Quang Âm Chi Ngoại

Chương 657: Kim Ô nuốt Diệt Mông (2)




Mà Huyết Luyện Tử càng bày ra bộ dáng phẫn nộ, càng muốn lao ra cứu

người, vậy thì Lăng Vân lão tổ cũng sẽ càng toàn lực ngăn cản.

Thanh âm nổ tung vang vọng, tu vi hai người gần ngang ngưỡng nhau, mặc

dù Lăng Vân lão tổ có hơi không bằng nhưng vẫn có thể kéo dài được một ít

thời gian.

Đội trưởng bên đó cũng đỏ mắt lao lên, hét lớn một tiếng, mắt thấy sẽ phóng

tới, nhưng lập tức có một đạo kiếm quang lập lòe bay tới, tu sĩ Kim Đan của

Lăng Vân Kiếm tông lập tức bay ra ngăn cản.

Đồng thời chỗ phương hướng Thất Huyết Đồng, Thất gia cất bước đi ra với

tốc độ cực nhanh, mắt thấy sẽ lập tức tới gần Đạo Huyền Sơn, nhưng phía Lăng

Vân Kiếm tông cũng có người đi ra, thân ảnh tông chủ bỗng nhiên phủ xuống

ngăn cản Thất gia.

Cùng lúc đó khi Lăng Vân lão tổ và mọi người đều đang trì hoãn ngăn chặn

người cứu viện Hứa Thanh, Thánh Quân Tử cũng đã tới gần trước mặt Hứa

Thanh, thừa dịp Hứa Thanh đang bị đóng băng, hai mắt gã lộ ra vẻ tham lam và

Diệt Mông lập tức biến ảo hiện ra ở phía sau, Thánh Quân Tử nhe răng cười

cùng với tiếng kêu kì quái của Diệt Mông, lập tức tới gần Hứa Thanh.

Khoảng cách cả hai gần đến mức trước đó chưa từng có, hầu như sắp dán sát

vào nhau, lúc này Thánh Quân Tử lập tức giơ hai tay lên, một phát giữ được hai

bờ vai của Hứa Thanh, Diệt Mông gào thét ở phía sau, tiếp đó liền cắn tới Kim

Ô đồng dạng bị đóng băng ở phía sau Hứa Thanh.

"Hứa Thanh, hôm nay không ai có thể cứu được ngươi!"

Vẻ tham lam trong mắt của Thánh Quân Tử đã mãnh liệt đến cực hạn, vừa

muốn thôn phệ Kim Ô, nhưng vào lúc này …Hứa Thanh bỗng nhiên ngẩng đầu.

Trong mắt của Hứa Thanh lộ ra ngọn lửa hừng hực!

Mà cử động ngẩng đầu và hỏa diễm cháy lên trong mắt của Hứa Thanh, lập

tức khiến cho Thánh Quân Tử biến sắc.

Trong nhận thức của gã, lúc này Hứa Thanh sẽ không thể nào nhúc nhích

được dù chỉ một phân, cái này chính là phong thuật do Huyền Linh Vĩnh Ý Môn

biến thành, đối với tu sĩ ba đoàn mệnh hỏa mà nói, cho dù có mệnh đăng gia trì,

vậy thì Huyền Linh Vĩnh Ý Môn cũng có thể duy trì hiệu quả trong thời gian ít

nhất mười cái hô hấp, đây là thông tin mà gã nhận được sau khi tế luyện bảo vật

này hai lần, nhưng lúc này thời gian mới chỉ trôi qua năm cái hô hấp mà thôi, rõ

ràng gã còn thời gian năm cái hô hấp để hấp thu mới đúng.

Tất cả mọi thứ đều đã được Thánh Quân Tử tính toán rất chuẩn, nhưng giờ

phút này khi Hứa Thanh ngẩng đầu, tất cả tính toán của gã lập tức đã bị Hứa

Thanh phá vỡ.

"Ngươi!!" Sắc mặt Thánh Quân Tử đại biến, nguy cơ sinh tử mãnh liệt

khiến cho gã không kịp nghĩ nhiều, lập tức muốn rút lui. Nhưng Hứa Thanh

bỗng nhiên giơ hai tay lên, một phát bắt được Thánh Quân Tử, đoàn hỏa diễm

thứ tư trong cơ thể cũng ầm ầm bộc phát.

