Tuyển chọn của Chấp Kiếm Giả tuyển có chút khác biệt với tuyển chọn của
tông môn, bởi vì cuộc tuyển chọn này nghiêm khắc hơn nhiều, đồng thời cũng
được chia ra làm hai giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất, là tranh thủ nhận được tư cách tham gia thí luyện trở
thành Chấp Kiếm Giả.
Khâu này chủ yếu chính là đào thải đi tuyệt đại đa số đệ tử, khiến cho cực
kỳ ít người thu hoạch được tư cách tham gia thí luyện cuối cùng.
Lần này tổng cộng có 2793 đệ tử của các tông đến đây, những người này
đều là nhân tài kiệt xuất trong mười năm này của từng cái tông môn trong
Nghênh Hoàng Châu.
Bọn họ sẽ phải trải qua giai đoạn tuyển chọn thứ nhất, từ đó chọn ra mười
thứ hạng đầu, thu được tư cách tham gia thí luyện tiếp theo.
Cũng chỉ có mười người này, mới có tư cách tiếp tục tham dự giai đoạn thứ
hai của thí luyện Chấp Kiếm Giả.
Đây là bởi vì sau khi thu hoạch được tư cách tham gia thí luyện, thí luyện
Chấp Kiếm Giả tiếp theo sẽ cực kỳ đặc thù.
Nó giống như là một cuộc hành hương, tất cả Chấp Kiếm Giả đều sẽ đi
chứng kiến.
Cho nên truyền thống từ xưa đến nay không cho phép quá nhiều người tham
dự thí luyện, tránh quấy rầy các Thánh hiền ngủ say.
Mà khảo hạch của Chấp Kiếm Giả mỗi 10 năm một lần, mỗi lần đều là trong
ưu tuyển ưu, chọn ra năm người, trong đó ba người là chính, hai người là chuẩn.
Chính, đại biểu trực tiếp ban cho thân phận Chấp Kiếm Giả, hưởng Kiếm
Lệnh, lấy được chúc phúc của Đại Đế.
Nhận chức vị Chấp Kiếm Giả, thiên địa làm chứng, chính thống nhất.
Chuẩn, đại biểu không có Kiếm Lệnh nhưng có chúc phúc, cần đi đến Chấp
Kiếm Cung ở Phong Hải Quận tiếp tục khảo hạch.
Đây là chức phó, không được thiên địa chứng nhận, trưởng lão Chấp Kiếm
đảm nhiệm có thể dựa vào biểu hiện của người tham dự, tự hành lựa chọn.
Mà trước hai giai đoạn này, vô luận là cảm ngộ Linh Ấn chiến ý hay là leo
lên nơi cao nhất trên Thái Sơ Ly U Trụ, đều rất trọng yếu, bởi vì đây chính là
cách để tăng thêm điểm cho giai đoạn thí luyện thứ hai.
Giờ phút này đang là giữa trưa, bầu trời một màu xanh lam, mây mù mỏng
manh, ánh nắng mặt trời chiếu rọi khắp đại địa, khiến cánh đồng tuyết bên dưới
trở thành một mảnh sáng ngời.
Vô luận là ánh sáng từ trên bầu trời hay là ánh sáng của băng tuyết trên mặt
đất, vào thời khắc này thiên địa giao thoa, hiện ra một hồi lãnh ý.
Còn có từng trận gió từ phía bắc truyền đến, cuốn lên bông tuyết …quét tới
đám người, hấy tay áo của họ bay lên.
Ở trên Thái Sơ Ly U Trụ, theo bên trong Chấp Kiếm Đình truyền ra một
tiếng kiếm vang, đệ tử đến từ các tông và tán tu trong Nghênh Hoàng Châu,
tổng cộng 2793 người đồng loạt hội tụ một chỗ.
Hứa Thanh và đội trưởng cũng ở trong đó, hai người đứng chung một chỗ,
cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, đội trưởng thì hiện lên vẻ chờ mong.
Đội trưởng rất phù hợp với điều kiện của một thí luyện giả, Hứa Thanh cũng
không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao thì từ sau khi y đến Liên Minh Bát Tông,
đội trưởng đều luôn chuẩn bị vì thời khắc này.
Thứ mà Hứa Thanh trọng điểm chú ý, chính là Đạo Tử của Thái Ti Tiên
Môn đứng trong đám người xa xa.
"Để mắt tới gã?" Đội trưởng thấp giọng mở miệng.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, khẽ gật đầu.
Đội trưởng nghe vậy cười hắc hắc.
"Ngươi cũng cảm nhận được rồi hả?"
