Hứa Thanh cúi đầu quét mắt nhìn qua đệ tử lấy nước phía dưới, nghĩ nghĩ
một hồi, sau đó liền bỏ qua ý niệm bắt lại nghiên cứu trong đầu.
Lần này bọn họ đến đây, điều cần làm đầu tiên đó là phải che giấu bản thân,
cho nên nếu không cần thiết, tốt nhất vẫn là không nên đánh rắn động cỏ thì tốt
hơn.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua, rất nhanh liền qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này ba người Hứa Thanh càng ngày càng tiếp cận trung
tâm của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, trên đường đi tới cũng thấy được rất nhiều
thảm cảnh nhân gian, cũng nhìn thấy tiểu quốc bị ăn trống không.
Những tiểu quốc kia không có một bóng người, đã thành tòa thành chết,
trong đó là một mảnh xám đen, chỉ có quỷ dị dạo chơi ở bên trong.
Thê thảm tột cùng, mà Hứa Thanh cũng đồng thời phát hiện Quỷ Đế Sơn
trong thức hải của hắn chẳng những càng thêm chân thật, lại còn mơ hồ còn tràn
ra một chút ánh sáng, điều này khiến hắn cũng trở nên càng thêm cẩn thận.
Cho đến khi lại trôi qua ba ngày, sau khi Hứa Thanh và đội trưởng thương
nghị, liền quyết định không dựa vào Pháp Hạm để di chuyển nữa.
Pháp Hạm quá lớn, cứ tiếp tục như vậy, cho dù là năng lực ẩn nấp từ bảo vật
của đội trưởng rất mạnh, nhưng cũng sẽ có chút không ổn thỏa.
Về phần Ngôn Ngôn, trên đường đi rất là nhu thuận, tất cả những thứ chứng
kiến trên mặt đất, khiến cho nàng phần lớn trầm mặc.
Tuy nàng lệ khí rất nặng, nhưng nàng cũng không phải là người thuần hung
ác, rất nhiều thời điểm Hứa Thanh nhìn thấy vẻ trắc ẩn và phẫn nộ từ trong mắt
của nàng.
Thế là khi cả ba tới gần biên giới trung tâm khu vực Tam Linh Trấn Đạo
Sơn, Hứa Thanh thu hồi Pháp Hạm, một khắc ba người rơi xuống đất, đội
trưởng nhanh chóng lấy ra hơn mười món pháp khí từ trong túi.
"Vì lấy lại bảo y của ta, ta đã chuẩn bị thật lâu, những thứ này đều là vật che
giấu khí tức mà ta sưu tập được, một món không đủ liền quất luôn năm món,
năm món chưa đủ liền chơi tới mười món!"Đội trưởng nói, sau đó nhanh chóng
phân phát cho Hứa Thanh và Ngôn Ngôn.
Ba người riêng phần mình mở ra, sau khi mỗi người dùng mười món pháp
khí ẩn nấp bao phủ xuống, lại còn tự che giấu khi tức và thân ảnh, sau đó một
đường đi về phía Tam Linh Trấn Đạo Sơn.
Trên đường không có dừng lại chút nào, lại trôi qua thêm nửa tháng, xa xa
trong trời đất lờ mờ, ba tòa núi vô cùng nguy nga chiếu vào trong mắt ba người
Hứa Thanh.
Ba ngọn núi kia khí thế to lớn, giống như có thể rung chuyển bầu trời, liếc
mắt nhìn qua liền khiến nhân tâm chấn động, một mặt là thế núi chấn tâm, một
phương diện khác là do trên ba tòa núi to lớn này có đại tu tồn tại.
Kể từ đó những ngọn núi này liền giống như có linh vậy, khiến người ta
dâng lên cảm giác muốn cúng bái.
Chớp mắt khi ba người Hứa Thanh nhìn đến ba ngọn núi này, bước chân của
cả ba liền lập tức dừng lại, thần sắc mỗi người đều có biến hóa riêng.
Ba tòa núi đen trước mặt, chính là Tam Linh Trấn Đạo Sơn!
Có thể nhìn thấy phía trên đám mây trên đỉnh núi có những hư ảnh cực lớn,
biến ảo tạo thành dị tượng thiên địa, giống như ba cái phễu thật lớn hút khói đen
từ trên bầu trời xuống.
Trong khi hút xuống, mơ hồ có thể thấy được bên trong sương mù tồn tại ba
chiếc bảo tọa rất to.
