Quang Âm Chi Ngoại

Chương 717: Hạ Cửu Tuyền (1)




Hứa Thanh nhìn thấy Thánh Quân Tử.

Thánh Quân Tử cũng trông thấy Hứa Thanh.

Hầu như ngay khi Hứa Thanh lao ra, thân thể của Thánh Quân Tử cũng lập

tức lui về phía sau với tốc độ rất nhanh, mắt thấy sẽ lập tức bỏ chạy.

Tốc độ của gã đã vượt hơn trước kia rất nhiều, lực lượng Kim Đan một cung

bộc phát, đồng thời Kim Ô trong mắt phải cũng huyễn hóa ra ngoài, ngửa mặt

lên trời gào thét.

Trên người của con Kim Ô này bị vô số phù văn hư ảo buộc chặt, một mặt

hòa hợp với mắt phải của Thánh Quân Tử, một mặt thì lan tràn trong cơ thể

Kim Ô.

Loại thủ đoạn này quả thực cực kỳ huyền diệu, thế mà lại khiến cho Thánh

Quân Tử gián tiếp nắm giữ công pháp Hoàng cấp Kim Ô Luyện Vạn Linh, giờ

phút này dưới Kim Ô gia trì, tốc độ của gã cũng trở nên cực kỳ nhanh.

Nhưng tốc độ của Hứa Thanh lại càng kinh người hơn nữa, nháy mắt liền

nhảy vào bên trong Thiểu Ti tông, phóng thẳng đến vị trí Thánh Quân Tử.

Nhưng ngay khi các đệ tử Thất Huyết Đồng lao ra tiến vào bên trong Thiểu

Ti tông, hạp cốc Lạc Nguyệt bên trong Thiểu Ti tông lập tức đột nhiên nổ vang,

trên mặt đất nứt ra vô số khe hở, từng đạo hỏa quang bạo phát bắn ra từ bên

trong, còn có một cái đại thủ trực tiếp duỗi ra từ trên mặt đất của Thiểu Ti tông.

Bàn tay này lớn tới 100 trượng, toàn thân do nham thạch tạo thành, ở bên

trên tràn ngập những đường vân hỏa diễm, giống như máu ở bên trong cánh tay

nhanh thạch này là dung nham nóng chảy vậy.

Âm thanh nổ vang động trời, hạp cốc sụp đổ, vô số đá vụn bắn khắp nơi.

Sau khi cánh tay lớn vươn ra, theo mặt đất nứt nẻ, đại địa chấn động, một cự

nhân bằng nham thạch tràn ra ánh lửa động trời từ dưới lòng đất nhảy lên.

Thân thể cự nhân này phải to tới mấy ngàn trượng, sừng sững đứng ở giữa

thiên địa, gào thét cuồng bạo, đồng thời khí tức bộc phát ở trên người cự nhận

đã hoàn toàn vượt qua Nguyên Anh, khiến cho bốn phía dấy lên từng trận chấn

động kịch liệt.

Cũng có thể nhìn thấy, ở bên trong ngực của cự nhân khổng lồ này thình

lình chôn một cái quan tài màu đen.

Mà trên đỉnh đầu của cự nhân còn có hai thân ảnh.

Hai người này đều mặc trường bào màu đen, đeo mặt nạ nửa khuôn mặt

Thần Linh, nhưng cũng không phải là Dạ Cưu và Tử Thanh Thái Tử, bọn họ

một người đang đứng và một người ngồi.

Trên người hai người đều có chấn động kinh khủng tản ra, từ khe hở của

mặt nạ Thần Linh lộ ra ánh mắt lạnh lùng, quan sát bốn phía.

"Vậy mà có thể tìm được tới nơi này."

"Những gì đại nhân nói trước khi đi quả không sai, không thể xem thường

mấy thế lực này."

"Như vậy xem ra, có lẽ ba cái cứ điểm khác cũng bị Liên Minh Bát Tông an

bài nhân thủ tấn công rồi."

Chúc Chiếu là một tổ chức, cho nên trong đó không thể nào chỉ có Tử

Thanh Thái Tử và Dạ Cưu được, mà còn có rất nhiều thành viên.

Bất kỳ một nhân vật hạch tâm nào trong đó cũng đều là người tiếng tăm

lừng lẫy, nhưng mà cũng có rất nhiều những người giống như Thánh Quân Tử,

chỉ là thành viên vòng ngoài.

Mặc dù bọn họ cũng gia nhập Chúc Chiếu nhưng không có tư cách tiến vào

hạch tâm, không tư cách đeo mặt nạ.

Chỉ có người đã tiến hành biểu diễn huyết sắc, vả lại phải có tu vi ít nhất là

Nguyên Anh trở nên, mới có tư cách đó.

Mà hai người vừa xuất hiện này, hiển nhiên chính là thành viên trung tâm

của Chúc Chiếu trong Nghênh Hoàng Châu, hầu như ngay khi hai người họ xuất

hiện, ánh mắt của Thất gia lập tức ngưng tụ nhìn qua.

Mục đích chiến lược thứ nhất của Thất Huyết Đồng khi ra tay với Chúc

Chiếu trong Thiểu Ti tông chính là, dẫn xuất hạch tâm của Chúc Chiếu xuất

hiện.

Mắt thấy mục tiêu đã xuất hiện, Thất gia lập tức bước một bước đi ra, đạp

trên hư vô bay thẳng đến phía cự nhân bằng nham thạch.

