Một mùi tanh hôi đập thẳng vào mặt Hứa Thanh, trong mắt của hắn lóe lên
hàn mang, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, hắn không muốn dây dưa lãng
phí thời gian với con cương thi này.
Hắn đã lấy được mảnh vỡ tới tay, cho nên dự định mặc kệ con cương thi kia
mà rời khỏi chỗ này.
Nhưng con cương thi kia đuổi theo rất nhanh, trên người còn không ngừng
tràn ra từng trận lệ khí hung ác, càng lúc càng nồng đậm, bộ dáng giống như
không chết không thôi.
Điều này khiến cho hàn mang trong mắt Hứa Thanh tăng lên nhiều hơn nữa,
tỉ mỉ quan sát con cương thi này.
Đối phương cho hắn cảm giác giống như là Hải Thi tộc, nhưng xương khớp
toàn thân lại không hề linh hoạt, đổi lại thì thân thể của đối phương rất cứng
rắn, mà sức khôi phục lại càng thêm khoa trương.
Đồng thời hình như cũng có được một chút đặc tính không chết.
"Tim không đập, không có huyết dịch, thiếu khuyết linh trí, giống như hung
thú lại càng giống tu sĩ dị hoá, trên người lại tràn ngập dấu vết của năm tháng."
"Hình như cũng không có pháp thuật, nhưng khí tức và gió bay tới từ phía
nó lại ẩn chứa kịch độc, loại độc này thuộc về thi độc, có hiệu quả hư thối."
"Thân thể cường hãn, chiến lực ở trên Kim Đan bốn cung, phối hợp với sự
khôi phục và đặc tính không chết của bản thân, chiếc lực đã đạt đến gần vô hạn
năm cung."
Thân thể Hứa Thanh khẽ nhoáng một cái, lần nữa tránh khỏi sự tấn công của
con cương thi kia, đáy lòng phân tích đối phương từ đầu tới đuôi.
"Tốc độ của nó hơi kém hơn ta một chút, nếu như sử dụng độc cấm có thể
lập tức tiêu diệt, nhưng như vậy có chút lãng phí."
"Dẫu sao thì độc của nó cũng không tệ, mà thoạt nhìn móng tay của nó hình
như cũng có vẻ là một loại tài liệu rất tốt để luyện khí."
"Nếu như có thể tìm được đầu nguồn khôi phục của nó, vậy giá trị của nó sẽ
lại càng lớn hơn nữa, cũng không uổng công ta lãng phí một chút thời gian."
Trong khi Hứa Thanh đang phân tích trong lòng, con cương thi kia thấy
mình liên tục công kích mấy lần nhưng lại không cách nào chạm vào Hứa
Thanh, cảm xúc có chút nóng nảy, chợt mở ra cái miệng rộng của mình, bỗng
nhiên phun một ngụm về phía Hứa Thanh.
Trong miệng của nó lập tức tràn ra một mảnh khói đen, nhanh chóng bao
phủ về phía Hứa Thanh.
"Như vậy thì trước hết cứ trấn áp, sau đó liền cướp đoạt." Hứa Thanh quyết
định trong lòng, tuy thân ảnh bị khói độc bao phủ ở bên trong, nhưng trong
nháy mắt tiếp theo, đám khói độc này đột nhiên ầm ầm nổ tung về bốn phía.
Một cỗ khí tức động trời từ trong bộc phát, khiến cho khói độc như bị cuồng
phong quét ngang, cấp tốc khuếch tán ra phía ngoài, trong giữa đám khói độc có
một đạo tàn ảnh lao ra.
Tốc độ cực nhanh, đã vượt qua cực hạn mà mắt thường có thể nhìn thấy,
càng đã vượt qua cảm giác của con cương thi kia, nó chỉ chú ý tới đám khói độc
của mình nổ tung, một hơi sau thân thể của nó liền vang lên một tiếng oanh, bị
một cỗ lực lượng cực đại đột nhiên bộc phát, oanh kích tới ngay trước mặt, thân
hình của nó bỗng nhiên bị đánh bay ngược lại.
Trực tiếp đâm vào trên đống bùn bên ngoài mấy trăm trượng trong hố sâu.
Đống bùn chấn động, thân hình của con cương thi lõm vào bên trong, vừa
muốn vùng vẫy thoát khỏi, nhưng trong chớp mắt tiếp theo, một cái bàn tay màu
đen đã trực tiếp chạm vào trên mặt của nó, hung hăng nhấn đầu của nó vào
trong.
m thanh nổ vang lần nữa vang lên, cái đầu của nó đã triệt để in sâu vào
trong vách tường, dù cho nó có vùng vẫy như thế nào cũng đều vô ích.
