"Ta thấy dạo gần đây ngươi một mực mua độc thảo và hung thú, đoán chừng
ngươi lại đang luyện độc, luyện thế nào rồi, nếu như không gấp thì vi sư mang
sẽ ngươi đi ra ngoài một chuyến, làm cho ngươi một cái công pháp Kim Đan,
cũng thuận tiện nhìn xem có thể câu cá được hay không."
"Bây giờ có rất nhiều người biết ngươi có hai ngọn mệnh đăng, Lăng Vân
Kiếm tông cũng tốt, một vài kẻ chú ý ở bên ngoài cũng được, lần này ra ngoài
đặc biệt thu hút một chút người ác ý nhắm tới ngươi, như vậy về sau khi ngươi
tự mình ra ngoài sẽ thoải mái hơn một chút."
Lúc trước Thất gia đã từng nói với Hứa Thanh chuyện này, cho nên Hứa
Thanh cũng không chần chờ, lập tức tuân theo sư phụ.
Cùng lúc đó ở phía bắc Nghênh Hoàng Châu, nơi cuối cùng của Thái Ti Độ
Ách Sơn, trong một khung cảnh toàn là màu trắng, gió tuyết tràn ngập, không
khí băng hàn rét thấu xương, không chỉ thân núi quanh năm tràn đầy tuyết trắng
như tuyết, đại địa ở đây cũng tràn đầy tuyết trắng.
Hoàn cảnh sinh hoạt nơi đây vô cùng ác liệt, không thích hợp phàm nhân
sinh tồn, chỉ có ở bên biên giới mới có chút tiểu quốc phàm tục, còn ở chỗ sâu
vạn dặm trong băng nguyên rất khó gặp được tung tích con người.
Nhưng trong đó lại có một cây trụ lớn đứng sừng sững ở trong chỗ sâu,
giống như chống đỡ cả thiên địa.
Toàn bộ thân trụ là một màu đen nhánh, bão tuyết cuồng phong cũng thể
rung chuyển nó chút nào, ngẩng đầu nhìn lên không thể thấy được điểm cuối
cùng.
Chỉ có thể đi tới gần mới có thể thấy rõ kích thước của cây trụ này trọn vẹn
tới ngàn trượng, nhưng vẫn không thể nào biết rõ độ cao của nó.
Ở trên thân trụ điêu khắc vô số phù văn và đồ đằng, từ trên đó phát ra uy thế
mênh mông khó có thể hình dung, khiến cho toàn bộ những người nhìn thấy đều
sinh ra một cảm giác bản thân nhỏ bé muốn cúng bái.
Bên trên cây trụ còn tràn ra một cỗ chiến ý ngập trời, bên trong chiến ý còn
ẩn chứa một tia hung tàn vô cùng, giống như có thể toái diệt hết thảy.
Cây trụ này, chính là Thái Sơ Ly U Trụ!
Thả mắt nhìn đi, bốn phía quanh Thái Sơ Ly U Trụ tồn tại vô số những chiếc
lều vải, trọn vẹn hơn mười vạn, tạo thành một tòa thành trì đặc thù.
Trong đó không hề có phàm nhân, chỉ có tu sĩ đến từ bát phương, bọn họ hội
tụ từ khắp nơi tới chỗ này, lấy Thái Sơ Ly U Trụ để tu hành.
Bởi vì cây trụ này rất kỳ dị, nếu người khác cảm ngộ chấn động tràn ra từ
trên trụ này lâu, có thể hình thành thần phù ẩn chứa chiến ý ở trong tâm thần,
thông qua tấm thần phù này có thể rèn luyện ý chí và tăng tu vi lên.
Mặt khác, bên trong cây Thái Sơ Ly U Trụ này còn ẩn chứa vô số truyền
thừa, bất luận người nào cũng có thể tùy thời leo lên, leo lên càng cao sẽ lấy
được truyền thừa càng lớn.
Bởi vậy, liền tạo thành luồng thế lực lớn thứ sáu ở Nghênh Hoàng Châu.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân càng trọng yếu hơn, đó chính
là….Nơi đây, tồn tại Chấp Kiếm Đình của Nghênh Hoàng Châu.
Chấp Kiếm Đình được xây dựng ở chỗ cao nhất trên Thái Sơ Ly U Trụ, ở
trên vô số mây mù, phía trên bầu trời, nơi cuối cùng của cây trụ này có một tòa
cung điện đứng sừng sững ở trên đó.
Tòa cung điện này không hề giống cung điện bình thường, nó không phải do
gạch ngói hoặc là mỹ ngọc chế tạo, mà do từng thanh kiếm kiến tạo ra, vô số
thanh kiếm giao thoa vào một chỗ, tạo thành tòa Kiếm Cung này.