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, đang muốn hỏi đội trưởng, nhưng vào lúc
này âm thanh rút kiếm từ trên bầu trời lại lần nữa vang vọng, còn có ba đạo thân
ảnh mênh mông từ nơi cuối cùng của Thái Sơ Ly U Trụ bay ra, hạ xuống bên
dưới.
Ba thân ảnh này là hai lão giả, và một người trung niên.
Ba người đều mặc quan phục, ngay khi xuất hiện ở trên không trung, khí thế
bao la bát ngát khiến cho cả thiên địa đều bị lay động, bát phương càng là yên
lặng, mà hai vị lão giả kia không hề tầm thường, trong mắt giống như có cả
ngàn đạo ngân lưu động, rung chuyển bầu trời.
Mà vị tu sĩ ở giữa lại càng kinh khủng, sau lưng xuất hiện vô số hư ảnh, một
đạo tiếp một đạo tương liên cùng với bầu trời, đưa mắt nhìn tới, hình như nửa
bầu trời đều là thân hình của người này biến thành.
Mọi người phía dưới cùng với toàn bộ tu sĩ trong Thái Sơ Ly U thành, dưới
luồng uy áp này thì tâm thần đều run lên, trong thần sắc lộ ra sự cung kính.
Sau đó liền có một giọng nói uy nghiêm, giống như thiên lôi nổ tung trong
tâm thần của 2793 người.
"Trước kia trong những lần lựa chọn người có tư cách tham gia thí luyện, ít
khi xuất hiện vấn đề nguy hiểm sinh tử."
"Nhưng lần này sẽ khác biệt với trước kia, căn cứ Chấp Kiếm Đình nghị
quyết, cuộc lựa chọn tư cách tham gia thí luyện Chấp Kiếm Giả của Nghênh
Hoàng Châu lần này, sẽ đổi địa điểm tranh giành tư cách, thành Quỷ Động."
Giọng nói uy nghiêm vang vọng, phần lớn tâm thần của toàn bộ người nghe
đều chấn động, nhưng thần sắc phần lớn lại hiện ra vẻ mờ mịt, hiển nhiên là rất
nhiều người chưa từng nghe nói qua về địa phương có tên Quỷ Động này, chỉ có
cực ít đệ tử cùng với người vệ đạo của các tông là thay đổi sắc mặt.
Hứa Thanh cũng khẽ giật mình, theo bản năng nhìn về phía đội trưởng.
Hai con ngươi của đội trưởng rõ ràng hơi co rút lại, chú ý tới ánh mắt Hứa
Thanh, y giơ ngón tay lên chỉ xuống dưới lòng đất.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ.
Mà giọng nói uy nghiêm kia, đợi một hồi cho mọi người tiếp thu thông tin,
lại tiếp tục mở miệng.
"Trong các ngươi có lẽ đã có người nghe nói qua, nhưng chắc là tuyệt đại đa
số đều không biết, cái gì gọi là Quỷ Động.”
Mọi người phía dưới nhao nhao ngưng thần lắng nghe, dẫu sao cái này cũng
liên quan đến thành bại của cuộc tranh giành tư cách thí luyện lần này.
Thần sắc của Hứa Thanh cũng trở nên ngưng trọng, nghiêm túc lắng nghe.
"Các ngươi hẳn là đã xác nhận được lai lịch của Thái Sơ Ly U Trụ, mà Quỷ
Động... Nằm ngay phía dưới của Thái Sơ Ly U Trụ!"
Tâm thần nhiều người bỗng xuất hiện gợn sóng, Hứa Thanh cũng nheo hai
mắt lại.
"Phía dưới Thái Sơ Ly U Trụ tồn tại một cái hố sâu không biết thông tới nơi
nào, trong đó tràn ngập vô số dị quỷ, nghe cho kỹ, không phải là quỷ dị, mà là
dị quỷ."
Lúc nam tử trung niên trên bầu trời nói đến đây, liền đưa ánh mắt đảo qua
mọi người, sau đó mới lại lần nữa truyền ra lời nói.
"Quỷ dị là giả, còn dị quỷ là thật, thứ phía trước là âm tà, phía sau là hung
lệ."
"Trên đại lục Vọng Cổ có không ít Quỷ Động, bất kỳ một cái nào cũng đều
thần bí khó lường và tràn đầy hung hiểm, nhưng chỉ cần không xâm nhập quá
sâu, vậy cũng có thể khống chế sự hung hiểm này."
"Trên thực tế, sự tồn tại của Thái Sơ Ly U Trụ chính là để trấn áp cái Quỷ
Động này, vả lại cũng đã trấn áp nó qua rất nhiều năm tháng."