Quang Âm Chi Ngoại

Chương 422: Hải Thi dị văn (4)




Chiếc thuyền của bọn họ cũng bị dừng lại giữa không trung, không cách nào

tiếp tục bay về phía trước được nữa.

Cỗ chấn động cường hãn này không phải do tu sĩ tràn ra, mà là lực lượng

của trận pháp!

Đó là đại trận bảo vệ tộc địa của Hải Thi Tộc.

Bây giờ đang là thời kỳ chiến tranh, cho nên Hải Thi Tộc đã mở ra đại trận

trong thời gian dài để ngăn cản tất cả người ngoài bước vào, đồng thời cũng có

thể để cho tất cả những bố trí bên trong Hải Thi Tộc được hoàn thành nhanh

hơn.

Giờ phút này theo trận pháp chấn động đến, Hứa Thanh cũng rất rõ ràng

một điều, đó là cửa khẩu khảo nghiệm đầu tiên của Hải Thi Tộc đã đến.

Chẳng qua Hứa Thanh và đội trưởng đã có chuẩn bị từ sớm đối với việc này

rồi, giờ phút này trận pháp bao phủ cả hai, trên người đội trưởng lập tức tràn ra

chấn động đáp lại, Hứa Thanh nơi đây cũng giống như thế, thôi động bình nhỏ

một chút thì cũng có chấn động tràn ra tương tự.

Cho nên trận pháp liền quét qua rất nhanh, thừa nhận thân phận của bọn họ.

Một màn này khiến cho Hứa Thanh rất bội phục đối với chuẩn bị trước của

đội trưởng.

Giờ phút này hắn cúi đầu nhìn về hòn đảo Hải Thi Tộc phía dưới.

Đưa mắt nhìn tới thì hòn đảo nhìn không thấy điểm cuối cùng này tựa như

một mảnh đại lục bình thường vậy, phong cách hoàn toàn khác biệt với tất cả

những cảnh tượng mà hắn đã từng chứng kiến.

Cũng có thể nhìn thấy chung quanh khu vực biển, có mọc rất nhiều những

cây cực lớn giống như linh chi.

Chỉ là màu sắc biến thành màu đen và toát ra thi độc nồng đậm, đồng thời

cũng tản mát ra uy áp vô cùng kinh người.

Bất kỳ cây linh chi màu đen nào cũng đều cao hơn mấy trăm trượng.

Giờ phút này ở trên khu lục địa gần biển và trong mặt biển đều có rất nhiều

linh chi, chúng mọc thành từng mảnh lan tràn khắp ven biển, chợt nhìn không

sai biệt lắm là cỡ vài trăm cây.

Mà trên từng cây linh chi, đều có khu vực như bãi đáp được xây dựng bằng

bạch cốt, có thể thấy rất nhiều chiến hạm có hình dáng tương tự như quan tài

đang đỗ ở nơi đó chờ đợi bay lên không.

Đồng thời dưới những cây linh chi này đều mọc ra vô số rễ, bọn chúng rủ

xuống mặt đất cùng với trên biển.

Một phương diện đang hấp thu dị chất, một phương diện khác thì những cái

rễ cây này phân tán ra rất nhiều dây thừng, kết nối với từng chiếc thuyền đang

trôi lơ lửng ở trên biển.

Hiển nhiên nơi đây là một cái bến cảng, mà đảo mắt nhìn qua toàn bộ đường

ven biển của Hải Thi Tộc thì tựa hồ cũng đều là bến cảng.

Lại nhìn về phía xa xa, bầu trời nơi đây đã biến thành một mảnh đen xì, bị

một đám mây đen nồng đậm bao phủ.

Bên trong đó có từng tia sáng từ truyền tống trận lập lòe, ngay lúc này cũng

có những tu sĩ không ngừng được truyền tống ra ngoài, cũng có kẻ truyền tống

trở về.

Từng chiếc chiến hạm cùng với từng đạo thân ảnh tu sĩ của Hải Thi Tộc

không ngừng qua lại trong toàn bộ thế giới này.

Tiếng nổ vang và tiếng xé gió không ngừng truyền đến, đồng thời cũng rất ít

nghe thấy âm thanh nói chuyện.

