

Trong khi Hứa Thanh nghĩ trong lòng như vậy, trên bầu trời đồng thời vang

lên giọng nói nghiêm túc, triệt vang trời cao.

"Các ngươi, tiến lên 100 trượng!"

Hứa Thanh ngẩng đầu cất bước đi về phía trước, những người khác cũng

đều như thế, nhao nhao tiến lên 100 trượng, khoảng cách với bức tượng thần

Đại Đế cũng càng gần hơn.