Trên đỉnh của Thái Sơ Ly U Trụ là một tòa cung điện, nhìn qua giống như
cái trước chống đỡ cái sau, hoặc là cái sau đang trấn áp cái trước.
Bởi vì đứng ở phía dưới thì sẽ cảm thụ không phải rất rõ ràng, nhưng nếu
như có thể ở bên trong, sẽ có thể mơ hồ cảm thấy cây Thái Sơ Ly U Trụ này
đang khẽ chấn động, giống như có người đang triệu hoán nó, khiến cho nó
muốn trồi lên khỏi mặt đất.
Nhưng nó lại bị tòa Kiếm Cung ở bên trên trấn áp, chỉ có thể tỏa ra từng trận
chấn động nhưng lại không thể dịch chuyển chút nào.
Giờ phút này, ở bên trong tòa Kiếm Cung đang tiến hành một cuộc nghị sự
của các đại năng Chấp Kiếm Đình!
Tổng cộng có chín vị tu sĩ tham dự cuộc nghị sự này, bọn họ đều mặc
trường bào màu trắng, tất cả đều không thấy rõ bộ dạng, nhưng trên cơ thể từng
người đều cũng tản mát ra chấn động vô cùng kinh khủng, thi thoảng còn lộ ra
hai mắt trong chiếc áo bào trắng, trong mắt mỗi người đều ẩn chứa sự uy
nghiêm chí cao.
Giống như chín người bọn họ có thể hoàn toàn quyết định sinh tử của nhất
tông nhất giáo.
Bởi vì chín người bọn họ, chính là tầng thứ tối cao của Chấp Kiếm Đình ở
Nghênh Hoàng Châu, tông môn cường hãn như Thái Ti Tiên Môn cũng không
thể không nghe theo và phối hợp trên danh nghĩa với chiếu lệnh của bọn họ.
Bởi vì bọn họ chính là những người đại biểu nhân tộc chính thống, là Chấp
Kiếm Bộ, một trong Thượng Huyền Ngũ bộ của nhân tộc, được phân tới
Nghênh Hoàng Châu.
Bởi vì sau lưng của bọn họ là một quốc gia cổ bên trong Hoàng Đô Đại
Vực, là truyền thừa mà Huyền U Cổ Hoàng lưu lại sau khi rời đi, dù bây giờ
nhân tộc đã suy thoái nhưng vẫn từng thống lĩnh Vọng Cổ, tuy bây giờ chỉ còn
lại một vực và bảy quận nhưng vẫn là một trong các đại tộc như trước.
Vẫn còn có …Nhân Hoàng tại vị như cũ.
Giờ phút này, bên trong Chấp Kiếm Đình có giọng nói vang vọng.
"Hai chuyện, chuyện thứ nhất, một đợt khảo hạch tuyển Chấp Kiếm Giả mới
sắp bắt đầu. Từ trong Chấp Kiếm Cung của Phong Hải Quận truyền đến chiếu
lệnh, đại kiếp đã đến, thiên kiêu vạn tộc thi nhau xuất hiện, là nguy cơ cũng là
cơ duyên, lệnh cho Chấp Kiếm Đình các châu phải tăng cao độ khó của khảo
hạch nhập môn lần này, Chấp Kiếm Giả chúng ta, chỉ cần thiên kiêu trong nhân
tài kiệt xuất."
"Chuyện thứ hai, những năm gần đây Thái Sơ Ly U Trụ càng ngày càng
chấn động mãnh liệt hơn, việc chúng ta thượng tấu cũng đã được đáp lại, căn cứ
trong Quận Thượng Cung suy diễn, việc này giống như phán đoán của chúng ta,
vị Quỷ Tôn kia của Nghênh Hoàng Châu đang có dấu hiệu khôi phục, trong
Quận Thượng Cung cũng kêu ta mau chóng xử lý việc này."
"Quả nhiên là muốn khôi phục, thế cho nên những năm gần đây tu vi của
Tam Linh Trấn Đạo Sơn và Nam Nhạc Thất Sát do ba hồn bảy phách của Quỷ
Tôn biến thành mới tăng nhanh vượt bậc."
"Cứ tiến hành theo những gì chúng ta đã thương nghị lúc trước, Quỷ Tôn
muốn khôi phục cần ba hồn bảy phách trở về, trấn áp một phách cũng không có
tác dụng lớn, thế nên chúng ta cần tìm cách trấn áp một hồn, bắt nó tới đây để
trấn lại."
"Như vậy thì Quỷ Tôn sẽ không cách nào viên mãn, khó có thể thức tỉnh."