Quang Âm Chi Ngoại

Chương 573: Nhược điểm của bốn đoàn mệnh hỏa (2)




"Có chút ý tứ." Biểu cảm của Thánh Quân Tử không có bất kỳ biến hóa nào,

nhưng quái điểu thân xanh đuôi đỏ sau lưng đột nhiên hiện ra, trong mắt của nó

lộ ra một tia khinh miệt, sau khi hót lên một tiếng hi..i..iiiii, nó liền giương cánh

bay lên chợt mổ một phát vào trong thân thể Thánh Quân Tử!

Thân thể của nó lập tức hư nhượt, một mổ này trực tiếp xuyên qua thân hình

Thánh Quân Tử, theo một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra, đạo tàn hồn

của tên Quỷ U tộc bị Hứa Thanh hành hạ bấy lâu đã yếu ớt vô cùng không còn

như lúc trước, lúc này liền bị Diệt Mông mổ trúng một cái rồi bỗng nhiên nuốt

xuống.

Có thể nhìn thấy trong cơ thể của quái điểu Diệt Mông lúc này tựa như có

một cái hắc động, sau khi nuốt đạo tàn hồn của tên Quỷ U tộc xuống liền trực

tiếp trấn áp vào bên trong hắc động, khiến cho đạo tàn hồn này không cách nào

chạy ra, chỉ có thể truyền ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Từ đầu đến cuối, vẻ mặt của Thánh Quân Tử không hề nổi lên nửa điểm gợn

sóng, dường như đối với gã thì đạo tàn hồn này không hề có ý nghĩa gì cả, giờ

phút này gã quay đầu nhìn qua Hứa Thanh xa xa với khóe miệng tràn ra máu

tươi, sau đó gã liền lắc đầu.

"Còn có những thủ đoạn khác không? Nếu như không có, lúc đạo che chở

của ngươi tan vỡ, chính là lúc ngươi diệt vong."

"Ngươi rất dài dòng." Hứa Thanh liếm máu tươi bên khóe miệng, trong mắt

mang theo cảm xúc lạnh như băng, bình tĩnh mở miệng.

Thánh Quân Tử nghe vậy cũng không nói gì, giơ chân phải lên đang muốn

hạ xuống.

Nhưng vào lúc này thân thể của gã bỗng nhiên chấn động, thần sắc lần đầu

tiên xuất hiện biến hóa và gã chợt cúi đầu, chẳng biết từ lúc nào mà trong cơ thể

của gã, phía trên đạo pháp khiếu cuối cùng trong 120 đạo pháp khiếu lại xuất

hiện một cái bóng đen!

Cái bóng đen này tựa như vật sống vậy, giờ phút này nó đang điên cuồng

che phủ bên trên đạo pháp khiếu cuối cùng này với tốc độ cực nhanh, hầu như

ngay khi Thánh Quân Tử phát hiện và thần sắc có biến hóa, nó cũng đã lập tức

bao trùm toàn bộ đạo pháp khiếu cuối cùng này rồi.

Không lộ chút nào, hoàn toàn lấp kín!!

Theo đạo pháp khiếu này bị lấp kín, đoàn mệnh hỏa thứ tư trong cơ thể

Thánh Quân Tử chợt ảm đạm xuống, ngay một khắc tiếp theo tia sáng trên toàn

thân gã cũng trở nên tối hơn một chút.

Mà tối đi vẫn không kết thúc, chỉ trong thời gian ba cái hô hấp thì đoàn

mệnh hỏa thứ tư trong cơ thể Thánh Quân Tử …bỗng nhiên dập tắt!!

Trong 120 đạo pháp khiếu, cứ 30 đại pháp khiếu có thể khiến cho một đoàn

mệnh hỏa cháy lên, đây là pháp tắc vĩnh hằng bất biến của cảnh giới Trúc Cơ.

Không có ai có thể ngoại lệ, 119 pháp khiếu thì không cách nào chèo chống

bốn đoàn mệnh hỏa!

Điều này cũng chính là nguyên nhân mà trước đó Hứa Thanh có can đảm

chủ động ra tay trước, cũng là lý do khi hắn đối mặt với Thánh Quân Tử có

chiến lực sáu đoàn mệnh hỏa vẫn còn có thời gian suy nghĩ về lực lượng Thiên

Cung của Kim Đan.

Cái này cũng chính là chỗ nhược điểm lớn nhất, mà hắn đã phát giác ra từ

trên người của những thiên kiêu bốn đoàn mệnh hỏa của Liên Minh Bảy Tông!

Chỉ cần diệt đi hoặc vô hiệu một cái pháp khiếu, chiến lực đối phương sẽ lập

tức ngã xuống một đoàn mệnh hỏa.

Mà cái bóng hiển nhiên có lực lượng có thể dập tắt mệnh hỏa, coi như là

Thánh Quân Tử tu vi có cường thịnh trở lại, với lực lượng của cái bóng mà toàn

lực ứng phó trấn áp một cái pháp khiếu, hoàn toàn vẫn có thể làm được!

