Quang Âm Chi Ngoại

Chương 487: Lửa giận thiêu biển (1)




Trong những năm này, toàn bộ ngọn núi thứ sáu Thất Huyết Đồng đều đã bị

Lục gia luyện hóa từ sớm, trở thành một tòa thành lũy chiến tranh.

Ngoại trừ chính Lục gia thì không ai biết bên trong ngọn núi thứ sáu cuối

cùng tồn tại bao nhiêu pháp khí, cuối cùng có thể biểu hiện ra uy lực to lớn

động trời như thế nào.

Lần này, cũng là lần đầu tiên thành lũy chiến tranh ngọn núi thứ sáu xuất

động.

Mặc dù còn chưa có hoàn toàn thể hiện ra uy lực của mình, nhưng chỉ dịch

chuyển một lần trên biển cũng đã khiến cho tâm thần của tất cả mọi người dấy

lên từng trận sóng lớn.

Dịch chuyển, đó là thần thông còn huyền diệu hơn cả thuấn di, phạm vi càng

lớn thì cần càng nhiều pháp lực, mà có thể dịch chuyển cả tòa núi to lớn như thế

này, có thể tưởng tượng ra động lực hạch tâm bên trong tòa thành lũy chiến

tranh này nhất định phải nghĩ mà rợn người.

Trong nháy mắt tiếp theo, thân núi cực lớn lập tức xuất hiện ở trên bầu trời

biển cấm, một đường phá không gào thét bay về phía trước.

Những nơi đi qua thì cả mặt biển phía dưới đều cuộn mình khuếch tán, vô số

hải thú ở dưới đáy biển nhao nhao run rẩy, không dám bơi tới gần mặt biển.

Còn có từng chiếc thuyền buôn tựa như lá cây đang lắc lư ở trên biển, những

tu sĩ ở trong đều ngẩng đầu nhìn lên thân núi cực lớn đang bay bên trên, cõi

lòng nhao nhao chấn động và thần sắc đều trở nên vô cùng hoảng sợ.

Mà giờ khắc này bên trong thân núi thì Hứa Thanh cũng như vậy, cho dù là

đội trưởng cũng đều không thể giữ được bình tĩnh, đỏ mắt nhìn trái lại xem

phải, trong mắt tràn ngập ánh sáng.

Phía trước hai người bọn họ, là Lục gia đang lắc lắc bầu rượu nhìn về

phương xa.

Sắc mặt của Lục gia âm trầm, trong cơ thể giống như có huyết hải bốc lên,

sát ý mạnh tới mức ảnh hưởng cả bầu trời, khiến cho trên con đường ngọn núi

thứ sáu bay về phía trước, bầu trời bên trên cuồn cuộn thiên lôi, từng đạo tia

chớp lan tràn đánh ra tứ phía, từng đạo ngân quang như đuôi rắn đánh xuống.

Khí thế kinh người.

"Hải Tinh tộc chỉ là một cái tiểu tộc, thực lực tộc quần thấp kém, không nói

so sánh cùng Thất Huyết Đồng chúng ta, coi như là so với Nhân Ngư tộc thì Hải

Tinh tộc cũng không sánh bằng, trong tông môn chỉ có bảy vị tu sĩ Kim Đan."

"Bây giờ đã chết ba tên, còn lại bốn tên." Lục gia nhàn nhạt mở miệng.

"Mạnh nhất là lão tổ Hải Tinh tộc có tu vi Kim Đan đại viên mãn, nhưng ta

hoài nghi có lẽ lão đã sớm đột phá, chỉ là thủy chung che giấu tu vi mà thôi, trừ

lão ra thì ba người còn lại đều là Kim Đan sơ kỳ."

"Bên trong cũng đã bao hàm vị tộc trưởng kia của Hải Tinh tộc, vị tộc

trưởng này và lão tổ hiện giờ có liên quan huyết mạch với nhau, gã là con của

lão tổ, cũng bởi vậy mới trở thành tộc trưởng."

"Tổng thể mà nói đây chỉ là một cái tiểu tộc, mà tiểu tộc như thế lại có đảm

lượng trêu chọc thiên kiêu của Thất Huyết Đồng cùng với đủ các tộc quần khác,

nhìn thế nào cũng không hề bình thường."

"Cho nên, Hứa Thanh, sau khi tới nơi ngươi phải cẩn thận một chút, có khả

năng.... Trên Hải Tinh tộc sẽ tồn tại một số bí ẩn cực lớn." Lục gia bình tĩnh mở

miệng.

Hứa Thanh lặng lẽ gật đầu.

