Quang Âm Chi Ngoại

Chương 809: Kiếp này lưỡng lự, quãng đời dài còn lại chôn vùi (1)




Pháp thuật của Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn đúng là bí hiểm, loại pháp thuật di

hình hoán vị, thay đổi không gian thế này, phần lớn những người lần đầu tiên

gặp phải đều không thể đề phòng được, về phần từ lúc đối phương cười khẽ thì

Hứa Thanh đã nhìn ra được, cũng đã ghi tạc vào trong lòng chuyện này.

Nhưng bây giờ không phải thời điểm để suy tư, bởi vì con phần thi kia đã

đang gấp rút đánh tới phía hắn.

Hứa Thanh rất rõ ràng, con phần thi này có thể dây dưa cùng Đạo Tử Thái

Ti Tiên Môn, tự nhiên có điểm mạnh của nó.

Cho nên hắn không hề có chút chủ quan, thân thể bỗng nhiên vọt ngược về

phía sau, trong lúc rút lui hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, bốn phía

lập tức hình thành từng mảng sóng lớn, trực tiếp ầm ầm đập tới con phần thi vô

cùng hung tàn kia.

Cũng trong nháy mắt này Ảnh Tử lập tức xuất hiện, chớp mắt biến thành

một cỗ quan tài, ngay khi Hứa Thanh lui ra phía sau liền lập tức dung nhập vào

bên trong.

Tiếng nổ mạnh vang vọng truyền khắp bát phương, một luồng pháp thuật

hình thành sóng biển quét ngang, bao phủ phần thi ở bên trong.

Mà giờ khắc này Hứa Thanh cũng đã dung hợp lại cùng Ảnh Tử, toàn thân

đều là màu đen và trong mắt lộ ra quang mang sắc bén, nhưng hắn không lựa

chọn phóng tới, mà lần nữa rút lui lại.

Tốc độ lập tức tăng vọt, thân thể cũng đạt đến năm tòa Thiên Cung đỉnh

phong, đồng thời tay phải nhanh chóng giơ lên, đấm một cái về phía trước.

Hầu như ngay khi nắm đấm của hắn hạ xuống, trận sóng biển phía trước lập

tức bị một cỗ lực lượng bộc phát từ bên trong đánh vỡ.

Sóng biển do pháp thuật hình thành ầm ầm bắn ngược lại khắp bốn phía,

một đạo thân ảnh thiêu đốt từ trong sóng biển xông ra.

Tốc độ của thân ảnh kia quá nhanh, Hứa Thanh căn bản là không nhìn rõ,

chỉ có thể mơ hồ cảm thụ đối phương đạp trên những bọt nước biển khuếch tán,

chỉ trong chớp mắt liền đến phía trước mặt hắn.

Chính là con phần thi với đôi mắt tràn ngập vẻ hung lệ.

Trong tiếng gào thét đinh tai nhức óc, con phần thi đánh ra một quyền, va

chạm cùng nắm tay phải của Hứa Thanh.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh người

bộc phát từ trên nắm tay của đối phương, cỗ lực lượng này lập tức hình thành

một luồng sóng trùng kích đánh tới toàn thân của hắn, dù lấy lực lượng thân thể

bây giờ của hắn cũng đều không thể chống cự.

Thân thể của hắn nổ vang, lần nữa đạp đạp từng bước lui về phía sau, trực

tiếp bị đánh lui đến trên một đống bùn, tạo thành một cái hố sâu.

"Đích xác là chiến lực sáu cung!"

"Nhưng nó không đuổi theo Trương Ti Vận, nói rõ nó còn thiếu khuyết linh

trí, chỉ có bản năng giống như dã thú, mà chỉ cần có bản năng, liền tốt rồi!"

"Chỉ nhìn chằm chằm vào ta, sau khi ta xuất quyền lại rõ ràng sử dụng tốc

độ nhanh hơn so với ta, nhưng lại đánh một quyền vào ngay trên quả đấm của

ta, điều này lại càng chứng minh là cỗ thi hài này chỉ có tư duy đơn giản."

Hô hấp Hứa Thanh có chút dồn dập, nhanh chóng phân tích trong lòng.

Hắn cảm nhận được con phần thi này rất kinh khủng, về phương diện pháp

thuật của nó còn đỡ, nhưng thứ kinh người nhất chính là thân thể của nó.

Lực lượng của cỗ phần thi kia đã đạt đến trình độ sáu cung, dù bây giờ Hứa

Thanh đã dung hợp lại với Ảnh Tử, có được lực lượng thân thể năm cung đỉnh

phong, vẫn không hề đủ lực phản kích.

Hắn nhìn không rõ tốc độ của nó, sức mạnh cũng không thể sánh với nó.

