Thời gian cứ như vậy trôi qua, trên bầu trời vẫn đang chém giết như trước,
dưới núi nổ vang ngập trời, mà chỗ phân thân của U Tinh Linh Tôn, chính là
thân ảnh của Hứa Thanh và đội trưởng, cả hai đang không ngừng bò tới gần.
Uy áp khổng lồ, khí tức tràn ngập, trùng kích nổ vang, tia chớp cuồng bạo,
tất cả đều không thể ngăn cản thân ảnh của bọn hắn.
Theo bọn hắn tới gần, pháp khí của bọn hắn cũng lần lượt không chịu nổi,
bắt đầu tan vỡ từng cái.
Dù đội trưởng đã chuẩn bị rất nhiều nhưng vẫn có vẻ không đủ dùng, nhất là
khi nhích tới phạm vi gần 100 trượng, uy áp nơi đây lại càng mãnh liệt hơn
đoạn đường trước, hình thành lực cản cực lớn, thậm chí còn mơ hồ xuất hiện lực
lượng bài xích.
Trên người bọn họ phảng phất như có vô số cánh tay đang toàn lực đẩy tới,
muốn đẩy bọn họ ra khỏi nơi này.
Thân thể của Hứa Thanh và đội trưởng run rẩy, cả hai bọn họ lấy ra vải quần
áo lấy được từ trong động phủ của U Tinh Linh Tôn.
Khi những mảnh vải này xuất hiện, uy áp trên người bọn họ liền tiêu tán
một chút, nhưng lực cản thì vẫn còn tồn tại như trước, không cách nào giảm bớt.
Mà càng là tới gần thì lực cản và lực lượng bài xích lại càng lớn, nhưng mà
bọn họ vẫn cắn răng, chậm rãi bò về phía trước.
Cho đến một lát sau ánh mắt Hứa Thanh bỗng nhiên ngưng tụ lại, nhìn về
một phương hướng khác.
Đội trưởng hầu như cũng cùng lúc phát hiện, tương tự đưa ánh mắt nhìn
qua.
Nháy mắt tiếp theo, trong mắt đội trưởng lộ ra vẻ lăng lệ ác liệt giống như
chó hoang bảo vệ đồ ăn, trong lòng Hứa Thanh cũng dâng lên sự cảnh giác.
Nơi ánh mắt bọn họ nhìn tới, trên mặt đất thình lình còn có một đạo thân
ảnh cũng đang từ từ bò sát tới gần cỗ phân thân của U Tinh Linh Tôn phía
trước.
Người này mặc một bộ trường bào màu đỏ, tóc dài buộc thẳng lên thành
đuôi ngựa, trên mặt mang theo một chiếc mặt nạ màu trắng, từ tư thái thỉnh
thoảng lộ ra, hẳn là nữ tử.
Nhưng vũ khí của người này lại cực kỳ khoa trương, là một thanh liêm đao
ác quỷ thật lớn.
Đầu thanh liêm đao này là lệ quỷ dữ tợn, miệng quỷ ngậm liêm đao, về phần
chỗ cầm tay của thanh liêm đao thì là xương cốt màu đen.
Thanh vũ khí quỷ dị này tràn ra chấn động kinh người, vừa nhìn qua liền
biết tuyệt đối không phải vũ khí tầm thường, bên trên còn tràn ra từng đạo tia
sáng bao phủ toàn thân nữ tử, khiến ả có thể chống cự uy áp nơi đây.
Khi Hứa Thanh và đội trưởng nhìn thấy ả, nữ tử mặc trừng bào màu đỏ này
cũng nhìn thấy bọn họ.
Song phương cách nhau mấy trăm trượng, nằm rạp trên mặt đất bốn mắt
nhìn nhau.
"Hiếm lạ, thế mà lại có người đến giật đồ với chúng ta!" Ánh mắt đội trưởng
bất thiện, Hứa Thanh không nói chuyện, lạnh lùng nhìn lại.
Nữ tử mặc trường bào màu đỏ ở nơi xa cũng hơi nhăn đôi mi thanh tú bên
dưới mặt nạ lại, nhanh chóng đảo qua trên người Hứa Thanh và đội trưởng, nhất
là khi nhìn thấy mảnh vải trên người bọn họ, trong đầu lập tức hiểu ra, đối
phương chính là những người đã nhanh chân đến động phủ vơ vét trước mình,
vì vậy ánh mắt của ả lập tức trở nên lạnh lùng.
Ba người nhìn nhau một lát, đều tự mình thu hồi ánh mắt, nhưng tốc độ lại
đều đẩy nhanh hơn.
Trong mắt đội trưởng tràn ngập hung hăng, nhanh chóng bò về phía trước,
Hứa Thanh cũng tương tự như vậy, mà người nữ tử mặc trường bào màu đỏ kia
cũng giống như thế.