Đội trưởng không nói chuyện, thừa dịp Hứa Thanh và Lục gia không chú ý

tới mình thì y lui ra phía sau vài bước, sờ lên núi đá dưới mặt đất, ánh sáng

trong mắt càng đậm, hiển nhiên y rất thích kiện bảo bối này.

Nhưng không đợi đội trưởng xem xét quá lâu, theo ngọn núi thứ sáu lần nữa

truyền ra âm thanh vù vù, sấm sét trên trời vang dội, vật đổi sao dời, toàn bộ

thân núi lần nữa thực hiện một cú dịch chuyển, lần này trực tiếp liền xuất hiện ở

giữa không trung của Hải Tinh tộc.

Hải Tinh tộc nằm ở một hòn đảo giữa Thất Huyết Đồng và Nhân Ngư tộc,

tộc địa của họ chỉ nằm trên một hòn đảo, từ không trung nhìn xuống giống như

một con Hải Tinh cực lớn, nhưng cái này đã được chứng thực, bộ dáng của hòn

đảo này là sau khi Hải Tinh tộc cư trú mới sửa đổi mà ra như vậy, không phải

thật sự có một con Hải Tinh lớn như thế nghỉ ngơi ở đây.

Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy trong Hải Tinh tộc có năm tòa chủ thành,

phần lớn kiến trúc được dùng san hô để xây dựng, đồng thời thứ lớn nhất và đặc

sắc nhất, chính là ở trên đảo mọc ra vô số những cây san hô!

Đây là một loại cây cối có bộ dạng như san hô, từng cây rất cao lớn, ban

đêm có thể tỏa ra ánh sáng năm màu, ban ngày thì chỉ có một màu xám.

Đồng thời rất nhiều kiến trúc đều được dựng ở trên cây san hô cực lớn này,

mà nhân số của toàn bộ Hải Tinh tộc ước lượng chừng hơn mười vạn, nơi này

dưới sự che chở Thất Huyết Đồng nên nhiều năm qua không hề gánh chịu rung

chuyển quá lớn, cho nên thoạt nhìn bây giờ coi như rất phồn hoa.

Mà ngay khi ngọn núi thứ sáu xuất hiện cũng lập tức dẫn tới sự chú ý của

Hải Tinh tộc, mặc dù bọn họ không biết tòa thành lũy chiến tranh do ngọn núi

thứ sáu biến thành, nhưng cường giả trong tộc vẫn lập tức nhận ra chấn động

công pháp của Thất Huyết Đồng.

Cho nên hầu như ngay khi ngọn núi thứ sáu xuất hiện, một đạo thần niệm

lập tức tràn ra từ trong Hải Tinh tộc.

"Là thượng tông Thất Huyết Đồng tới chơi sao? Không biết là vị tiền bối

nào đến tộc của ta, có chỗ tiếp đón không được chu đáo, kính xin thượng tông

tha thứ." Theo thần niệm tràn ra, một lão giả mặc đạo bào năm màu đi ra.

Trên mặt lão giả tràn ngập vẻ tươi cười, không ra nhìn nội tâm của lão suy

nghĩ gì, lúc này lão bay từ mặt đất lên trên không, chắp tay về phía ngọn núi thứ

sáu.

Nhưng đáp lại lão, là Lục gia đứng trên đỉnh núi với sát cơ ngập trời giơ lên

một ngón tay.

Ngón tay lập tức hạ xuống, thân ngọn núi thứ sáu to lớn tràn ra uy áp vô

cùng, tựa như một con dấu thật lớn hung hăng trấn xuống Hải Tinh tộc phía

dưới.

Uy áp đè xuống, thiên địa lập tức ầm ầm nổ vang và hư vô vỡ vụn, một cỗ

áp lực cực lớn bẻ gẫy nghiền nát tất cả mọi thứ, trực tiếp phủ xuống trên Hải

Tinh tộc khiến cho toàn bộ ngọn núi trong Hải Tinh tộc lập tức chấn động và

xuất hiện khe hở, sau đó liền chia năm xẻ bảy ầm ầm nổ tung.

Ngay cả đại địa cũng là như vậy, khi bị luồng áp lực này phủ xuống thì

nhiều chỗ sụp xuống từng hố lõm.

Một màn này, khiến cho lão tổ Hải Tinh tộc vừa đi ra nghênh đón lập tức

biến sắc.

"Lục gia, ngươi làm thế này là có ý gì!"

"Ta có ý gì ư, ngươi nói xem lão phu có ý gì!!" Rút cuộc Lục gia không đè

nén được sát cơ trong lòng nữa, giọng nói u ám truyền ra và thân thể lập tức đạp

không lao tới, trực tiếp đến trước mặt lão tổ Hải Tinh tộc, tay phải giơ lên hung

hăng trảo một cái.