Quang Âm Chi Ngoại

Chương 489: Lấy máu làm đường (1)




Trên bầu trời, Lục gia đang cười.

Chỉ là tiếng cười đó mang theo cảm giác vô cùng đau lòng và thê lương,

mang theo bi thương khó tả, cũng mang theo cơn điên cuồng do áp lực nhiều

năm đè nén.

Mà vị lão tổ Hải Tinh tộc sau khi bị Lục gia ra tay thì toàn thân cũng đã tan

vỡ nhiều lần, tình cảnh vô cùng thê thảm.

Mặc dù thần thông của lão tổ Hải Tinh tộc quỷ dị, sau khi thân thể liên tục

tan vỡ vậy mà vẫn còn có thể lại tái sinh ra cái mới, nhưng cũng chính vì loại tái

sinh này khiến cho Lục gia càng giết càng điên cuồng hơn.

Hiển nhiên kẻ thù càng thống khổ và càng kêu rên, vậy thì sát ý trong Lục

gia lại càng lớn hơn.

Vì vậy ở giữa không trung, Lục gia gần như là tươi sống lột thịt lóc xương

lão tổ Hải Tinh tộc, rất nhiều máu thịt tung bay, lại bị hỏa diễm màu lam trực

tiếp đốt cháy trở thành tro bụi.

Nhưng vẫn không thể giải được mối hận trong lòng như cũ.

Mà dưới mặt đất, đôi mắt Hứa Thanh cũng đã biến thành một màu đỏ thẫm

như nhuộm đầy máu tươi.

Hắn cũng đã giết đến điên cuồng.

Từ khi đáp xuống mặt đất cho đến trên đường phi hành tới tổ miếu của Hải

Tinh tộc, toàn bộ tộc nhân của Hải Tinh tộc gặp phải hắn đều không thoát khỏi

cái chết!!

Lúc này Hứa Thanh giơ tay phải lên, một con dao găm do sát hỏa lập tức

biến ra, hắn phóng ra một bước và trong giây lát liền đến trước mặt một tu sĩ

Hải Tinh tộc, một dao hung ác cắt đứt cổ đối phương.

Trong lúc đầu người bay lên, Hứa Thanh đã cất bước phóng đến trước mặt

tu sĩ Hải Tinh tộc khác.

Hắn dùng sức đâm dao găm vào ngực đối phương, một dao lại tiếp tục một

dao, cuối cùng chợt vung tay lên, dao găm bay ra đâm thẳng vào trên cổ tên Hải

Tinh tộc thứ ba và lập tức xuyên đâm vào, Hứa Thanh bay đến một phát bắt

được dao găm rồi toàn lực cắt đứt.

Đầu người lập tức rớt xuống, mà trong thi thể ngã xuống, Hứa Thanh lần

nữa thấy được một con sâu nhỏ như sợi tơ.

Số lượng những con sâu nhỏ này rất nhiều, có những con quấn quít với

nhau, có con lại ở một mình, thoạt nhìn rất quỷ dị.

Hầu như ở trong cơ thể của mỗi tên tu sĩ Hải Tinh tộc đều ẩn chứa loại sâu

này, Hứa Thanh một đường giết tới đã thấy qua rất nhiều, thậm chí còn có mấy

con sau khi hắn ra tay thì rõ ràng có ý đồ chui vào trong cơ thể của hắn.

Nhưng thân thể của hắn cường hãn, những con sâu như sợi tơ này không

cách nào chui vào, ngay khi chạm tới là bị hỏa diễm trong cơ thể Hứa Thanh

khuếch tán ra đốt cháy.

Nhưng sinh mệnh của những con sâu này rất ương ngạnh, hỏa diễm cũng

chỉ khiến cho chúng co rút vặn vẹo chứ không cách nào lập tức đốt chết được.

Cuối cùng dưới sự thôn phệ của Kim Ô, mới có thể hoàn toàn giết chết được

chúng nó.

Đồng thời Hứa Thanh cũng đã nhìn ra, những con sâu này ngoại trừ quỷ dị

thì hình như còn có thể ảnh hưởng đến ý chí và linh hồn của tu sĩ Hải Tinh tộc,

bởi vì mấy lần hắn nhìn thấy rõ ràng khi những con sâu này hiện lên ở trong mắt

của những tu sĩ Hải Tinh tộc. Mỗi một lần hiện lên đều khiến cho tu sĩ Hải Tinh

tộc phát cuồng, không sợ sinh tử mà vọt tới phía hắn.

Đồng thời dưới sát hỏa nuốt hồn, Hứa Thanh cũng có thể rõ ràng cảm nhận

được lần nuốt hồn này không hề trọn vẹn, giống như là trước đó đám tu sĩ Hải

Tinh tộc này đã bị kẻ khác cắn nuốt không sai biệt lắm rồi.

