Đến bây giờ thì trận chiến tranh giữa Thất Huyết Đồng và Hải Thi tộc đã
tiến hành được hơn nửa năm rồi.
Phạm vi liên lụy của trận chiến này cũng càng lúc càng lớn, số lượng minh
hữu gia nhập cũng càng ngày càng nhiều.
Không chỉ liên tục đẩy mạnh chém giết trên trên tiền tuyến và trải rộng trên
các chiến trường, mà những khu vực khác trên biển cấm cũng bị ảnh hướng đến.
Rất nhiều tộc địa của dị tộc là minh hữu của cả song phương đều trong bố
cục chiến lược của Thất Huyết Đồng cùng Hải Thi tộc, những chiến dịch vụn
vặt lẻ tẻ cỡ nhỏ ở những nơi đó xuất hiện không ít.
Chiến tranh quy mô lớn như thế, tất nhiên sẽ thu hút đông đảo quần tộc
(quần thể các bộ tộc) chú ý.
Cho nên khi bảng danh sách truy nã thay đổi, tuy chỉ là bảng truy nã liên
quan giữa Hải Thi tộc và Thất Huyết Đồng, nhưng vẫn khiến cho những quần
tộc khác rất coi trọng.
Lúc này toàn bộ sự chú ý của hơn phân nửa các quần tộc khác đều hội tụ tới
trên bảng danh sách này.
Vào thời khắc này thì hai cái tên Trần Nhị Ngưu và Hứa Thanh đã được
truyền khắp bát phương, được vô số dị tộc, các tu sĩ nhân tộc cùng với các thế
lực nhân tộc khác biết được.
Mà sự thảo luận về hai người bọn họ cũng càng lúc càng sôi nổi.
Trong đó có rất nhiều người động tâm với giải thưởng mà Hải Thi tộc đưa
ra, thậm chí bên trong Thất Huyết Đồng cũng có cường giả hiện lên tham niệm.
Bởi vì phần thưởng mà Hải Thi tộc đưa ra thực sự là quá lớn.
Dẫu sao thì Hải Thi tộc treo thưởng chỉ nhìn kết quả, không xem ai là người
hoàn thành, bất luận tu sĩ của quần tộc nào, cho dù là đệ tử Thất Huyết Đồng thì
chỉ cần là hoàn thành nhiệm vụ của Hải Thi tộc cũng sẽ nhận được ban thưởng.
Thậm chí Hải Thi tộc còn có thể chuyên môn chuyển hóa cho kẻ hoàn thành
nhiệm vụ một lần, để cho người kia trở thành tộc nhân của mình nên không hề
có bất luận vấn đề gì cả.
Vả lại một khi trở thành Hải Thi tộc, thì có thể bước vào danh sách trở thành
Vương.
Đến lúc đó toàn bộ tài nguyên của Hải Thi tộc đều được đổ vào, loại chuyện
thế này đủ để khiến cho rất nhiều người đỏ mắt, duy chỉ có một điều để băn
khoăn, đó chính là khả năng thất bại khi chuyển hóa thành Hải Thi tộc.
Dẫu sao thì việc chuyển hóa này cũng không phải là việc nhất định có thể
hoàn thành được, mà nó cũng tồn tại mạo hiểm nhất định.
Nhưng nếu như so sánh việc này với phần thưởng, vậy thì tất cả đều đáng
giá.
Bởi vì chỉ cần được vào danh sách trở thành Vương của tộc quần Hải Thi
tộc, vậy thì cũng chân chính trở thành tồn tại như Thái Tử, người bên ngoài
cũng hết sức khen ngợi.
Mà kẻ bị Hứa Thanh phá hủy nửa khuôn mặt và thiếu đi nửa cái lỗ tai, kẻ
hận Hứa Thanh thấu xương… chính là Miểu Trần, gã là người trong danh sách
trở thành Vương, cũng là người duy nhất trong danh sách trở thành Vương hiện
giờ của Hải Thi tộc.
