Quang Âm Chi Ngoại

Chương 492: Băng hỏa song sát (2)




Một quyền này đã được Hứa Thanh sử dụng toàn bộ lực lượng của mình để

đánh ra, đó là tập hợp mệnh hỏa và mệnh đăng, tập hợp lực lượng của Kim Ô,

còn tập hợp sáu mươi cái pháp khiếu trong cơ thể hơn, tất cả mọi thứ đều hội tụ

vào một quyền này, nháy mắt khi một quyền này được đánh ra thì bốn phía lập

tức nhấc lên từng trận phong bạo.

Sau đó liền hóa thành biển lửa bốc cháy ngập trời!

Đó là lửa của Kim Ô, cũng là lửa của mệnh đăng, còn có pháp lực mệnh hỏa

cùng với lửa giận trong người!

Mà đội trưởng cũng bộc phát cùng lúc, từng đạo phong ấn trong mắt được

cởi bỏ, dần dần nhiệt độ xung quanh y hạ thấp tới mức không cách nào hình

dung, mặt đất bị đóng băng và không gian bốn phía cũng xuất hiện những bông

tuyết.

Từng bông tuyết truyền ra nhiệt độ băng hàn kinh người, cái lạnh này thậm

chí đã vượt qua quỷ dị rất nhiều, chẳng những mặt đất bị đóng băng mà ngay cả

ý chí của người ta cũng có thể bị đóng băng.

Vào thời khắc này thậm chí cả bầu trời cũng xuất hiện dấu hiệu biến hóa,

một luồng khí lạnh vô tận từ trên người đội trưởng tản ra, cùng với nhiệt độ cực

nóng từ bên Hứa Thanh thì cả hai tạo thành một màn so sánh vô cùng rõ ràng.

Một lửa một băng, từ hai phương hướng lập tức lao thẳng đến tộc trưởng

Hải Tinh tộc đang xử lý tiểu hắc trùng.

Trong chớp mắt liền tới gần, vẻ điên cuồng trong mắt đội trưởng càng đậm,

trên ngực vậy mà vươn ra một cánh tay rất quỷ dị!

Đó là một cánh tay màu lam bằng băng, thoạt nhìn không giống như là tay

của nhân tộc, ở bên trên mọc đầy gai xương sắc bén nhìn thấy mà giật mình,

đồng thời khi bàn tay này mở ra, vậy mà trong lòng bàn tay thình lình còn có

một khuôn mặt.

Khuôn mặt kia chính là đội trưởng, chỉ là khuôn mặt này đang nhắm hai mắt

tựa như đang ngủ say.

Khi cánh tay này xuất hiện cũng khiến cho ánh mắt của tên tộc trưởng Hải

Tinh tộc cũng phải co rụt lại, muốn né tránh nhưng những con tiểu trùng màu

đen trong cơ thể vào lúc này bỗng điên cuồng bộc phát, từng con tự bạo khiến

cho dị chất và độc tố càng thêm nồng đậm, làm cho thân thể đang muốn né

tránh của tộc trưởng Hải Tinh tộc không khỏi dừng lại.

Ngay khi tới gần thì cánh tay trước ngực đội trưởng duỗi ra, đặt ở trên trán

tên tộc trưởng Hải Tinh tộc này.

Oanh một tiếng, vô tận băng hàn hoàn toàn bộc phát, tiếng ken két vang lên

và thân thể tộc trưởng Hải Tinh tộc liền trực tiếp đóng băng, mà trong chớp mắt

này một kích toàn lực dấy lên biển lửa vô tận của Hứa Thanh cũng bỗng nhiên

bao phủ đến, thậm chí bắt lấy cơ hội này mà trực tiếp lấy ra bốn chữ lão tổ ban

cho, trong miệng gầm nhẹ.

"Hỏa!"

Trong thời gian ngắn, mũi đám lửa hình chữ Hỏa (火) hơi mơ hồ một chút

hóa thành một mảnh lửa lục sắc, mang theo một cỗ uy áp vô thượng bay thẳng

tới tên tộc trưởng Hải Tinh tộc.

Trong mắt Hứa Thanh tràn ngập sát cơ, lực lượng hỏa diễm toàn thân hội tụ

vào trên nắm đấm, ầm ầm đánh tới thân thể đang bị đóng băng của tộc trưởng

Hải Tinh tộc.

Một quyền hạ xuống và thân thể tộc trưởng Hải Tinh tộc lập tức xuất hiện

những khe hở, bị ngọn lửa vây quanh, nhất là lửa đến từ lão tổ có uy lực quá

lớn, theo ngọn lửa bao phủ thì âm thanh đốt cháy truyền khắp bốn phương.