Lực lượng bốn đoàn mệnh hỏa ngập trời lập tức dựng lên, hỏa diễm oanh

động bốn phía, đồng thời hai cái ô trên đầu cũng toàn diện lập lòe, mà ở trong

ngọn lửa này, Kim Ô đang bị Diệt Mông cắn ở phía sau bỗng nhiên toàn thân

run lên, giống như dục hỏa tân sinh, đột nhiên lớn lên vô hạn khiến cho hỏa

diễm vốn đã kinh người, vào thời thời khắc này lại càng cuồng bạo hơn nữa.

"Ngươi cũng bị lừa rồi."

Hứa Thanh nhẹ giọng mở miệng, sau đó chợt há miệng cắn thẳng tới cổ

Thánh Quân Tử, hung hăng hút máu, đồng thời theo 120 đạo pháp khiếu trên

toàn thân hắn bộc phát, vô tận sát hỏa liền trực tiếp bao phủ toàn thân Thánh

Quân Tử đang bị hắn hung hăng bắt lấy.

Kim Ô trên định đầu cũng mở miệng lớn ra, trong tiếng thét hoảng sợ của

Diệt Mông, trực tiếp cắn vào đầu Diệt Mông, trong mắt tràn ra hung mang vô

tận, hung hăng hấp thu!

Hứa Thanh đã đợi giờ khắc này quá lâu rồi.

Vì có thể thành công giết chết Thánh Quân Tử, hoặc ít nhất cũng phải thành

công thôn phệ Diệt Mông, khiến cho công pháp Hoàng cấp của bản thân có khả

năng tấn thăng, Hứa Thanh đã một mực áp chế chiến lực, rốt cuộc bây giờ đã

chờ đến được cái cơ hội tuyệt hảo thế này.

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra ánh lửa ngập trời, sát hỏa bao phủ toàn thân

Thánh Quân Tử, Kim Ô cũng mang theo khát vọng mà toàn diện thôn phệ Diệt

Mông, trong một cái chớp mắt tiếng kêu thảm thiết thê lương của Thánh Quân

Tử vang lên tận mây xanh.

Một màn nghịch chuyển này khiến cho tất cả mọi người ở bốn phía đều

nhao nhao hít sâu, mà đội trưởng bên đó cũng nở ra nụ cười hắc hắc, không hề

phóng đi mà vô cùng thuần thục chuyển qua ngăn cản tu sĩ Kim Đan của Lăng

Vân Kiếm tông.

Mà Thất gia vừa tới cũng hất tay áo lên, đồng dạng quấn lấy tông chủ Lăng

Vân Kiếm tông, còn có bên Huyết Luyện Tử, lão lập tức cười ha hả và nghịch

chuyển toàn bộ, xông lên cản trở Lăng Vân lão tổ đang sắc mặt đại biến.

Động tác của ba người bọn họ vừa nhanh vừa thuần thục, giống như đã sớm

diễn luyện từ trước rồi vậy, hình như đã sớm biết được tình huống sẽ như thế

này, tất cả đều không hề dừng lại chút nào, nước chảy mây trôi vô cùng tự

nhiên.

Trong khoảng thời gian ngắn, bên ngoài gào thét vang vọng, trong ánh mắt

Hứa Thanh tràn ngập ánh sáng hung hăng, toàn lực hấp thu, trong khi Thánh

Quân Tử kêu thê lương thảm thiết, tinh khí thần toàn thân của gã đang điên

cuồng tràn vào trong cơ thể Hứa Thanh, Diệt Mông trên đỉnh đầu của gã cũng

phát ra tiếng kêu rên thống khổ trước đó chưa từng có, dưới sự thôn phệ vô

cùng hung tàn của Kim Ô, nó nhanh chóng liền thu nhỏ lại và mơ hồ.

Mà vẻ hung hăng trong mắt Hứa Thanh cũng được chiếu vào trong mắt của

tất cả mọi người đang quan sát nơi này, khiến cho toàn bộ đệ tử Liên Minh Bát

Tông bốn phía đều phải hoảng sợ và hít sâu, khi nhìn về phía Hứa Thanh thì ánh

mắt lập tức lộ ra quang mang kiêng kị mãnh liệt.