Trong khi bay đi với tốc độ cao, Hứa Thanh nhìn về phương xa, sau một lúc
lâu bỗng nhiên mở miệng.
"Du Linh Tử."
"Chủ tử!" Trong nháy mắt tiếp theo, que sắt màu đen xuất hiện ở bên cạnh
Hứa Thanh, thân ảnh của lão tổ Kim Cương Tông ở bên trong huyễn hóa hiện ra
ngoài, trên mặt lão còn lưu lại vẻ kính sợ, quỳ trên mặt đất lo lắng không yên.
"Chiến lực của ngươi có chút yếu đi, một khi không theo kịp cước bộ của ta.
...." Hứa Thanh không nói hết liền nhìn lão tổ Kim Cương Tông, trong mắt lộ
ra vẻ sâu xa.
Thân thể Lão tổ Kim Cương Tông run lên, lập tức ngẩng đầu dùng sức vỗ
ngực, lớn tiếng mở miệng.
"Chủ tử yên tâm, tiểu nhân đã sớm chuẩn bị rồi, ta còn đang định báo cáo
cùng chủ tử nữa, nhiều nhất sáu tháng, không đúng, nhiều nhất 3 tháng!! Tiểu
nhân sẽ lần nữa tấn cấp thân thể lôi linh của mình, hóa linh thành hồn!"
Đôi mắt của lão tổ Kim Cương Tông có chút đỏ lên, lúc này lão cũng đang
liều mạng.
Trên thực tế thì lão còn cách thời điểm đột phá rất xa, nhưng bây giờ không
có biện pháp, lão cảm thấy nếu như mình không cố gắng thêm vô số lần, vậy lấy
trạng thái bây giờ của Hứa Thanh, tất nhiên lão sẽ trở thành pháo hôi.
Nhưng nếu muốn đột phá sau ba tháng, vậy thì lão cần rất nhiều chất dinh
dưỡng, vì vậy sau khi do dự, lão tổ Kim Cương Tông liền nhỏ giọng mở miệng.
"Chủ tử, thật ra ta cũng có thể hấp thu hồn, lúc trước khi tấn thăng làm lôi
linh thì ta cần hấp thu pháp khí, bây giờ tấn thăng làm lôi hồn, ta cần đại lượng
hồn....."
"Tốt."
Hứa Thanh liếc mắt nhìn lão tổ Kim Cương Tông, hắn vốn muốn nói, nếu
như đối phương không theo kịp bước chân của mình, vậy hắn định sẽ thả đối
phương đi, dẫu sao thì mấy năm này lão tổ Kim Cương Tông đều ra sức làm
việc, coi như cũng khiến cho hắn thoả mãn.
Nhưng nếu như đối phương đã nói như vậy, Hứa Thanh suy nghĩ một chút,
cũng không nhắc lại chuyện này nữa.
Cùng lúc đó Ảnh Tử bên dưới mắt thấy một màn này, cũng có chút sốt ruột,
tự động tràn ra chấn động cảm xúc.
"Tương tự..... Ba!!"
"Mảnh vỡ..... Ta... Ba..... Phá!"
Không cần lão tổ Kim Cương Tông phiên dịch, sau khi Hứa Thanh nghe
xong liền hiểu, thứ Ảnh Tử nói là mảnh vỡ pháp bảo Cấm Kỵ mà hắn thu được
từ chỗ Tư Mã Lăng lúc trước.
Lúc đó Hứa Thanh cảm thấy không thể tuỳ tiện đưa cho Ảnh Tử, bản năng
của nó luôn muốn cắn trả, rất dễ dàng làm phản bội.
Nhưng bây giờ hắn đã mở Thiên Cung bước vào Kim Đan, tình huống
không giống trước nữa, vì vậy Hứa Thanh liền gật đầu phất tay lấy ra cái mảnh
vỡ kia, ném tới cái bóng trên mặt đất.
Trong nháy mắt tiếp theo Ảnh Tử liền tràn ra cảm xúc hoan hô, nhanh chóng
tràn qua để bao phủ mảnh vỡ pháp bảo ở bên trong, sau đó hấp thu một cách
ngấu nghiến tham lam.
Mấy ngày sau Hứa Thanh thấy được bến cảng của Liên Minh Bát Tông ở xa
xa, hành trình lần này của hắn tốn thời gian hơn nửa tháng, không phải rất dài,
nhưng đối với tông môn đang sửa chữa hồi phục lại mà nói, dưới sự nỗ lực của
toàn bộ liên minh, trên cơ bản đã không nhìn ra dấu vết nơi này từng có hạo
kiếp phủ xuống.
