Hứa Thanh trầm mặc rồi quay đầu liếc mắt nhìn đội trưởng, hắn cảm thấy
đội trưởng diễn quá sâu rồi, nói chuyện còn dùng lời nói và giọng điệu kiểu đó,
một tiếng ho nhẹ vô cùng yêu kiều và nũng nịu như vậy làm cho cảm thấy Hứa
Thanh rất không quen.
Nhưng mà Hứa Thanh cũng không nói gì, bởi vì hắn biết mặc dù những
ngày này lão tổ Kim Cương Tông rất biết điều nên không hề hiện thân, nhưng
theo tính cách đối phương thì nhất định đã bí mật ghi chép một chút hình ảnh
rồi.
Hứa Thanh cảm thấy có lẽ về sau có thể sẽ có lúc dùng tới những bức ảnh
lưu niệm trân quý này, vì vậy hắn liếc mắt nhìn đội trưởng thật sâu, rồi quay đầu
lại không thèm để ý tới nữa.
Đội trưởng hơi nhướn mi lên, vừa muốn tiếp tục mở miệng, nhưng vào lúc
này có một cỗ chấn động từ đằng xa truyền đến, trong lúc tiếng nổ vang lên thì
lực lượng dò xét đặc biệt của trận pháp lần nữa phủ xuống, rơi vào trên chiếc
thuyền hắc mộc này.
Giờ phút này con bạch tuộc phía dưới trở nên run rẩy bò trên mặt đất, mặc
kệ trận pháp quét qua điều tra, còn những con bướm mặt quỷ kia cũng nhanh
chóng bay tản ra, thần sắc Hứa Thanh cũng trở nên ngưng trọng nhìn về phía
dưới, hắn thấy được ở phía xa tồn tại một tòa kiến trúc cực lớn.
Tạo hình của khối kiến trúc này rất đơn giản, chỉ là hai cây cột đá khổng lồ,
dường như tạo thành một cái cửa không có đỉnh, trong đó tồn tại một vòng xoáy
màu đen đang ầm ầm chuyển động, từ bên trên tràn ra từng đạo tia chớp màu đỏ
khuếch tán bát phương.
Ngoài cửa, trên từng gốc linh chi màu đỏ thình lình có những tu sĩ Hải Thi
Tộc ngồi khoanh chân bên trên, số lượng trên mỗi gốc không đồng đều, có nam
lẫn nữ, có người có hình dáng nhân tộc và cũng có kẻ là dị tộc.
Nhìn lướt qua thì số lượng không dưới một nghìn, canh gác nơi đây cực kỳ
nghiêm mật, bất luận là ai muốn thông qua nơi này để đi vào vòng xoáy phía
trước, cũng đều phải trải qua sự đồng ý của bọn họ thì mới có thể đi qua.
Vả lại trong đó rõ ràng cũng tồn tại cường giả, có mấy ánh mắt chỉ quét qua
nhưng cũng khiến cho Hứa Thanh cảm thấy không an toàn.
Lúc này có một cỗ lực lượng của trận pháp tản ra quét ngang tới con thuyền
của bọn hắn, ấn ký của tên tu sĩ Hải Thi Tộc tu vi Trúc Cơ hậu kỳ để lại bỗng
lập lòe tia sáng, lập tức đáp lại lực lượng của trận pháp, sau đó chấn động của
trận pháp lập tức tiêu tán.
Lúc này con bạch tuộc kia mới một lần nữa bò lên trên, sau đó cẩn thận đi
về phía vòng xoáy phía trước, lúc đi ngang qua chỗ linh chi thì những tu sĩ Hải
Thi Tộc phía dưới đều đứng dậy, cúi đầu bái kiến về phía đội trưởng.
"Bái kiến Tam công chúa."
"Bái kiến Tam công chúa."
Thần sắc Hứa Thanh vừa bình tĩnh vừa cực kỳ cảnh giác, bị nhiều người
như vậy chú ý tới thì quả thực là rất áp lực, hắn chỉ cần hơi không cẩn thận lộ ra
một chút dấu vết, vậy thì tất cả coi như là không công uổng phí.
Đồng thời thì khí tức những tu sĩ Hải Thi Tộc hội tụ vào một chỗ cũng khiến
cho uy áp ở nơi này trở nên cực lớn, Hứa Thanh cảm giác rõ ràng cái bình nhỏ
trong ngực mình đang bốc hơi với tộc độ cực nhanh, nếu cứ bốc hơi như vậy thì
sợ là không dùng được bao lâu sẽ mất đi hiệu lực.
Mà bên đội trưởng cũng đồng dạng như thế, cho dù cải trang giống đến đâu
đi chăng nữa thì vẫn có thể gặp phải nguy hiểm, vậy nên lúc này nội tâm đội
trưởng đồng dạng cũng vô cùng căng thẳng, vì vậy y lập tức lấy ra không ít hạt
châu màu đen rồi vuốt vuốt trong tay, trên mặt lộ ra một biểu cảm không quá
kiên nhẫn.
