Điều này khiến cho tên đồng tử Kim Đan này giận đến mức cảm xúc chấn
động kịch liệt, nhưng điều càng làm cho tâm thần của gã dấy lên một trận sóng
lớn ngập trời hơn, đó là gã phát hiện... Ngón chân của tượng thần đã khôi phục,
nhưng cái mũi …vậy mà không hề khôi phục.
"Không thể nào, cho dù có nhận phải phá hoại lớn hơn nữa, chỉ trong một lát
là tượng thần liền có thể khôi phục mà!"
Một màn này khiến cho nội tâm của đồng tử Kim Đan run rẩy liên hồi, có
thể khôi phục và không thể khôi phục thì đối với Hải Thi Tộc mà nói là hai việc
hoàn toàn khác biệt.
Nếu như có thể khôi phục, vậy thì chuyện này mặc dù nghiêm trọng, nhưng
chỉ cần giết người xâm phạm để cảnh cáo bát phương, sau đó coi như cũng đã
giải quyết.
Nhiều nhất là về sau đề phòng nghiêm mật hơn một chút mà thôi.
Nhưng nếu như không thể khôi phục...
Đồng tử Kim Đan không dám suy nghĩ về việc này, gã cảm thấy là chuyện
không thể nào, từ xưa đến nay tượng thần của Hải Thi Tộc đã từng xuất hiện rất
nhiều lần tổn thương, thậm chí có lần còn bị người khác xé mở, nhưng tất cả
những tổn thương đó chỉ cần trong thời gian mấy cái hô hấp liền có thể khôi
phục như thường.
Coi như là phạm vi phá hoại cực lớn, vậy cũng chỉ cần thời gian một nén
nhang là khôi phục.
"Cho nên, không thể nào!"
Đồng tử Kim Đan hít vào một hơi, nhịn không được lần nữa phải đưa mắt
nhìn lại, gã phát hiện cái mũi của tượng thần vẫn không có gì thay đổi, việc này
khiến cho sự bất an trong đáy lòng của gã hóa thành phẫn nộ ngập trời, điên
cuồng đuổi theo đội trưởng.
Gã nhất định phải đặt lực chú ý lên việc truy bắt tên này, bằng không thì…
gã sẽ không nhịn được mà suy nghĩ tới hậu quả kinh khủng nếu như lần này
tượng thần thật sự không thể khôi phục.
Bởi vì bản thân tượng Thần là một loại chất liệu đặc thù, nếu quả thật không
cách nào khôi phục, vậy thì cái mũi bị thiếu khuyết này sẽ trở thành thiếu
khuyết vĩnh hằng.
Nói cách khác là mặc kệ tương lai bao nhiêu năm nữa, phàm là tộc nhân Hải
Thi Tộc sử dụng hoặc là thấy cỗ Tượng Thần Tổ Thi thứ bảy này, đều sẽ một
lần nữa cảm thụ được cảm giác nhục nhã rất trần trụi!
Còn nếu cân nhắc sâu hơn, nếu như đối phương có năng lực chân chính hủy
diệt được tượng thần, vậy thì... Chẳng khác nào có năng lực xóa sạch đi toàn bộ
tương lai của Hải Thi Tộc!
Chuyện này ảnh hưởng quá lớn, thậm chí đã quan trọng hơn trận chiến tranh
cùng với Thất Huyết Đồng.
Cho nên lúc này đồng tử Kim Đan đã trở nên hoàn toàn điên cuồng, gã phát
điên thật rồi.
Mà giờ khắc này Hứa Thanh cũng vô cùng hãi hùng khiếp vía, đang gấp rút
chạy trốn.
Cũng may mục tiêu của tên đồng tử Kim Đan không phải là hắn, cho nên
những người đuổi giết theo hắn chỉ toàn là tu sĩ Trúc Cơ.
Nhưng cho dù là như vậy vẫn khiến cho đôi mắt Hứa Thanh co rút lại, bởi
những người mở ra Huyền Diệu Thái truy kích hắn là đến hai mươi người, phần
lớn trong đó thì tu vi đã đạt hai đoàn mệnh hỏa, thậm chí còn có một tên mở ra
ba đoàn mệnh hỏa!
Tên tu sĩ ba đoàn mệnh hỏa đó là một lão giả, lão là người tạo cho Hứa
Thanh áp lực cực lớn.
Chấn động kinh khủng trên người của lão giả này khiến bốn phía trở nên
vặn vẹo, bình thường mà nói thì lấy tu vi ba đoàn mệnh hỏa là chỉ một cái chớp
mắt có thể truy kích được tu sĩ hai đoàn mệnh hỏa. Nhưng dưới sức mạnh thân
thể bộc phát lại phối hợp thêm lực lượng mệnh đăng trong cơ thể tràn ra, mới
khiến cho Hứa Thanh không bị lão giả kia tới gần trong cấp tốc, nhưng khoảng
cách giữa hai bên vẫn có thể dùng mắt thường nhìn thấy nhanh chóng rút ngắn
dần.
Mà một khi bị đuổi kịp, trong tình huống bị nhiều tu sĩ Trúc Cơ như vậy
cùng ra tay vây công, Hứa Thanh biết rõ sẽ rất khó ứng phó, nhất là này chấn
động vừa nãy lớn đến như vậy, hắn có thể tưởng tượng ra tiếp theo Hải Thi Tộc
sẽ tức giận đến dường nào.
Đến lúc đó, khả năng sẽ có càng nhiều tu sĩ Kim Đan hơn nữa xuất hiện.
