Quang Âm Chi Ngoại

Chương 785: Vượt qua mọi người đương thời (1)




Trên băng nguyên phía bắc có một cây cột Thái Sơ Ly U Trụ to lớn vô cùng.

Thân của nó có kích thước rộng tới ngàn trượng, độ cao lại càng vô tận, đâm

thẳng vào trên trời cao, khiến nó giống như một cây cột chống đỡ cả thiên địa

vậy.

Trên cây cột còn nhô lên vô số phù văn cùng với đồ đằng, lớn thì hơn mười

trượng, nhỏ cũng hơn một trượng.

Tất cả những thứ này, khiến cho những tu sĩ leo lên phía trên thoạt nhìn rất

là nhỏ bé.

Giờ phút này, Hứa Thanh đang ở độ cao khoảng 200 trượng trên Thái Sơ Ly

U Trụ, tay phải của hắn bám vào mép đồ đằng nhô ra trên cây cột, sau đó thân

thể trực tiếp nhảy lên đứng ở bên trên đồ đằng.

Hình dạng của tôn đồ đằng này là một khuôn mặt quỷ với răng nanh lộ ra,

dáng vẻ tràn đầy dữ tợn và sát khí.

Hứa Thanh đưa mắt nhìn tới, trong thần sắc lộ ra vẻ giật mình, bởi vì thân

ảnh vừa mới xuất hiện ở trong thức hải của hắn lại có chỗ tương tự như tôn đồ

đằng mặt quỷ này.

Nhưng ngay cả hắn cũng không ngờ tới, oan hồn do vô số oán niệm dung

nhập vào trong thức hải tạo thành, chỉ trong một cái chớp mắt khi vừa thành

hình, liền bị Quỷ Đế Sơn trực tiếp trấn áp toái diệt.

Loại toái diệt này, không giống với quy tắc leo lên Thái Sơ Ly U Trụ mà

Hứa Thanh biết được.

Bình thường khi tu sĩ leo lên Thái Sơ Ly U Trụ sẽ phải thừa nhận oán niệm

trùng kích, sau đó những oán niệm này sẽ hình thành oan hồn ở trong thức hải,

bởi vì những đạo oan hồn này rất khó có thể tiêu diệt và trấn áp, cho nên chỉ cần

xua đuổi nó ra khỏi thức hải là được.

Sau khi xua đuổi, có thể tiếp tục tiến lên trên cho đến khi lại gặp phải oan

hồn do oán niệm hội tụ tạo thành, mà càng về sau thì oan hồn hình thành lại

càng mạnh hơn, cứ thế lập đi lập lại.

Cho nên càng đi lên cao, khó khăn sẽ càng lớn.

Đồng thời, sau khi xua đuổi thành công cũng sẽ có tỷ lệ nhận được ban

thưởng nhất định.

Phần thuởng này không phải lập tức đưa cho, mà sau khi người tham dự rời

khỏi, Thái Sơ Ly U Trụ sẽ tràn ra rồi bay đến bên người.

Giống như Lý Tử Lương lúc trước vậy, mà trong khoảng thời gian này,

những người khác khi tham gia leo lên Thái U Sơ Ly Trụ cũng đều nhận được

ban thưởng như vậy.

Nhưng tỷ lệ cực thấp, độ cao khoảng 200 trượng, sau khi thành công xua

đuổi hồn oán niệm, tỷ lệ thu được ban thưởng không sai biệt lắm khoảng một

trong một vạn, càng leo lên cao hơn, tỷ lệ này cũng sẽ tăng dần lên.

Mà thất bại sẽ bị bài xích đẩy ra khỏi Thái Sơ Ly U Trụ, ngã xuống đại địa.

Nhưng sẽ không có khả năng bị đoạt xá, bởi vì oan hồn trên Thái Sơ Ly U

Trụ đều đã dung hợp cùng cây cột này, bị chiến ý trấn áp, không cách nào rời

khỏi.

Đồng dạng cũng với nguyên lý đó, chúng nó cũng sẽ có năng lực bất diệt.

Nhưng vừa rồi Hứa Thanh cảm nhận rõ ràng được, đạo oán niệm hóa thành

hồn trong thức hải của mình đã tiêu tán.

Chân chính tiêu tán.

Hoặc chuẩn xác mà nói, nó đã bị Quỷ Đế Sơn của hắn... Thôn phệ.

Bởi vì ngay khi đạo oan hồn đó phát ra âm thanh thê lương, một khắc khi

thân hình của nó tản đi, Hứa Thanh cảm giác được Quỷ Đế Sơn của mình hình

như càng thêm chân thật hơn một chút.

Mà cái đồ đằng mặt quỷ hắn đang đứng cũng xuất hiện dấu hiệu khô héo.

Nhưng chỉ rất nhỏ nên người bên ngoài không cách nào cảm ứng, chỉ có sau

khi chạm vào và để tâm quan sát mới có thể nhìn ra được dấu vết.

Phát hiện này khiến cho đôi mắt Hứa Thanh bỗng lộ ra quang mang kỳ dị,

trong khoảng thời gian ngắn không tiếp tục leo lên nữa, hắn không rõ là chuyện

vừa xong có phạm vào kiêng kị gì không.