Cũng chính vào thời điểm này, chủ nhân của bàn tay màu đen kia cũng lộ ra
thân ảnh ở bên cạnh con cương thi.
Đó là một người toàn thân đen nhánh, quần áo, làn da, tất cả mọi thứ, đều là
màu đen.
Mà giờ khắc này, những màu đen kia đang nhanh chóng hội tụ tới mi tâm
của người này, cuối cùng liền hóa thành một con mắt, người này cũng lộ ra hình
dáng vốn có, chính là Hứa Thanh.
Sau khi dung hợp với Ảnh Tử, Hứa Thanh đã mất đi khả năng sử dụng pháp
thuật, nhưng lại có thể đổi lấy lực lượng thân thể mạnh mẽ đến cực hạn, chiến
lực của thân thể đã siêu việt bốn tòa Thiên Cung, đạt đến trình độ năm cung
đỉnh phong.
Trong mắt của hắn, tốc độ của lão giả cương thi vô cùng chậm, giờ phút này
Hứa Thanh mặt không cảm xúc giơ tay phải lên, một phát bắt được ngón tay
của con cương thi, âm thanh rặc rặc vang lên, hắn từng chút tách ra mười ngón
tay sắc bén đen nhánh của con cương thi.
Sau đó lại suy nghĩ một chút, đặt ngón trỏ phải vào trên cổ con cương thi,
chậm rãi dò tìm, giống như đang tìm kiếm gì đó, cuối cùng chợt dừng lại ở trên
ngực cương thi, sau đó liền đâm vào bên trong.
Rất nhanh liền móc ra một đoàn sương mù màu đen lớn chừng quả đấm.
Đoàn sương mù đoàn này, ẩn chứa nồng đậm thi độc.
Làm xong những thứ này, Hứa Thanh lần nữa tìm kiếm, hắn muốn tìm ra
đầu nguồn sự khôi phục của con cương thi này.
Nhưng vào lúc này sau khi mất đi đoàn sương mù màu đen kia, đầu cương
thi này đột nhiên run rẩy, thân thể cứng lại, lập tức hư thối, hóa thành máu loãng
màu đen, theo vách tường bị lõm vào, chảy xuôi xuống dưới hố sâu.
Hứa Thanh im lặng nhìn một màn này, ảnh nhãn trên mi tâm khuếch tán,
cuối cùng bao trùm toàn thân Hứa Thanh, sau khi bao phủ toàn bộ liền hóa
thành bộ dạng quan tài, thân ảnh Hứa Thanh bước ra từ trong đó.
"Nói như vậy, bên trong đoàn sương mù màu đen này không chỉ ẩn chứa
độc, còn có lực lượng kỳ dị khiến cho con cương thi kia tồn tại?" Hứa Thanh
như có điều suy nghĩ, thu hồi đoàn sương mù màu đen, thân thể hơi nhoáng một
cái, tiếp tục đi xuống sâu hơn.
Bốn phía càng dần càng trở nên đen tối hơn, mùi tanh hôi cũng càng lúc
càng đậm, cảm giác lạnh như băng cũng mãnh liệt hơn, bên trong tương đối yên
tĩnh, chỉ có tiếng hí khúc vẫn thủy chung như ẩn như hiện vang lên từ phía dưới,
vòng đi vòng lại.
Hí khúc mang theo ai oán, mang theo tuyệt vọng, mang theo sự linh hoạt kỳ
ảo, lại kèm theo cả cảm giác thê lương.
Hí khúc không ngừng xâm nhập toàn thân Hứa Thanh, khiến cho hắn càng
lúc càng cảm thấy không thoải mái, nhưng lại không cách nào ngăn cách âm
thanh hí khúc ở bên ngoài.
Giờ phút này thân thể của hắn hạ xuống một chỗ nhô lên trên vách đá, cúi
đầu nhìn xuống hố sâu đen nhánh phía dưới.
"Nơi đây đến cùng sâu bao nhiêu?" Hứa Thanh thì thào trong lòng, tiếp tục
đi xuống, cho đến khi qua hơn nửa canh giờ, thân ảnh Hứa Thanh bỗng nhiên
dừng lại, con ngươi co rút lại nhìn xuống phía dưới.
Hứa Thanh nhìn thấy ở vị trí hơn mười trượng phía dưới có thi thể treo lơ
lửng trên bầu trời, không phải một cỗ, mà hơn mười cỗ thi thể.
Bên trong có một người chính là tu sĩ tiểu tông đã bước lên ngàn trượng trên
Thái Sơ Ly U Trụ.