Quang Âm Chi Ngoại

Chương 817: Hậu quả của việc trêu chọc Hứa Thanh (1)




Thí luyện Chấp Kiếm Giả là một cuộc thi tràn đầy thần thánh, vô cùng trang

nghiêm.

Đây là nghi thức chính thống của nhân tộc, không phải bất kỳ một tông môn

nào có thể so sánh, nội tình khác biệt, khiến cho quy cách nghi thức tự nhiên

cũng không giống như vậy.

Đối với loạn thế mà nói, nghi thức, càng là thứ vô cùng trọng yếu.

Càng là ở trong đêm tối, càng là ở trong trời đông giá rét, lại càng phải có

ngọn lửa chiếu sáng, mà ngọn lửa này... Chính là ngọn lửa truyền thừa của

nhân tộc, là ngọn lửa huyết mạch của nhân tộc, đại biểu tinh thần của nhân tộc.

Mà công dụng của nghi thức, chính là truyền thừa tinh thần.

Càng là chính thức, càng có tính chất thần thánh, truyền thừa sẽ càng khiến

cho người xem khắc sâu ấn tượng hơn, cho đến khi khắc sâu vào trong linh hồn,

kiếp này không tiêu tan.

Đây, chính là nghi thức của Chấp Kiếm Giả, cũng là một trong nghi thức

của nhân tộc.

Giờ phút này phía trên bầu trời, Chấp Kiếm Giả bày trận thành hai cánh

nghiêm túc đứng thẳng, mà hình dạng đôi cánh, cũng có hàm nghĩa đặc thù đối

với Chấp Kiếm Giả, ý nghĩ của nó chính là thủ hộ.

Lấy đôi cánh của bản thân để thủ hộ nhân tộc, cũng cam nguyện trở thành

đôi cánh vì nhân tộc, vì tộc bầy quật khởi mà bay lượn!

Chín vị trưởng lão Chấp Kiếm thần sắc trang trọng như đang chứng kiến,

đây đồng dạng cũng là một bộ phận của nghi thức, tứ tứ ở hai bên, một người ở

giữa, độ cao lẫn nhau khác biệt, tạo thành núi, dựng hình kiếm.

Đại biểu mũi nhọn của Chấp Kiếm Giả, Kiếm Lệnh của Chấp Kiếm Giả.

Sau lưng của bọn họ chính là tượng thần Đại Đế tỏa ra hào quang đầy trời,

giống như có thể chống đỡ thiên địa, bao quát đại địa, thủ hộ truyền thừa cho

nhân tộc.

Phía dưới tượng Thần, là Hứa Thanh đứng ở vị trí vạn trượng trên không

trung, cầm Kiếm Lệnh trong tay.

Tay áo của hắn bị gió thổi bay, mái tóc dài của hắn cũng tung bay theo gió,

nhưng thân thể của hắn lại đứng vững ở nơi đó không hề nhúc nhích, vào thời

khắc này hắn không cần dùng tới khí tức để hình thành khí thế của mình, chỉ là

ánh mắt, chỉ là vị trí, đã khiến cho khí thế của hắn tự nhiên hiện lên.

Bởi vì trên vị trí bậc thang cao nhất, chỉ có một mình Hứa Thanh.

Nhưng luồng khí thế kia đồng dạng cũng rất trầm trọng!

Thứ rất trầm trọng chính là sự trùng lập với pho tượng Đại Đế, rất trầm

trọng là do sứ mạng của Chấp Kiếm Giả.

Mà nguyên bản thì nghi thức của Chấp Kiếm Giả không nên sinh ra loại khí

thế rất trầm trọng hội tụ ở trên một người thế này, dẫu sao thì đây chỉ là nghi

thức nhập môn của Chấp Kiếm Giả, về sau tấn chức tới những tầng cao hơn mới

sẽ như thế.

Nhưng lúc này đây, nơi này bỗng dưng xuất hiện một người khác biệt, đó là

Hứa Thanh.

Trong quá trình khảo hạch, hắn đã đạt được thành tích mà từ trước tới nay ở

Nghênh Hoàng Châu đều chưa từng xuất hiện qua, vào thời khắc người khác

còn đang lao lên tranh đoạt danh ngạch Chấp Kiếm Giả, hắn đã đứng ở trên bậc

thang cao nhất.

Việc hắn cần làm bây giờ, đó là cầm lấy Kiếm Lệnh.

Một khắc hắn cầm Kiếm Lệnh trong tay, hắn liền giống như từ người tham

dự biến thành người chứng kiến.

Chứng kiến từng đạo thân ảnh đang cấp tốc leo lên từng bậc thang phía

dưới.

Kiếm Lệnh, chỉ còn lại hai thanh, chỉ có hai người có thể thành công.

Mà tính cách của Hứa Thanh đó là có thù tất báo, hắn không muốn cho

Trương Ti Vận thành công, vả lại quy tắc cũng không nói là hắn không thể đi

quấy nhiễu, hiển nhiên chỉ cần hắn không làm quá mức, đại khái có lẽ cũng

được chấp nhận.

"Chư vị, cẩn thận Trương Ti Vận, gã có một loại phương pháp di hình hoán

vị, nhưng cần ánh mắt nhìn tới mới có thể tiến hành, người này đã từng thi triển

qua pháp thuật này trên người ta ở trong Quỷ Động, âm độc vô cùng."

Hứa Thanh đứng trên đỉnh phong, bình tĩnh mở miệng.

Lời hắn vừa ra, thần sắc mọi người trên cầu thang chợt động.

Đội trưởng chỗ đó không chần chờ chút nào, toàn thân lập tức lập lòe phát

ra ánh sáng màu lam, thân thể biến thành mơ hồ khiến người bên ngoài không

nhìn thấy rõ thân ảnh, tốc độ của bản thân cũng bộc phát nhanh hơn, nháy mắt

liền nhảy lên ngàn trượng, sau đó không hề có bất kỳ dừng lại nào, lần nữa lao

tới.

Mục tiêu, là thanh Kiếm Lệnh cách ngàn trượng bên trái Hứa Thanh.

Trương Ti Vận mặt không cảm xúc, bởi vì tổn thất trong Quỷ Động, cho nên

gã đã rớt lại phía sau rất nhiều, thương thế cũng rất nặng, thế nên quả thật gã dự

định sẽ sử dụng thuật này, mục tiêu chính là Trần Nhị Ngưu hoặc là Thanh Thu.

Dẫu sao Hứa Thanh đã từng phá qua pháp thuật kia, bây giờ lại cò là người

khơi dòng của Nghênh Hoàng Châu, Đại Trưởng Lão cũng đã nói ra hai chữ đại

thiện, Hứa Thanh cũng đã cầm trong tay Kiếm Lệnh, đã là Chấp Kiếm Giả, nếu

gã đổi vị trí cùng với Hứa Thanh sẽ có mạo hiểm cực lớn.

Nhưng Hứa Thanh nhắc nhở quá nhanh, vừa bắt đầu đã liền nói ra, thuật

pháp hoán vị của gã còn chưa hoàn toàn triển khai, nhưng trong lòng của gã

cũng không hề có bất cứ gợn sóng nào, vẫn bình tĩnh thi pháp như trước, mục

tiêu chính là Thanh Thu.

Cùng lúc đó thân ảnh của đội trưởng dùng tốc độ cực hạn, khiến y bắn vọt

qua các bậc thang với lực lượng trấn áp, nhanh chóng bay vị trí cao nhất, một

tay cầm lấy Kiếm Lệnh, trong mắt lộ ra phấn khởi và quay đầu nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh cũng nhìn về phía đội trưởng.