Cái này, chính là thủ đoạn của Hứa Thanh!

Giờ phút này theo cái bóng điên cuồng bao phủ, liều mạng lấp kín đạo pháp

khiếu cuối cùng kia, mệnh hỏa trong cơ thể Thánh Quân Tử từ bốn đoàn đã trở

thành ba đoàn.

Việc này khiến cho sắc mặt của gã lập tức trầm xuống, nhưng vô luận là

quái điểu Diệt Mông ra tay hay chính gã dùng mệnh đăng thiêu đốt, cái bóng

đen kia vô cùng quỷ dị, không cách nào bị khu trừ.

Mà gã cũng đã biết đối phương làm sao xuất hiện.

Đối phương ẩn thân trong đạo tàn hồn lúc trước chui vào trong cơ thể gã,

đạo tàn hồn kia chỉ là thứ dùng để che lấp bên ngoài dùng để hấp dẫn sự chú ý

của gã, mà Diệt Mông cũng chỉ khu trừ đạo tàn hồn kia mà không hề phát hiện

ra cái bóng đen này.

Thế nên đã cho đối phương một cơ hội ra tay.

"Thủ đoạn như thế..." Thánh Quân Tử nhìn Hứa Thanh, sát cơ trong mắt lóe

lên.

"Lại có thể thế nào?"

"Kẻ yếu cuối cùng chính là kẻ yếu, cho dù ta thiếu một đoàn mệnh hỏa, lấy

lực lượng năm đoàn mệnh hỏa vẫn có thể trấn ngươi như cũ!" Trong lúc nói lời

này, Thánh Quân Tử bộc phát chiến lực năm đoàn mệnh hỏa, ầm ầm xung kích

về phía Hứa Thanh.

Nhưng lúc này, Hứa Thanh đã hoàn toàn phóng thích sát ý trong mắt.

Bởi vì, bây giờ hắn đã có thể hoàn toàn thấy rõ ràng thân ảnh của đối

phương, lúc này tốc độ của đối phương đã tương đương với hắn, cho nên chỉ

trong chốc lát Hứa Thanh liền triển khai thế công đáp trả.

Tốc độ của Hứa Thanh vọt nhanh như một dòng điện, trong nháy mắt liền

bay tới không trung, va chạm cùng với Thánh Quân Tử cũng đang lao đến.

Ánh mắt Thánh Quân Tử co rụt lại, tốc độ của Hứa Thanh khiến cho gã rất

giật mình.

Lúc này gã giơ tay phải lên hạ một chưởng xuống, Hứa Thanh thần sắc bình

tĩnh ánh mắt lạnh như băng cũng trực tiếp đấm ra một quyền. Thân ảnh hai

người giao thoa, Thánh Quân Tử hừ lạnh hất tay áo lên bấm niệm pháp quyết,

một cỗ đại lực lập tức tản ra rồi lập tức dùng ngón tay đâm thẳng đến con mắt

Hứa Thanh.

Tay trái Hứa Thanh bấm niệm pháp quyết, dao găm biến ra và cắt một nhát

về phía cổ Thánh Quân Tử.

Oanh một tiếng, hai người lần nữa đối kháng.

Thánh Quân Tử giơ chân phải lên bỗng nhiên quét về phía Hứa Thanh, Hứa

Thanh dùng đầu gối uốn lượn tránh đi, thân thể nhảy lên trực tiếp đập về phía

ngực Thánh Quân Tử, hai tay đồng thời vung vẩy và sát hỏa lập tức bộc phát

khuếch tán ra bốn phương.

Trong mắt Thánh Quân Tử lộ ra lệ mang, hai tay nắm lại một chỗ hung hăng

nện một cái xuống phía dưới.

Tiếng nổ mạnh vang lên, tựa như một tiếng chuông lớn!

Thanh âm ầm ầm oanh oanh kinh thiên động địa, vang lên liên tiếp không

ngừng rồi truyền khắp bốn phương, chấn động cây rừng và khiến cho phong vân

biến sắc.

Trong mắt người ngoài thì thân ảnh Hứa Thanh và Thánh Quân Tử không

cách nào thấy rõ, chỉ có thể nghe tiếng nổ vang cùng với chấn động kinh khủng

không ngừng truyền ra từ bốn phương, còn có vô số kiến trúc trên mặt đất

không ngừng sụp xuống, tựa như có một bàn tay vô hình quét ngang đập nát

mọi thứ dễ như trở bàn tay.

Vô cùng kịch liệt.

Cho đến trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh Thánh Quân Tử xuất hiện ở trên

không trung, sau khi rút lui hơn mười trượng thì trong mắt của gã lộ ra một tia

ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Hứa Thanh và bỗng nhiên mở miệng.

"Trên người của ngươi, có vấn đề!"