Quang Âm Chi Ngoại

Chương 556: Quỷ phường Hoàng Cấm (2)




Hứa Thanh vung tay phải lên, que sắt màu đen lập tức bay ra chợt quét

ngang bốn phía, từng đạo tia chớp màu đen lập tức phóng theo, ba cây đại thụ

trên mặt đất lập tức bị chém đứt.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, ba cái cây rơi xuống.

Gốc cây mà Hứa Thanh đang đứng cũng là một trong những cái cây này, giờ

phút này theo ba cái cây đập xuống mặt đất thì thân thể Hứa Thanh trôi nổi, cúi

đầu vung tay lên, phương hướng của ba cây đại thụ trên mặt đất lập tức cải biến,

di chuyển ghép thành một hình tam giác.

Que sắt màu đen bay tới, lão tổ Kim Cương Tông ở trong cảnh giác quan sát

bốn phía, một bộ dạng trung thành hộ chủ.

Sau khi Hứa Thanh sửa sang lại một phen, liền hạ thân thể xuống đứng ở

bên trong tam giác do ba cái cây tạo thành, lấy ra ba cây nến màu trắng đặt bên

trên sau đó giơ tay phải lên, trong tay lập tức nhiều hơn cây sáo do xương cốt

tạo thành, cây sáo này chính là quỷ địch.

Hứa Thanh cầm cây sáo lên, ngẩng đầu đang nhìn bầu trời chờ đợi thời gian.

Không lâu sau, giờ tý canh ba đã đến.

Hứa Thanh không chần chờ chút nào, cầm lấy quỷ địch đặt ở bên miệng,

nhẹ nhàng thổi.

Một luồng âm thanh chói tai lập tức từ bên trong quỷ địch truyền ra, tựa như

tiếng cú đêm truyền khắp bốn phương, mà toàn bộ thiên địa vào thời khắc này

cũng đồng thời nổi lên từng trận gió lạnh.

Gió lạnh đột nhiên thổi tới khiến cho ba ngọn nến không ngừng lắc lư, còn

mang theo cái lạnh không cách nào hình dung tràn ngập bốn phía.

Trong chốc lát mặt đất còn xuất hiện dấu hiệu đóng băng, bùn đất và cỏ cây

bốn phía cũng hiện lên từng đám sương lạnh, ngọn lửa của ba cây nến cũng bị

thay đổi, biến thành màu lục sắc.

Bên cạnh còn có từng giọng nói rù rì từ hư vô truyền đến.

Không thể nghe rõ những âm thanh này đang nói cái gì, giống như có vô số

người đang xì xào bàn tán vậy, khi âm thanh này truyền vào tâm thần Hứa

Thanh thì nội tâm của hắn cũng có chỗ chấn động, mà lúc này xa xa cũng bắt

đầu hiện lên một đám sương mù.

Sương mù tới vô cùng đột nhiên tựa như trống rỗng xuất hiện, vừa xuất hiện

liền cuồn cuộn tràn ra phía ngoài càng lúc càng nhiều, cho đến khi tràn ngập

một phạm vi nhất định che kín cây cối trong rừng rậm.

Sau đó, trên đám sương mù này xuất hiện một tòa thành trì.

Tòa thành trì này có vách tường màu xám, hết thảy kiến trúc bên trong cũng

đều là màu xám, nhìn qua liền có thể thấy một phong cách cổ xưa tựa như một

tòa cổ thành đã chôn xuống ở sâu trong lịch sử được tái hiện nhân gian.

Trong thành trì...cực kỳ náo nhiệt.

Có thể thấy vô số thân ảnh phiêu đãng đi lại ở bên trong, số lượng rập rạp

vô số, rất nhiều, mà bộ dạng phần lớn đều khác biệt lẫn nhau.

Có thân ảnh không đầu, có thân thú vật, có thân hình cao lớn, có toàn thân

dài nhỏ, còn có thân ảnh miệng quá lớn, cho nên chỉ có thể giơ tay lên giữ cằm,

còn có thân ảnh toàn thân lượn lờ ác niệm.

Bên trong không chỉ có có quỷ ảnh dạo chơi, còn có vô số số những gian

cửa hàng.

Chủ của cửa hàng cũng đồng dạng là quỷ dị, bộ dạng hiện ra khá là dữ tợn.