Dưới ngọn lửa này thì dùng mắt thường cũng có thể thấy được thân thể tên

tộc trưởng Hải Tinh tộc đang bị đốt cháy và dần tiêu tán, nhưng càng quỷ dị là

trong mắt của đối phương rõ ràng không hề lộ ra chút hoảng sợ nào, mà chỉ hiện

ra vẻ vô cùng ngoài ý muốn.

"Thế mà còn có cả chữ của đại năng!"

Trong nháy mắt tiếp theo thân thể tên tộc trưởng Hải Tinh tộc vang lên một

tiếng nổ, cả người nổ tung tán loạn, nhưng ngay khi thân hình của gã toái diệt

thì có một cánh tay tựa như xúc tu trực tiếp duỗi ra từ trong thân hình vừa tan

vỡ kia, hung hăng đập về phía Hứa Thanh cùng đội trưởng.

Sức mạnh của chiếc xúc tu khiến cho hư không sụp đổ như mặt gương vỡ

vụn, uy áp đáng sợ từ bên trên khiến cho thần hồn cũng phải run rẩy, toàn thân

Hứa Thanh và đội trưởng lập tức chấn động, không thể điều khiển mà tự động

bị cuốn ngược lại.

Nguy cơ ngay trước mắt, Hứa Thanh kéo đội trưởng đến bên cạnh mình, lấy

sợi dây chuyền Lục gia cho để che chở ngăn cản cỗ lực lượng cuồng bạo trùng

kích, hai người rút lui hơn 100 trượng và riêng mình phun ra máu tươi, lục phủ

ngũ tạng kịch liệt đau nhức, đồng thời cũng đều nhanh chóng ngẩng đầu nhìn

chỗ xuất hiện xúc tu.

Chỗ đó...theo bụi đất tiêu tán, mơ hồ lộ ra một thân ảnh đang từng bước

tưng bước đi ra.

Từng cái xúc tu màu bạc vung vẫy ở bốn phía, thỉnh thoảng có mấy cái nhô

ra khỏi đám bụi bặm để lộ ra hình dáng rõ ràng.

Có thể thấy căn bản đó cũng không phải là xúc tu gì cả, mà là từng con côn

trùng vừa thô vừa to, trên miệng còn lộ ra hàm răng sắc bén, phát ra tiếng gào

thét dữ tợn về phía Hứa Thanh cùng đội trưởng!

Mà rất nhanh đạo thân ảnh từ trong đám bụi đất cũng hoàn toàn đi ra, chiếu

vào trong mắt của Hứa Thanh cùng đội trưởng!

Đây là một tên dị tộc có thân thể cao trọn vẹn hơn một trượng, toàn thân

màu bạc, đầu hình tam giác và con mắt là hai cái đồng tử, trong miệng còn có

đầu lưỡi thật dài, toàn thân trên dưới đầy những con côn trùng đang nghoe

nguẩy.

Mà theo kẻ này xuất hiện thì một cỗ chấn động vô cùng kinh khủng khiến

cho Hứa Thanh và đội trưởng đều phải kinh tâm động phách, từ trên thân người

của tên dị tộc này giống như có thần năng nồng đậm tản ra, khiến cho tất cả

không gian bốn phía cũng phải vặn vẹo.

Đây không phải là chấn động của Kim Đan, mà là của tu sĩ Nguyên Anh!

Theo tên dị tộc kia bộc phát thì thiên địa lập tức biến sắc, phong vân thổi

ngược lại, Hứa Thanh và đội trưởng lần nữa rút lui.

"Không ngờ ở cái địa phương nhỏ này vậy mà có thể nhìn thấy hai tiểu gia

hỏa không tệ, một người phong ấn quỷ dị tứ giai ở bên trong thân thể, một

người có công pháp Hoàng cấp và thần thông kỳ dị, đồng thời còn có chữ do đại

năng lưu lại, chỉ hơi tiếc là thân thể không bằng cái tên phong ấn vật quỷ dị."

Giọng nói âm lãnh và quái dị từ trong miệng tên dị tộc chậm rãi truyền ra.

Hứa Thanh nghe đến đó, ánh mắt ngưng tụ nhưng lập tức nhẹ nhàng thở ra,

hiển nhiên đối phương chỉ nhìn ra một bộ phận của mình chứ không hề nhìn ra

mệnh đăng của hắn, cũng không nhìn ra được cái bóng, càng không cảm nhận

được thủy tinh màu tím.

Mà lúc này đội trưởng ở bên cạnh hình như cũng nhẹ nhàng thở ra, hình như

có cùng một ý nghĩ với Hứa Thanh....

Sau đó cả hai người đều lập tức phát hiện và cảm nhận được bộ dạng của

đồng bạn hình như cũng vừa nhẹ nhàng thở ra, đều nhìn nhau một cái.