Cho đến khi sắp tiếp cận cột đá khổng lồ kia, theo những ánh mắt bốn phía
dần dần tập trung nhiều hơn nữa, đội trưởng bỗng nhiên trực tiếp ném ra một
hạt châu màu đen về một bên.
Âm thanh nổ tung lập tức bộc phát, khí tức của toàn bộ tu sĩ Hải Thi Tộc
bốn phía lập tức nhao nhao chấn động.
"Nhìn đủ chưa?"
Biểu cảm của đội trưởng từ không kiên nhẫn hóa thành ngọt ngào, mặc dù
sắc mặt y trắng bệch lộ ra cảm giác vô cùng suy yếu, nhưng cũng chính loại suy
yếu này khiến cho nụ cười của y dường như càng nhiều thêm một chút cảm giác
rung động lòng người.
Những tên tu sĩ Hải Thi Tộc ở bốn phía nhao nhao trầm mặc, lập tức cúi
đầu.
"Đỡ bổn cung đi vào."
Đội trưởng nở nụ cười, trước khi đứng dậy rời khỏi thuyền liền giơ tay lên
đưa về phía Hứa Thanh..
Hứa Thanh rất là khâm phục hành động này của đội trưởng, giờ phút này
hắn lập tức cúi đầu đi tới, đỡ lấy bàn tay nhỏ bé của đội trưởng rồi bước một
bước đi về phía trước, rời khỏi chiếc thuyền hắc mộc và rời khỏi con bạch tuộc
phía dưới, nhanh chóng đi tới gần vòng xoáy khổng lồ màu đen phía trước.
So sánh với cái vòng xoáy này, Hứa Thanh và đội trưởng chỉ có kích cỡ
giống như đầu con kiến hôi vậy, không có chút ý nghĩa nào.
Đồng thời chấn động kinh khủng đến từ bên trong vòng xoáy cũng khiến
cho tâm thần của cả Hứa Thanh và đội trưởng đều rung động lắc lư. Nhưng hai
người bọn họ đều là người có tâm chí kiên định, giờ phút này cả hai vẫn nhanh
chóng tới gần như cũ, cho đến khi hoàn toàn tiếp cận thì cả hai mới đưa mắt
nhìn nhau, cũng không có nói gì mà đồng thời cất bước đi vào trong vòng xoáy.
Ngay khi đi vào thì trong đầu cả hai lập tức vang lên tiếng nổ, giống như đã
đi vào một không gian khác vậy, lúc hắn xuất hiện đã đứng trong một thế giới
màu đỏ!
Phạm vi của phiến thế giới này khá nhỏ, mặt đất tràn đầy một mảnh chất
lỏng màu đỏ thẫm, nhìn qua giống như là một huyết đầm vậy, chung quanh có
những cột đá bao quanh, có tổng cộng bốn mươi cây.
Mà phía dưới từng cây cột đá, đều có một vị tu sĩ Hải Thi Tộc khoanh chân
ngồi!
Trừ cái này ra thì thứ bắt mắt nhất trong phiến thế giới này chính là một pho
tượng, pho tượng kia đứng sừng sững ở trong thủy đàm phía dưới, đôi chân
nhúng vào mặt nước, cao đến tám nghìn trượng, giống như một tồn tại chống
trời vậy.
Toàn thân nó là một màu đỏ thẫm, trên người tràn đầy những vết lấm tấm,
bộ dáng rất giống một người đang ngửa mặt lên trời gào thét, động tác của hai
tay cũng rất là quái dị.
Một tay giơ lên như muốn nắm lấy bầu trời, mà tay kia thì lại đặt ngang ở
ngực.
Đồng thời ở dưới thân pho tượng kia còn mọc ra những xúc tu nhỏ, những
cái xúc tu đó lan tràn ra bốn phương như là những dải băng, phía dưới hiện ra
từng con mắt mở to vô cùng quỷ dị, đồng thời nếu như nhìn qua những con mắt
này, có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong chúng đang phản chiếu hình ảnh của thế
giới bên ngoài.
Cùng một thế giới nhưng khi phản chiếu trong những con mắt này, lại làm
cho khí tức của pho tượng kia càng kinh thiên động địa hơn, uy áp chấn nhiếp
bốn phương, và những tu sĩ Hải Thi Tộc ở nơi đây giống như cũng có cùng một
mối liên hệ.
Giống như những tên tu sĩ Hải Thi Tộc kia đều là do khí tức của pho tượng
kia tản ra biến thành, mà bản thân pho tượng mới là đầu nguồn của bọn chúng.