Nếu như phàm nhân nhìn thấy, nhất định sẽ bị hù dọa đến hồn phi phách tán.

Rõ ràng, đây chính là một tòa quỷ thành.

Có lẽ bên trong cũng có người sống, nhưng đều che giấu khí tức của bản

thân khiến cho cao thấp toàn thân tràn ngập dị chất, như thế mới có thể không bị

phát hiện mà sống trong này.

Đây cũng là một trong những quy củ để vào trong quỷ phường.

Mặc dù quỷ phường nguyện ý giao dịch cùng nhân tộc, nhưng quy tắc là

toàn thân phải nồng đậm dị chất, phải dị hoá.

Mặt khác quỷ thành này tràn ngập vô số quỷ dị, bên trong cũng rõ ràng có

vô số quỷ ảnh nhưng lại hoàn toàn yên tĩnh, thật giống như toàn bộ tồn tại bên

trong đều không thể nói chuyện.

Mà thứ tươi sáng rõ nét nhất ở trong này chính là vị trí trung tâm của tòa

thành trì, chỗ đó thình lình có một cái đầu người thật lớn đang trôi lơ lửng.

Cái đầu người này nổi trên không trung, thoạt nhìn bộ dáng như là nhân tộc

nhưng lại không có tóc.

Giống như một tăng nhân vậy.

Nó nhắm hai mắt treo giữa không trung không hề nhúc nhích, bốn phía có

từng sợi xiềng xích thắt chặt, trấn áp phong ấn.

Nếu cẩn thận nhìn, có thể thấy những sợi xiềng xích kia rõ ràng là từng cánh

tay không da kết nối vào một chỗ mà thành.

Mà bốn cổng của tòa quỷ thành này cũng đầy quỷ để trần trụi nửa người

đứng thẳng, đầu thì như hài nhi nhưng thân thể lại cao lớn như tráng hán, trên

vai còn vác theo đại đao màu đen to đến 5 trượng, nhìn khắp bốn phương.

Mà trước cánh cổng Hứa Thanh đang đứng, cũng là như thế.

Nhìn qua tất cả, ánh sáng trong mắt Hứa Thanh hơi lóe và tâm thần cũng hơi

có chút gợn sóng.

Hắn chưa từng nhìn thấy quỷ thành trong Hoàng Cấm, nhưng một màn này

giống như đúc với thông tin mà hắn đã tìm kiếm được, mà sau khi Hứa Thanh

tận mắt nhìn thấy, đồng thời hắn cũng nhớ tới mình đã từng gặp một tòa quỷ

thành ở dưới đáy biển của biển cấm.

"Nói như vậy, chỗ đó hẳn cũng là một tòa quỷ phường?" Hứa Thanh không

lập tức đi qua mà cẩn thận quan sát một phen, dần dần những ngọn nến chung

quanh hắn dưới từng trận gió lạnh càng lúc càng lắc lư kịch liệt hơn.

Hứa Thanh không nóng nảy mà tiếp tục tỉ mỉ quan sát, cho đến khi xác định

không có gì đáng ngại, khi ngọn nến ở bốn phía có dấu hiệu muốn tắt và quỷ

thành xa xa mơ hồ có dấu hiệu tiêu tán, hắn khẽ hút một cái về phía cái bóng.

Trong cơ thể hắn lập tức có dị chất nồng đậm hiện ra, trong chớp mắt cả

người hắn thoạt nhìn đã chồng chất dị chất, trình độ nồng đậm đến mức cực hạn

dường như tùy thời có thể dị hoá vậy, mà làn da toàn thân cũng đã bắt đầu biến

thành màu đen.

Cuối cùng ngoài thân thể của hắn cũng lượn lờ ra dị chất nồng đậm sau đó

còn hình thành sương mù, lúc này Hứa Thanh mới giơ chân lên bước từng bước

một về phía tòa quỷ thành phía trước.

Mỗi một bước không sai biệt lắm đều có phạm vi ba trượng, sau thời gian

mấy hô hấp Hứa Thanh đã bước vào đến phía trên sương mù, đi tới trước cổng

lớn của tòa quỷ thành này.

Ngay một khắc hắn đến, hai tên đại hán cường tráng vác đao bên cạnh lập

tức chuyển sự chú ý đến trên người Hứa Thanh.