Mặt khác, đại địa của tộc địa Hải Thi Tộc cũng đều là một màu đen, mà màu

sắc của cây linh chi cực lớn mọc bên trong rõ ràng có chút khác biệt với linh chi

ở ven biển, phần lớn những cây linh chi này đều màu đỏ.

Đồng thời từng cây đại thụ bên trên cũng là một trong những phong cách bắt

mắt nhất của hòn đảo này.

Những cây đó đều đã hư thối, từ bên trên tràn ra dị chất rất nồng đậm, còn

có vô số những con hồ điệp màu đen bay múa ở giữa phiến thiên địa này.

Mà cả vùng đất nơi đây, còn tràn ngập một mảnh những con sông màu đỏ

như máu.

Toàn bộ thế giới nhìn giống như là một mảnh Hoàng Tuyền, nhìn thấy mà

giật mình, đồng thời cũng có uy áp kinh khủng không cách nào hình dung

khuếch tán ra bát phương.

Cùng lúc đó theo chiếc thuyền hắc mộc của Hứa Thanh và đội trưởng bị

ngưng đọng lại trên không trung giữa mặt biển, một khắc chấn động của trận

pháp quét ngang qua, những cỗ quan tài ở ven biển phía dưới lập tức phóng lên

trời.

Những cỗ quan tài này lập tức liền tới gần thuyền, dựng đứng ở bốn phía

chung quanh. Tổng cộng có mười sáu cỗ quan tài tàn phá lập tức vây quanh kín

chiếc thuyền hắc mộc, đồng thời cũng giống như hợp thành một cái trận pháp.

Từng đạo tia chớp màu đen lan tràn qua lại giữa những cỗ quan tài đó, nháy

mắt liên kết cùng nhau rồi bao phủ quanh chiếc thuyền hắc mộc.

Tiếp theo, một cỗ quan tài phía trước Hứa Thanh và đội trưởng chấn động

mạnh một cái thì nắp quan tài mở ra, một tên tu sĩ Hải Thi Tộc toàn thân tràn

ngập khói đen bước ra từ bên trong.

Bộ dáng của tên tu sĩ Hải Thi Tộc này có chút mơ hồ trong lớp sương mù,

chỉ có thể lờ mờ nhận thấy được là hình dáng của nhân tộc.

Sau khi tên này đi ra thì ánh mắt của gã nhanh như chớp, nháy mắt đã rơi

vào trên người Hứa Thanh và đội trưởng.

Trên người tên này tràn ra chấn động Trúc Cơ hậu kỳ, khí tức của Hải Thi

Tộc trên người đặc biệt rõ ràng, trong cơ thể gã cũng không hề mở ra Huyền

Diệu Thái, nhưng khí tức do 99 pháp khiếu hình thành vẫn khiến cho đáy lòng

Hứa Thanh trầm xuống.

Hiển nhiên tên đó chính là tu sĩ chịu trách nhiệm quản lý và bảo hộ khu bờ

biển bến cảng này, bởi vì thuyền của Hứa Thanh và đội trưởng bay tới nên gã đã

xuất hiện.

Mắt thấy kẻ đó tiến đến thì Hứa Thanh cúi đầu, dựa theo lễ nghi của Hải Thi

Tộc đã học được trên đường, bày ra sự tôn kính.

Lúc này tên tu sĩ có ba đoàn mệnh hỏa của Hải Thi Tộc đảo mắt qua người

Hứa Thanh cùng đội trưởng, sau đó mở miệng nói với giọng trầm thấp về phía

đội trưởng.

"Bái kiến Tam công chúa."

"Phụ vương ta đâu?"

Đội trưởng vịn tay vào thành thuyền, sắc mặt trở nên âm lãnh.

"Vương đang ở trên chiến trường, chưa trở về."

"Cho nên ngươi có thể gặp bổn cung mà không quỳ sao, còn có màn phong

tỏa này là có ý gì!"

Đội trưởng bỗng nhiên giơ tay trái lên, một hạt châu màu đen xuất hiện ở

trong tay rồi ném về phía tên tu sĩ Hải Thi Tộc bên cạnh.

Oanh một tiếng, hạt châu màu đen trực tiếp nổ tung trên người tên tu sĩ Hải

Thi Tộc.