Về phần khí huyết bản nguyên cũng là như vậy, dưới Kim Ô Luyện Vạn

Linh luyện hóa, tuy có thu hoạch nhưng cũng không nhiều.

Giống như toàn bộ Hải Tinh tộc, nhìn từ bề ngoài thì bình thường, nhưng

trên thực tế thì bản chất bên trong đã bị thế lực nào đó thôn phệ mất bảy tám

phần.

"Lục gia nói đúng, trong Hải Tinh tộc này hoàn toàn có ẩn giấu những bí

mật cực lớn." Hứa Thanh nghĩ tới lời Lục gia nói, nhưng đối với hắn lúc này thì

điều này không trọng yếu.

Thân thể Hứa Thanh sáng ngời, Kim Ô sau lưng gào thét lao ra, lập tức bao

phủ sáu tên tu sĩ Hải Tinh tộc đang đánh tới phía trước hắn rồi lập tức thôn phệ,

đồng thời lão tổ Kim Cương Tông trong que sắt màu đen cũng xuyên qua trên

người một tên tu sĩ phía xa.

Mỗi một lần xuyên thấu thì lão đều tràn ra lực lượng lôi đình, tận diệt sinh

cơ đối phương.

Mà cái bóng cũng tương tự như vậy, trong phạm vi bao trùm của nó, bên

trong cái bóng của đông đảo tu sĩ Hải Tinh tộc đều có một con mắt mở ra sau đó

điên cuồng thôn phệ, mặc dù nhiều khi không đợi nó thôn phệ xong, đối phương

đã bị Hứa Thanh và lão tổ Kim Cương Tông giết chết.

Nhưng nó cũng không bỏ cuộc, nó vẫn có thể thành công khống chế được

vài người, thường thường vào thời điểm này chính là khoảng thời gian cái bóng

tỏa ra ánh sáng, nó khống chế thân thể của đối phương rồi đột nhiên lao ra, sau

đó ngửa mặt lên trời cười to, tiếp đó liền trực tiếp nhảy vào bên trong tộc quần

Hải Tinh tộc để tự bạo.

Nhưng những thứ này đều không phải là ngọn thương giết chóc sắc bén nhất

của Hứa Thanh, thứ chân chính để cho đội trưởng đi theo đằng sau cũng phải

kinh hãi, là những màn khói đen ở bốn phía quanh Hứa Thanh.

Những màn khói đen này do một đám tiểu hắc trùng tạo thành, bọn chúng

khuếch tán ra bốn phía quanh Hứa Thanh, những nơi đi qua đều bị càn quét

sạch sẽ, đánh đâu thắng đó không có gì không ăn, bất kể là cây san hô hay là tu

sĩ Hải Tinh tộc, hễ là bị chúng nó chui vào đều sẽ bị chúng nó điên cuồng cắn

xé thôn phệ.

Đủ loại tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang vọng, đồng thời

ngay cả những con sâu như sợi tơ cũng đều là thức ăn của đám tiểu hắc trùng,

nhưng rõ ràng tiểu hắc trùng cũng không hề thuận lợi thôn phệ đám sâu này,

thường thường cần đại lượng tiểu trùng dũng mãnh lao tới mới có thể trấn áp

được con sâu như sợi tơ.

Nhưng vô luận như thế nào, tích sức trong lòng Hứa Thanh cũng đã hoàn

toàn phóng thích ở trên chiến trường này, lúc này hắn đi một đường về phía

trước, suốt một đường giết chóc, đến cuối cùng khi Hứa Thanh đi đến tổ miếu

Hải Tinh tộc, toàn thân hắn đều là máu tươi và sau lưng là vô số thi hài.

Ngoài tổ miếu có bốn thân ảnh đang khoanh chân ngồi.

Lúc này bốn thân ảnh chậm rãi ngẩng đầu lộ ra gương mặt tràn ngập gân

xanh, bọn họ cũng là tộc nhân Hải Tinh tộc, nhưng cũng có chút khác biệt, đầu

tiên là khí tức, khí tức bốn vị này đều đã vượt qua tu sĩ ba đoàn mệnh hỏa,

nhưng cũng không đạt tới trình độ bốn đoàn mệnh hỏa.

Tiếp theo là đám gân xanh trên mặt của bọn họ, hình như những sợi gân

xanh này đang ngọ nguậy giống như bên trong có những con sâu vừa thô vừa to

đang chạy quanh toàn thân, cho nên mới tạo thành một đầu tràn đầy gân xanh

như vậy.