Giờ phút này, bên cạnh Thái Sơ Ly U Trụ, bên trong đám người, đội trưởng
đang chui tới chui lui để tìm vị trí cảm ngộ tốt hơn.
Ba ngày không cảm ngộ thành công, y cảm thấy hẳn là do vị trí xấu, cho nên
dự định tới gần hơn một chút.
Nhưng không đợi tìm được, đội trưởng bỗng nhiên có một loại dự cảm xấu
từ trong tối tăm.
"Trực giác của ta rất chuẩn, không bình thường....." Đội trưởng trầm
ngâm, cẩn thận nhớ lại những việc mình làm gần đây.
"Con mắt mà ta lưu lại ở Quỷ Đế Sơn bị phát hiện rồi sao?"
"Hay là mật thám trong Thái Ti Tiên Môn của ta bị lộ?"
"Phân thân ta lén lút đặt ở Tam Linh Trấn Đạo Sơn đã bị tìm ra?"
"Người bị ta mua chuộc trong Ly Đồ Giáo phản bội?"
"Viêm Hoàng biết ta muốn đi trộm nhà của nó?"
"Kẻ thù bên trong Thi Cấm thức tỉnh?" Càng nghĩ, đội trưởng bỗng chợt
nhớ tới một chuyện.
"Tử Huyền Thượng Tiên đã hồi âm thư rồi?"
Đội trường có chút đau đầu, không biết chỗ nào xảy ra vấn đề, nhưng loại
dự cảm này rất là mãnh liệt, vì vậy y vô cùng cảnh giác, lập tức rời khỏi đám
người.
Thậm chí còn che đậy khí tức và biến đổi bộ dạng, nhưng y vẫn cảm thấy rất
bất an, vì vậy liền rời khỏi Thái Sơ Ly U Trụ, đi tới biên giới thành trì tìm một
chiếc lều vải vắng vẻ, nhịn đau bỏ ra một chút tiền, ngồi ở chỗ kia cẩn thận cảm
ngộ.
Nhưng y cảm thấy như vậy vẫn không ổn thỏa, vì vậy liền vung hai tay bấm
niệm pháp quyết, triển khai bí pháp nào đó khiến cho bản thân càng ẩn giấu kín
hơn.
Không lâu sau Hứa Thanh đã đến, hắn đi tìm một vòng gần Thái Sơ Ly U
Trụ, nhưng không tìm thấy được tung tích của đội trưởng.
Về phần cho Ảnh Tử tìm kiếm, vậy phải có phạm vi nhất định mới được,
nhưng nơi đây quá rộng lớn, trừ phi Hứa Thanh chạy một vòng toàn bộ thành
trì, nếu không không cách nào tìm kiếm chuẩn xác.
Tìm kiếm không có kết quả, Hứa Thanh quay người rời khỏi.
Rất nhanh mấy ngày trôi qua, đội trưởng mắt thấy hết thảy như thường nên
cũng dần dần buông lỏng, mặc dù vẫn duy trì che lấp, nhưng phần lớn thể xác
và tinh thần đều đắm chìm bên trong cảm ngộ.
Nhưng mà Hứa Thanh thì vẫn không bỏ qua, trong mấy ngày này ngoại trừ
cảm ngộ chiến ý của Thái Sơ Ly U Trụ, khiến cho Linh Ấn trong thức hải càng
nhiều thêm nữa, thì thời gian khác hắn đều đi bộ bên trong thành trì do vô số
chiếc lều vải tạo thành này.
Bởi vì trong này rất nhiều tu sĩ, cho nên liền có rất nhiều phường thị lớn
nhỏ, bên trong bán đủ loại vật liệu, phần lớn đều khá kỳ dị.
Trong mấy ngày tìm kiếm tung tích đội trưởng, Hứa Thanh đã nhìn thấy
được rất nhiều đồ mới, cũng mua một chút độc thảo.
Nhưng mỗi lần hắn ra ngoài đều sẽ cải biến hình dạng, tiến hành một chút
che lấp.
Bởi vì trong mấy ngày này, hắn đã nhận được bảy tám lần thách thức đến từ
thiên kiêu của các tông khác trong Nghênh Hoàng Châu.
Bây giờ có rất nhiều người biết tin là hắn đã tới nơi này, mà hắn với tư cách
là một người hưởng đãi ngộ Đạo Tử thế hệ này của Liên Minh Bát Tông, danh
tiếng của hắn cũng hầu như đã truyền ra khắp các tông trên Nghênh Hoàng
Châu.