Cho nên phần thưởng mà Hải Thi tộc đưa ra lần này, có thể nói là trước đó
chưa từng có. Bởi vậy cũng có thể nhìn ra mức độ phẫn nộ cùng với quyết tâm
của Hải Thi tộc đối với chuyện này.
Mà mục đích Hải Thi tộc treo giải thưởng như thế, rõ ràng chính là muốn để
cho hai người Hứa Thanh hoặc là chết, hoặc là khiến cho bọn họ tương lai ở
trong biển cấm một bước cũng khó đi, khắp nơi đều có địch nhân.
Mà thực tế thì tuyệt đại đa số địch nhân đều sẽ ẩn giấu mục đích của mình,
cho nên rất khó có thể phân biệt ra là ai đang nhắm vào mình.
Kể từ đó sẽ khiến cho hai người Hứa Thanh rất khó tin tưởng bất luận kẻ
nào, từng bước từng bước đều phải lo sợ, thời thời khắc khắc đều khó có thể
bình an.
Nhưng tính cách của Hứa Thanh vốn đã là như vậy... Giờ phút này hắn đang
ngồi trong cơ thể Thương Long để tiến về hòn đảo của nhân ngư tộc, không hề
biết chút gì về tình hình ở ngoại giới.
Thứ duy nhất có thể dùng để thăm dò tin tức bên ngoài là lệnh bài thân phận
của hắn, nhưng bởi vì hắn cách Nhân Ngư đảo quá xa cho nên đã mất đi tác
dụng từ lâu rồi.
Việc này cũng khiến cho Hứa Thanh hoàn toàn đắm chìm trong quá trình
khôi phục.
Cho đến khi lại trôi qua hai ngày, rốt cuộc thương thế của Hứa Thanh đã
khỏi hẳn.
Một khắc ngay khi thương thế hoàn toàn khôi phục, Hứa Thanh suy tư một
chút sau đó hắn vẫn không chọn rời khỏi Thương Long.
Pháp Thuyền của hắn đã tan vỡ, cho nên lúc này mượn Thương Long để di
chuyển là phương pháp tiện lợi nhất, cũng đỡ tốn sức nhất.
"Không biết bây giờ bên ngoài như thế nào, đội trưởng đã chạy thoát hay
chưa, sau đó Hải Thi tộc xử lý thế nào."
Lúc Hứa Thanh còn cách Nhân Ngư đảo lộ trình không tới bảy tám ngày,
hắn nhìn về phía Nhân Ngư đảo và thì thào trong lòng.
"Về sau không thể tiếp tục điên cuồng như vậy nữa, mỗi lần đều khiến cho
cả người toàn là thương thế... Nói không chừng một ngày nào đó đội trưởng còn
chưa chết, thì mình đã chết trước rồi."
Hứa Thanh cúi đầu nhìn thân thể của mình, nhớ lại những gì mình trải qua
mà cảm khái trong lòng.
Muốn sống sót ở trong thế giới tàn khốc này, muốn cuộc sống trở nên tốt
hơn một chút, thế thì cần phải liều mạng làm cho mình càng trở nên mạnh mẽ
hơn, vậy mới có thể làm được.
Mặc dù hai ý tưởng này hoàn toàn trái ngược, những cũng là bất đắc dĩ.
"Ta vẫn còn quá yếu."
Hứa Thanh nghĩ đến Miểu Trần, tên kia là thiên kiêu đã mở ra bốn đoàn
mệnh hỏa của Hải Thi tộc, đáy lòng của hắn cảm thấy tràn đầy nguy cơ, đó là kẻ
chân chính mở ra bốn đoàn mệnh hỏa đầu tiên mà hắn nhìn thấy.
Mặc dù bên đội trưởng bị tu sĩ Kim Đan truy sát cũng để lộ ra khí tức,
nhưng Hứa Thanh cảm thấy tu vi của đội trưởng rất quỷ dị, không hề rõ ràng.
Nhưng tên Miểu Trần kia thì khác, gã đường đường chính chính là kẻ mở ra
bốn đoàn mệnh hỏa!