Cự nhân nhìn chằm chằm vào Thất gia, trong mắt lộ ra điên cuồng, hai

người trên đỉnh đầu cũng lập tức trở nên mơ hồ, trong chốc lát đồng thời ra tay.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, song phương đụng chạm với nhau, theo

thiên địa vang vọng tiếng nổ, thân thể cự nhân nham thạch kia chấn động mãnh

liệt, tay phải giơ lên trực tiếp tan vỡ.

Từng bước từng bước rút lui, mà sắc mặt của hai hắc y nhân cùng xuất thủ

cũng trở nên càng thêm âm trầm, thân thể đồng loạt rút lui, trong mắt lộ ra vẻ

ngưng trọng.

Một mình Thất gia trực tiếp dùng một kích, lại khiến cho ba vị Linh Tàng

toàn bộ lui ra phía sau.

Cùng lúc đó trên mặt đất, theo đại địa và hạp cốc tan vỡ, bản thân đệ tử

Thiểu Ti tông đều tự phần mình tản ra bốn phía.

Mặc dù thần sắc của bọn họ đều có vẻ kinh hoảng, nhưng lại không gặp phải

bao nhiêu nguy hiểm, bởi vì mục tiêu của đệ tử Thất Huyết Đồng là những

người có hắc khí tràn ra bên ngoài thân thể, cũng là thành viên vòng ngoài của

Chúc Chiếu.

Chỉ là sau khi trải qua một loạt những việc vừa rồi, mặt đất đã biến thành

một mảnh đại loạn, tất cả thành viên vòng ngoài của Chúc Chiếu đều triển khai

tốc độ cao nhất bỏ chạy.

Tuy những người này chỉ là thành viên vòng ngoài của tổ chức Chúc Chiếu,

nhưng bất cứ người nào cũng đều có sự độc đáo và tàn nhẫn riêng của mình, bất

kỳ một ai cũng đều không phải là người bình thường, giờ phút này hơn 1000

thành viên bỏ chạy tứ tán, Thất Huyết Đồng cũng khó có thể chém giết toàn bộ.

Nhưng Thất Huyết Đồng có pháp bảo Cấm Kỵ phong ấn nơi đây, bên trong

cái phạm vi này, cho dù thành viên Chúc Chiếu có tản ra bỏ chạy cũng không

cách nào chạy thoát.

Cùng lúc đó Huyền U tông, Liệp Dị Môn cùng với Lăng Vân Kiếm tông

cũng đang ra tay với ba vị trí khác ở trong Nghênh Hoàng Châu, những địa

điểm mà bọn họ tới đều có tồn tại thành viên trung tâm của Chúc Chiếu.

Bốn vị trí đều chiến đấu rất mãnh liệt, nhưng tất cả những thứ này... Chỉ là

một màn câu cá.

Mục đích chỉ để nhìn xem Dạ Cưu cùng với chủ nhân của gã có xuất hiện

hay không, nếu xuất hiện sẽ ở nơi nào!

Đây không phải là âm mưu, đây là dương mưu!

Thiên la địa võng đã được bố trí xuống, giờ khắc này toàn bộ thế lực của

nhân tộc trên Nghênh Hoàng Châu đều ngóng nhìn vào bốn vị trí này, Thái Ti

Tiên Môn cũng đang phối hợp, thậm chí Ly Đồ Giáo cũng có tham dự, nghe

theo an bài của Chấp Kiếm Đình.

Tất cả mọi người, đều đang đợi.

Đồng thời, bọn họ cũng đang đề phòng có thể Chúc Chiếu sẽ giương đông

kích tây, xuất hiện ở bên trong sơn môn các tông môn khác.

Mà Hứa Thanh giết chóc, cũng lập tức bắt đầu trong khoảnh khắc này.

Trong mắt của hắn tràn ra từng trận sát cơ mãnh liệt, xuất thủ vô cùng mạnh

mẽ, một thân vân bào màu tím, đỉnh đầu là Tử Thiên Vô Cực Quan, bên trên là

hai tòa mệnh cung biến ảo thành hư ảnh hai cái ô, theo ánh sáng bảy màu

khuếch tán, theo hỏa diễm màu đen phóng thích, tu vi Kim Đan của hắn lập tức

khiến cho bát phương rung chuyển.

Mà phía sau của hắn còn có hư ảnh Kim Ô gào thét, biến ảo ra một biển lửa

cực lớn, Hứa Thanh ra tay …vô cùng hung tàn.

Hắn lập tức xuất hiện ở trước mặt một tên tu sĩ Kim Đan một cung của Chúc

Chiếu, bỏ qua sự phản kích của người này, trong khi thần sắc của đối phương vô

cùng hoảng sợ, tay phải của Hứa Thanh trở nên hư ảo, Quỷ U Đoạt Đạo Công

bộc phát, trực tiếp thò tay vào Thiên Cung trong thức hải của người này, bắt lấy

Kim Đan, dưới âm thanh kêu gào thê lương của đối phương, hung hăng kéo một

cái.

Kim Đan ly thể bị Hứa Thanh bóp chặt lấy, dung nhập trong cơ thể của hắn,

sau đó thân thể của hắn chợt lui lại, trực tiếp đâm vào trên người một thiên kiêu

dị tộc bốn đoàn mệnh hỏa.

Có lẽ tên này là thiên kiêu ở trong tộc quần nào đó, chắc là cũng có danh khí

không nhỏ, nhưng hôm nay dưới sự va chạm của Hứa Thanh, lại tỏ ra yếu ớt

không chịu nổi một kích.

Thân hình tên đó nổ oanh một tiếng, trực tiếp biến thành máu thịt mơ hồ, tan

vỡ không còn hình dáng