Dị chất đã bị xua tán đến cực hạn, chút ít còn lại đã bị tiên linh khí của Uẩn
Tiên Vạn Cổ Hà tràn ngập bao phủ, hầu như không thể phát hiện, tông môn còn
xây dựng một số trận pháp chuyên môn xua tán dị chất, thời khắc mở ra.
Tất cả kiến trúc đều đã được sửa chữa lại hoàn toàn, ngoại trừ bầu không khí
áp lực và trầm mặc không cách nào tiêu tán trong thời gian ngắn, hết thảy
những cái khác đều đã trở lại như thường.
Hứa Thanh trở về cũng chỉ thông cáo với sư tôn, không nói với những người
khác.
Sau khi trở về, Hứa Thanh lại đi tới nơi cập bến của mình, tiếp tục khoanh
chân tu luyện, vừa quen thuộc trạng thái Thiên Cung Kim Đan của mình, vừa
nghiên cứu Quỷ U Đoạt Đạo Công trong đầu.
Đồng thời còn phải thích ứng uy lực của pháp thuật thay đổi do tu vi đột
phá.
Vô luận là Huyền U Chỉ hay là Khiếu Hải Cửu Điệp, hoặc là Hạ Cửu Tuyền,
Hứa Thanh đều đang tìm hiểu khám phá uy lực lại.
Ngoại trừ những cái này, sau khi đột phá thì Thương Long bổn mạng của
hắn cũng có biến hóa.
Thương Long coi như là linh bên trong pháp khiếu bổn mạng, nếu như
không có độc đan và mệnh đăng, vậy thì nó sẽ trở thành khỏa Kim Đan thứ nhất
mà Hứa Thanh muốn luyện, trấn áp vào tòa Thiên Cung đầu tiên.
Nhưng Hứa Thanh cũng sẽ không vứt bỏ nó, hắn chuẩn bị bồi dưỡng cả độc
đan và Kim Đan bổn mạng này.
"Về phần Kim Ô Luyện Vạn Linh, còn cần thôn phệ thêm một lần nữa mới
có thể tấn thăng lên đệ nhị giai." Hứa Thanh nhắm mắt, sau khi cảm thụ công
pháp Hoàng cấp của mình liền có suy đoán.
Trong thời gian Hứa Thanh đang thích ứng cảnh giới Kim Đan, từng ngày
cứ thế trôi qua, theo các bộ phận của liên minh đã khôi phục, tình báo về tìm
kiếm Chúc Chiếu cũng càng ngày càng nhiều hơn.
Nhất là Thất Huyết Đồng, Thất gia đích thân chịu trách nhiệm quản lý tình
báo, tìm kiếm dấu vết Chúc Chiếu.
Vô luận là Liên Minh Bát Tông hay là Thất Huyết Đồng, đều cần một lần
giết chóc để phát tiết trận áp lực này, Hứa Thanh cũng cần, cho nên hắn đang
đợi.
Nhưng mà tìm kiếm tình báo và cẩn thận thăm dò nghiệm chứng đều cần có
thời gian, vào thời điểm này không ai còn xem thường Chúc Chiếu nữa, bọn họ
càng phải đề phòng trúng kế rơi vào bẫy của Chúc Chiếu.
Mà trong khi tình báo còn chưa được xác định, Thất Huyết Đồng bỗng có
khách tới thăm, khách tới thăm là Đông U đảo từ biển cấm, trong đó trùng trùng
điệp điệp không ít tu sĩ, trọn vẹn hơn mấy trăm.
Người dẫn đầu là Đông U thượng nhân và nữ tôn (cháu gái) của bà, Ngôn
Ngôn.
Bọn họ với tư cách là minh hữu thân thiết của Thất Huyết Đồng, sự việc
phát sinh ở Thất Huyết Đồng lần này tự nhiên cũng được Đông U đảo coi trọng,
lần này họ đến là muốn hợp sức cùng Thất Huyết Đồng, bố trí một loạt kế
hoạch nhằm vào Chúc Chiếu để báo thù.
Gần như là ngay khi vừa đến, trong khi Huyết Luyện Tử cùng Thất gia và
Đông U thượng nhân gặp gỡ, Ngôn Ngôn liền lén lút trốn ra.
Hiển nhiên nàng cũng rất chú ý tới Thất Huyết Đồng, nhất là đối với Hứa
Thanh.
Cho nên căn bản không cần hỏi bất cứ ai xem Hứa Thanh ở đâu, nàng trước
tiên liền đi tới nơi cập bến của Hứa Thanh.
"Hứa Thanh ca ca, Ngôn Ngôn rất nhớ ngươi nha."
Ngôn Ngôn đứng ở bên ngoài Pháp Hạm, nhẹ giọng mở miệng.