Vừa nghĩ tới kết quả như vậy thì da đầu Hứa Thanh liền run lên, lần này hắn
rất rõ ràng, việc hắn và đội trưởng vừa làm là …hơi lớn.
Mà giờ khắc này hắn đang ở trong không gian của cấm địa nên không cách
nào sử dụng Vô Tự Truyền Tống Phù, muốn dùng thì nhất định phải rời khỏi
khu vực cấm địa, xông ra bên ngoài mới có thể sử dụng.
"Chỉ có thể mở pháp khiếu!"
Ánh mắt Hứa Thanh đỏ thẫm, trong khi điên cuồng bỏ chạy khắp nơi, hắn
biết biện pháp duy nhất của mình lúc này là mau chóng mở ra pháp khiếu, để
cho mình có chiến lực của ba đoàn mệnh hỏa.
Một khi đoàn mệnh hỏa thứ hai hình thành, phối hợp với mệnh đăng của
hắn, vậy thì chẳng khác nào có lực lượng của ba đoàn mệnh hỏa, lại thêm Kim
Ô Luyện Vạn Linh nhập thân, Hứa Thanh có nắm chắc trấn áp được tu sĩ ba
đoàn mệnh hỏa!
Thậm chí Hứa Thanh nghĩ rằng, có lẽ lúc đó bản thân hắn có thể đánh vỡ
nhận thức về việc chiến vượt cảnh giới của tu sĩ Trúc Cơ, đối mặt với tu sĩ bốn
đoàn mệnh hỏa thì cũng có thể vượt cảnh giới mà đánh một trận.
Mang theo ý nghĩ như vậy, Hứa Thanh lập tức điều động linh dịch huyết sắc
đã được hấp thu tràn đầy trong đan điền, ầm ầm phóng tới đạo pháp khiếu thứ
50 của mình.
Một cái chớp mắt tiếp theo thì toàn thân Hứa Thanh chấn động, đạo pháp
khiếu thứ 50 của hắn liền mở ra trong nháy mắt!
Pháp lực tăng lên và tốc độ của Hứa Thanh cũng càng nhanh hơn, nhưng
hắn không có kết thúc khai khiếu, giờ phút này hắn lại tiếp tục trùng kích, tiếp
theo thì thân thể Hứa Thanh lập tức vang lên tiếng nổ như thiên lôi vang vọng
bốn phương, đồng thời cũng khiến cho tâm thần của những tên tu sĩ Hải Thi
Tộc truy kích phía sau nhao nhao chấn động.
Trên người Hứa Thanh liên tiếp bộc phát ra những cơn sóng chấn động pháp
lực.
Đạo pháp khiếu thứ 51, 52, 53 liên tục được mở ra.
Những vẫn không kết thúc, giờ phút này linh dịch huyết sắc được Hứa
Thanh hấp thu vào trong thể nội vẫn cuồng bạo như cũ, trong chớp mắt đạo
pháp khiếu thứ 54 bị phá vỡ, đạo pháp khiếu thứ 55 cũng là như vậy.
Toàn bộ quá trình không có bất kỳ điểm nào dừng lại, một hơi thở liền mở
một khiếu!
Sau hơi thở thứ bảy, đạo pháp khiếu thứ 56 trong cơ thể Hứa Thanh lần nữa
mở ra!
Hơi thở thứ tám… đạo pháp khiếu thứ 57 mở ra, pháp lực toàn thân vang
lên tiếng nổ, mệnh hỏa thiêu đốt càng thêm tràn đầy, thậm chí khí thế trên người
hắn có thể tạo thành phong bạo, khiến cho những tên tu sĩ Hải Thi Tộc truy kích
theo phía sau nhao nhao biến sắc.
Nhất là lão giả ba đoàn mệnh hỏa kia, lúc này sắc mặt của lão đã đại biến,
lão nhìn qua Hứa Thanh đang bỏ chạy phía trước, trong tâm thần bỗng có một
loại cảm giác run rẩy.
Mắt thấy người bỏ chạy phía trước mở ra pháp khiếu khủng bố như thế, lão
chợt nghiến răng thi triển bí pháp làm tốc độ tăng lên ầm ầm, tất cả mọi thứ bốn
phía lập tức trở nên chậm chạp, lão nhanh chóng bay tới tiếp cận Hứa Thanh.
"Chết đi cho ta!"
Nguy hiểm ngay trước mắt, đôi mắt Hứa Thanh đỏ thẫm, hắn bất chấp mọi
thứ và dùng sức mạnh thân thể để chống đỡ, trong nháy mắt liền bộc phát toàn
bộ linh dịch huyết sắc trong cơ thể!
"Mở mở mở!! "
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra sự điên cuồng, chỉ chớp mắt là trong cơ thể hắn
liên tiếp vang lên những tiếng nổ động trời, đạo pháp khiếu 58, 59, 60… toàn bộ
mở ra!
Thậm chí còn có chỗ thừa ra, trực tiếp liền mở đến đạo pháp khiếu 65!
"Mệnh hỏa! "
Ánh mắt Hứa Thanh đỏ thẫm và toàn thân chấn động mãnh liệt, theo pháp
khiếu từ 31 thăng cấp đến đạo pháp khiếu thứ 60, bên trong bốc lên vô số những
sợi tơ, những sợi tơ cấp tốc hội tụ trong cơ thể, trong khi toàn thân Hứa Thanh
bộc phát ra ánh lửa thì một tiếng kêu vang lên.
Đoàn mệnh hỏa thứ hai, chiếu rọi Thiên Cung!