Vì vậy hắn liền đứng đợi một hồi.

Mà trong khi hắn đợi ở nơi này, hắn mơ hồ cảm ứng được bên trong Thái Sơ

Ly U Trụ tràn ra một đám thần niệm nhàn nhạt.

Đạo thần niệm này không có bất kỳ chấn động cảm xúc nào, tràn đầy vẻ

chết lặng.

Sau khi Hứa Thanh cảm ứng, liền cảm nhận được bên trong nó hình như

hàm nghĩa một cái ban thưởng, nhưng lại không hề cụ thể, rất là mơ hồ.

Cùng lúc đó, việc hắn dừng lại một chỗ khá lâu cũng đã dẫn tới sự chú ý của

mọi người phía dưới.

Sau khi Hứa Thanh đánh một trận cùng Lý Tử Lương, hắn đã trở thành

người được vạn chúng chú mục, nhất là bây giờ hắn lần đầu tiên leo lên Thái Sơ

Ly U Trụ, tự nhiên khiến cho sự chú ý càng tăng lên tới trình độ cực cao.

Khắp thành trì, vô luận là tán tu hay là đệ tử tông môn, cả đám đều nhìn hắn

không chuyển mắt.

"Ngừng rồi? Mới lên tới 200 trượng thôi mà."

"Hẳn là đang thích ứng oan hồn do oán niệm hình thành, nhưng mà thời

gian đúng là hơi lâu."

"Chẳng lẽ người này có thân thể cường hãn và pháp thuật kinh người, nhưng

linh hồn lại bạc nhược yếu kém, đây chính là nhược điểm của hắn?"

"Không thể nào, ta nghe nói Hứa Thanh này có một người sư huynh gọi là

Trần Nhị Ngưu, nghe nói người này tuấn lãng phi phàm, tính cách hào sảng,

được xưng là người lương thiện nhất trong Liên Minh Bát Tông, lại còn đối xử

cực kỳ tốt với Hứa Thanh, dưới sự chiếu cố của Trần Nhị Ngưu, chắc có lẽ Hứa

Thanh này không có điểm yếu!"

Trong khi mọi người phía dưới nhao nhao suy đoán và ngóng nhìn, sau khi

Hứa Thanh đợi trong thời gian nửa nén hương, mắt thấy không có bất kỳ tình

huống nào xuất hiện, cũng không có người tới ngăn cản, vì vậy hắn hơi suy nghĩ

một chút rồi tiếp tục nhảy dựng lên bên trên.

Lúc buông tay, cả người hắn đứng ở trên Thái Sơ Ly U Trụ, nhanh chóng cất

bước đi về phía trước, mà mỗi một bước hạ xuống, hắn đều có thể cảm nhận

được oán khí mà Thái Sơ Ly U Trụ tràn ra càng lúc càng đậm.

Cái gọi là oán khí sẽ có chỗ khác biệt với tử khí, tử khí thường thường sẽ

tràn ra cảm giác lạnh như băng, còn khiến cho toàn thân của sinh linh còn sống

hiện ra cảm giác băng hàn, giống như âm lãnh tràn ra từ bên trong cấm khu, đó

thường thường đều là do tử khí tạo thành.

Mà oán khí, là khí tức âm lãnh ẩn chứa cảm xúc, lấy oán hận là chủ yếu, có

thể ảnh hưởng tới tâm thần của tu sĩ.

Loại ảnh hưởng này, chính là trùng kích.

Bên tai Hứa Thanh vang vọng vô số tiếng gào thét thê lương, đó là tiếng

nguyền rủa và điên cuồng của vô số sinh mệnh trước khi tử vong, coi như là bịt

kín thính giác cũng vô dụng, bởi vì loại kêu rên này trực tiếp vang vọng trong

linh hồn của ngươi.

Mà càng leo lên cao thì oán khí lại càng dày đặc, càng có cảm giác tích lũy

nhân lên ở trong tâm thần.

Dần dần liền tràn ngập linh hồn, tràn ngập thức hải càng lúc càng nhiều, cho

đến khi Hứa Thanh leo đến độ cao bốn trăm trượng, oán niệm trong thức hải

của hắn chợt hội tụ lại.

Đạo oan hồn thứ hai do oán niệm hội tụ đang nhanh chóng hình thành.

Trong lòng Hứa Thanh dâng lên một tia chờ mong, hắn muốn nhìn xem một

màn xuất hiện lúc trước có phải là ngoài ý muốn và trùng hợp hay không, cho

nên hắn không hề quấy nhiễu, mặc kệ đạo oán niệm hội tụ lại.

Có thể mơ hồ nhìn thấy bộ dạng của đạo oan hồn thứ hai này khác với đạo

thứ nhất kia, nó có hai cái sừng uốn lượn, thân thể rất to, phía sau còn có một

cái đuôi cực lớn, toàn thân tản mát ra chấn động cường hãn cùng với khí tức cổ

xưa.

Giống như là một đạo linh hồn đi ra từ trong dòng sông năm tháng, trên

người dấy lên từng trận chấn động cuồng bạo.

Còn có tiếng cười khàn khàn vang vọng, lộ ra vẻ hung tàn và tham lam, lệ

khí rất nặng.