Dẫu sao thì danh tiếng của hắn cũng không thấp, hai ngọn mệnh đăng cùng
với công pháp Hoàng cấp, lại còn chém giết Thánh Quân Tử, tất cả những thứ
này khiến cho Hứa Thanh cũng có sức nặng không thấp ở trong lòng nhất đại đệ
tử các tông trong Nghênh Hoàng Châu.
Bây giờ thí luyện Chấp Kiếm Giả sắp tới, phần lớn những người thiên kiêu
tự nhận là thực lực không tệ, đều muốn hiển lộ ra khí thế trấn áp thiên kiêu của
các đại tông khác ở nơi này, dùng điều này để thu hút ánh mắt của Chấp Kiếm
Đình, từ đó tăng thêm điểm cho bản thân.
Cho nên không chỉ có Hứa Thanh bị thách thức, những thiên kiêu khác
trong liên minh cũng liên tiếp bị thách thức, mà những đại tông khác cũng giống
như thế, mỗi ngày đều có người ra tay so tài.
Duy chỉ có một người, từ đầu đến cuối không ai dám đi thách thức, người
này chính là Đạo Tử Trương Ti Vận của Thái Ti Tiên Môn, cũng là người có
được vinh dự đệ nhất nhân của thế hệ này trong Nghênh Hoàng Châu.
Bên ngoài đồn đại người này đã có được chiến lực sáu cung, ở độ tuổi này
mà có thể đạt đến trình độ như vậy, thiên phú như thế quả thực khiến cho đệ tử
các tông khác đều không dám tới khiêu chiến, nhao nhao kính sợ.
Mà gã cũng không hề ở lại trong Thái Sơ thành, ngay khi tới đã đi vào sâu
trong băng nguyên, nghe nói là muốn mượn nhờ hoàn cảnh ở nơi này để ma
luyện pháp thuật của bản thân.
So với gã, người bên ngoài nhìn vào Hứa Thanh lại thấy hắn tối đa cũng chỉ
có chiến lực ba bốn cung, tự nhiên liền trở thành đối tượng thách thức tốt nhất
của các thiên kiêu khác.
Mà trong số những người khởi xướng thách thức hắn, cũng có người của
Thái Ti Tiên Môn, mà Hứa Thanh thì không có một chút hứng thú nào đối với
cái loại thách thức vô vị này.
Lúc này hắn đang đi lại trong một chỗ phường thị lớn, ánh mắt đảo qua các
quầy hàng hai bên, muốn tìm xem có một chút độc thảo đặc thù hay không.
Nơi đây có không ít tu sĩ, ngoại trừ tán tu bản địa, cũng có một chút đệ tử
đến từ tông môn nhân tộc ở khắp bát phương, rất là náo nhiệt.
Rất nhanh Hứa Thanh dừng bước chân lại, chú ý tới trên một quầy hàng.
Quầy hàng này bán chủ yếu là một chút tài liệu luyện đan luyện khí, bên
trong cũng có một chút dược thảo.
Trong đó có một cây Ngũ Tuyến Kim Trùng Thảo, loại dược thảo này cũng
có ở trong dược điển của Hứa Thanh, thuộc về một loại dược thảo chuyển hóa
hòa hợp độc rất không tệ, dược tính của nó khá đặc thù, sau khi hái cần phải
dùng kim khí mới có thể bảo tồn.
Vì vậy hắn liền cất bước đi tới, nhưng không đợi hắn đến gần, liền nghe
thấy bên cạnh có người đàm luận tới tên của mình.
"Ngươi nghe nói gì chưa, Lý Tử Lương của Thái Ti Tiên Môn đã tiếp nhận
chín lần thách thức, toàn thắng cả chín lần, một thân tu vi Kim Đan bốn cung rất
là cường hãn, bây giờ bên trong Thái Ti Tiên Môn, gã chính là người đứng đầu
ngọn gió, xếp gần với bọn người Đạo Tử nhất."
"Người này xác thực không tầm thường, đoạn thời gian trước gã đã leo Thái
Sơ Ly U Trụ đến độ cao trên 500 trượng, nghe nói đây còn không phải là cực
hạn của gã."
"Gã cũng là người sinh không gặp thời, nếu như Thái Ti Tiên Môn không có
Trương Ti Vận, có lẽ người này đã có thể trở thành Đạo Tử."
"Nghe nói gã đã gửi ba lần thách thức tới Hứa Thanh, Đạo Tử của Liên
Minh Bát Tông, nhưng nhưng vị kia rõ ràng sợ hãi không dám tiếp, đúng là
người đi ra từ địa phương nhỏ, phần lớn đều có tính cách như thế, không dám đi
ứng chiến, dạo gần đây các tông đều đang đàm tiếu việc này."