Trên ngọn núi thứ ba là một chiếc bảo tọa được chế tạo bằng thủy tinh, trông
cực kỳ xa hoa, tinh xảo chói mắt, đồng thời còn có thể nhìn thấy ở bên trên có
một nữ tử tuyệt mỹ đang ngồi.
Thân thể nữ nhân này rất cao lớn, nhưng lại cực kỳ hoàn mỹ, tràn đầy yêu
mị, một đôi mắt toả ra phong tình, có thể khiến cho dục vọng của nam nhân ngo
ngoe muốn động.
Nếu nhìn lâu, sẽ nhịn không được mà si mê vào bên trong, không cách nào
rút ra.
Nữ nhân này, chính là nhân hồn của Quỷ Đế Sơn, là vị U Tinh Linh Tôn mà
Hứa Thanh và đội trưởng chứng kiến hôm ấy.
Lúc này ả đang ngồi ở trên bảo tọa, trong tay cầm một chiếc gương, đang tự
luyến vì vẻ đẹp của chính mình, thi thoảng lại phất tay, từng đám phàm tục vạn
tộc từ bát phương bị lôi kéo tới, vờn quanh tại bốn phía.
Trong từng trận kêu rên, những phàm tục của vạn tộc này thật giống điểm
tâm ngon miệng, bị ả dùng hai ngón tay cầm lấy, để vào trong miệng, chậm rãi
nhai nhai, theo ả thôn phệ, làn da của ả giống như càng tốt hơn một chút.
Ngọn núi thứ hai ở sát cạnh lại càng thêm kinh khủng, chỗ đó là một chiếc
bảo tọa màu đen do xương một con đại thú chế tạo, giống như một cái đầu lâu
thật lớn, bốn phía tràn ngập vô số vong hồn vờn quanh gầm nhẹ, trên bảo tọa
này cũng tương tự có một vị tu sĩ cao lớn đang ngồi.
Mặc dù thân thể của người tu sĩ này cực lớn, nhưng lại khô gầy như củi, tựa
như một bộ hài cốt khổng lồ, gã không có tóc, toàn thân là xương gầy lởm
chởm, mà phần lưng người này giống như có một tòa tiểu sơn nhô lên thật cao.
Nếu cẩn thận nhìn, có thể thấy tòa tiểu sơn nhô lên kia rõ ràng là một cái
bướu thịt cực lớn, ở trên tràn ngập mạch máu màu xanh đỏ, nhìn qua vô cùng
kinh dị, phảng phất như cái bưới thịt này đã hút đi máu thịt toàn thân của gã
vậy.
Bên trong cái bướu còn nhúc nhích giống như có quy luật, trong khi nhúc
nhích còn truyền ra từng tiếng oanh oanh như tiếng trống trận, vang vọng thiên
địa, rung chuyển tâm thần.
Mà dường như khối bướu thịt này tạo thành áp lực rất lớn với gã, khiến cho
gã tu sĩ như hài cốt này phải thở hồng hộc, cứ cách một hồi gã lại mở cái miệng
rộng, bên trong hư vô lập tức xuất hiện một vòng xoáy, mấy trăm sinh linh bay
tới rồi bị gã một hơi thôn phệ, sau đó dùng sức nhấm nuốt trong miệng.
Bởi vì một lần ăn quá nhiều cho nên miệng gã tràn đầy máu tươi, nhưng khí
thế toàn thân của gã vô cùng hung ác, càng là như thế thì gã lại càng dùng sức
nhai nuốt.
Tên tu sĩ ngọn núi thứ hai này, chính là lão nhị bên trong Tam Linh, chính là
địa hồn Quyết Dương Linh Tôn!
Vẻn vẹn dị tượng của hai tòa núi này, đã khiến cho tâm thần ba người Hứa
Thanh rung động lắc lư mãnh liệt, lại càng không cần phải nói tới... Ngọn núi
thứ nhất!
Ngọn núi thứ nhất là một đoàn khói đen, chỉ có thể mơ hồ thấy bảo tọa,
nhưng lại không thấy rõ thân ảnh bên trong, nhưng bên trong giống như có thứ
gì đó đáng sợ động trời bộc phát ra, căn bản là núi thứ hai và núi thứ ba không
cách nào so sánh!
Hình như ngọn núi này, mới thật sự là tuyệt thế hung địa!
Bởi vì bên trong ngọn núi này, chính là hồn phách mạnh nhất của Quỷ Đế
Sơn, thiên hồn!
Thai Quang Linh Tôn!