Nhưng hoàn cảnh nơi đây cũng đã hạn chế tốc độ của cỗ phần thi này, phạm

vi của hố sâu không lớn, cho nên chỉ cần hắn đánh tất cả công kích về phía

trước, vậy thì cho dù tốc độ của đối phương có nhanh hơn nữa, Hứa Thanh cũng

có phương pháp đối ứng.

Cho nên hắn không hề thử né tránh, bởi vì như vậy sẽ khiến cho hắn lâm

vào hoàn cảnh tứ phía thụ địch.

Lựa chọn của hắn chính là cấp tốc lui về phía sau, khiến cho mình càng xâm

nhập sâu hơn vào trong đống bùn, phía sau có bùn, trái phải cao thấp đều là bùn,

chỉ có phía trước trống trải.

Đồng thời độc đan trong tòa Thiên Cung thứ ba cũng nhanh chóng chấn

động, độc cấm vô cùng mạnh mẽ từ trong bộc phát ra khuếch tán theo thân thể

Hứa Thanh, bị hắn tập trung vào phía trước.

Ngay khi Hứa Thanh xâm nhập vào đống bùn, con phần thi kia lần nữa gào

thét, toàn thân nó tràn ra hỏa diễm màu đỏ, sau đó liền biến ảo thành một cái

miệng bằng hỏa diễm thật lớn, chợt nuốt về phía Hứa Thanh.

Hứa Thanh không né tránh, lưng tựa bùn và toàn thân co lại thành một đoàn,

như một con nhím gai, toàn lực ngăn cản.

Theo hỏa diễm tản ra, khí tức của con phần thi lần nữa tăng vọt, xông lên

phía trước, xuất hiện cả tàn ảnh, nháy mắt liền đến phía trước đống bùn, lần nữa

vung một quyền về phía Hứa Thanh.

Tiếng nổ vang lên, sắc mặt Hứa Thanh trắng bệch, đống bùn sau lưng nổ

tung, thân thể của hắn bị cỗ đại lực đẩy thẳng vào trong, nhưng con phần thi kia

cũng tương tự rút lui ra, trong mắt ngoại trừ điên cuồng, lần đầu tiên xuất hiện

thêm sự kiêng kị.

Giờ phút này cánh tay phải của nó đang trở nên hư thối!

Mà trong nháy mắt khi nó rút lui, lập tức có một tia chớp màu đỏ từ trong

đống bùn bay tới, xuyên thấu qua thân thể của nó, khiến cho con phần thi phát

ra một tiếng gào thét, trong cơ thể bỗng xuất hiện rất nhiều tia chớp màu đỏ

chạy loạn, những nơi tia chớp đi qua, máu thịt của nó liền hóa thành một mảnh

kết tinh, tràn ra khí lạnh cực hạn.

Mà sau khi tia chớp màu đỏ hoàn thành một kích này, liền lập tức nhanh

chóng trở lại nơi đống bùn tan vỡ, lộ ra một que sắt trôi lơ lửng ở trước người

Hứa Thanh.

Giờ phút này Hứa Thanh cũng phun ra một ngụm máu tươi, một thân màu

đen nhanh chóng hội tụ lại về mi tâm, hóa thành con mắt Ảnh Tử.

Con mắt của Ảnh Tử nhìn chằm chằm vào cỗ phần thi phía trước.

Mà dưới con mắt của Ảnh Tử, chính là gương mặt bình tĩnh của Hứa Thanh,

hai mắt của hắn hiện lên sự lạnh lẽo, nhìn chằm chằm con phần thi kia, chiến ý

vô cùng mãnh liệt.

Hắn biết thân thể của mình không bằng đối phương, pháp thuật cũng không

bằng, tốc độ lại càng không thể sánh, nhưng đầu tiên hắn là mượn nhờ đống bùn

bên cạnh, khiến cho trận chiến này bị cố định phạm vị lại, chỉ còn một phương

hướng duy nhất trước mặt.

Khiến cho đối phương muốn ra tay, cũng chỉ có thể lao thẳng tới trước mặt

của mình.

Đương nhiên, Hứa Thanh làm như thế này cũng là bởi vì hắn đã phán đoán

ra con phần thi này không giống như những tu sĩ bình thường, tâm trí của nó rất

đơn giản, thế nên mới thiết kế ra phương thức chiến đấu này.

Mặt khác, độc đan của hắn là một đòn sát thủ vượt xa thân thể, chỉ cần tập

trung vào phía trước người, đối phương chỉ cần lao tới ra tay là sẽ trúng độc, mà

việc hắn cần phải làm đó là cố gắng chống đỡ, đợi đối phương phát độc.