Nhưng theo bọn họ bò vào trong vòng trăm trượng, tia chớp ở chung quanh
lại trở nên càng nhiều hơn nữa, hư vô vặn vẹo nhiều lần, uy áp cũng là như thế,
nhưng dưới pháp khí và những mảnh vải, những thứ kia không phải là thứ trọng
điểm ảnh hưởng tới tốc độ của Hứa Thanh và đội trưởng.
Trọng điểm chính là khí tức từ cỗ phân thân của U Tinh Linh Tôn bên trong
khu vực này, đã hóa thành một cỗ lực cản cùng lực lượng bài xích cực lớn.
Luồng lực lượng bài xích này quá mạnh mẽ, chỉ cần bọn họ hơi buông lỏng
một chút, thân thể sẽ lập tức bị đẩy ra rất xa.
Loại bài xích này giống như một người đứng trước một cơn bão vậy, lúc này
quần áo và tóc tai của Hứa Thanh và đội trưởng đều đang tung bay phần phật,
đôi mắt cũng không cách nào mở ra hoàn toàn.
Vì vậy tốc độ cũng bị chậm lại.
Mà người nữ tử mặc trường bào màu đỏ ở xa xa kia nhờ có thanh vũ khí cực
kỳ kỳ dị, dưới sự che chở của thanh vũ khí kia, tốc độ của nữ tử đó không hề
giảm bớt, lúc này chỉ còn cách bốn mươi trượng nữa là có thể chạm tới đầu của
phân thân U Tinh Linh Tôn.
Mắt thấy như thế, đội trưởng lập tức cảm thấy cấp bách, trực tiếp cắn vào
chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, bên trong con mắt lập tức hiện ra một
gương mặt ngủ say, hình dáng khuôn mặt này giống mặt của y như đúc, nhưng
lại tràn đầy tà dị.
Mà giờ khắc này toàn bộ khí tức trên người đội trưởng lập tức biến hóa,
càng lúc càng trở nên băng hàn, đồng thời tốc độ cũng tăng vọt thoáng cái liền
vượt qua Hứa Thanh, cách phân thân U Tinh Linh Tôn chưa tới ba mươi trượng.
Mà Hứa Thanh thì còn cách năm mươi trượng.
Hứa Thanh nheo mắt lại, truyền chấn động về phía Ảnh Tử, Tiểu Ảnh ẩn
nấp lập tức bao phủ quanh Hứa Thanh, sau đó nhanh chóng lan tràn lên phía
trước.
Đối với nó mà nói, uy áp nơi đây giống như là không có vậy, dẫu sao thì từ
lúc ban đầu, khi ở trong thần miếu tràn đầy uy áp của nhân ngư tộc, Ảnh Tử
cũng đã có thể bỏ qua uy áp để giúp Hứa Thanh lấy được mệnh đăng.
Nếu so sánh nơi đây và chỗ đó, vẫn có chênh lệch cực lớn.
Cho nên Ảnh Tử rất nhanh liền vượt qua khoảnh cách 100 trượng, chạm tới
cỗ phân thân khổng lồ của U Tinh Linh Tôn, quấn quanh trên lỗ tai sau đó chợt
kéo một cái về phía Hứa Thanh.
Trong chốc lát, phối hợp với tốc độ bản thân Hứa Thanh, dù lực cản lớn hơn
nữa nhưng thân thể Hứa Thanh vẫn không ngừng lao tới, không ngừng tới gần
đầu cỗ phân thân của U Tinh Linh Tôn.
Bốn mươi trượng, ba mươi trượng, hai mươi trượng, mười trượng...
Tốc độ cực nhanh, trực tiếp liền vượt qua đội trưởng và vượt qua nữ tử mặc
trường bào màu đỏ, cuối cùng hoàn toàn tới gần vị trí cổ của phân thân U Tinh
Linh Tôn!
Sau khi đến gần, Hứa Thanh không chút do dự và cũng chưa từng keo kiệt,
trực tiếp cách không trảo một về phía đội trưởng còn cách ngoài mười trượng.
Dưới sự trợ giúp của hắn, tốc độ của đội trưởng cũng lập tức tăng vọt, nhanh
chóng tới gần, rất nhanh đến phía sau người Hứa Thanh, ánh mắt lập tức sáng
lên, trực tiếp nhìn chằm chằm da thịt vô cùng mịn màng trên mặt cỗ phân thân
của U Tinh Linh Tôn.
"Cái mũi, cái mũi, đi hấp thu cái mũi, cái mũi là chỗ cao nhất, cũng là nơi
hội tụ linh tính!"
Hứa Thanh ngẩng đầu, thấy được cái mũi cao ngất của U Tinh Linh Tôn.
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến khi U Tinh Linh Tôn xuất hiện ở bên ngoài Thất
Huyết Đồng lúc trước, ngay lúc đó ả đã soi gương, bộ dáng giống như rất thoả
mãn đối với chiếc mũi của mình.
Vì vậy Hứa Thanh không hề chần chờ, chợt phóng thẳng về phía cái mũi
của U Tinh Linh Tôn.
Đội trưởng ở một bên cũng lộ ra vẻ cuồng nhiệt, tương tự phóng đi.