Quang Âm Chi Ngoại

Chương 322: 322: Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh 1





- Dưỡng Sinh Quyết vô cùng bị động!
Trong động phủ, Hứa Thanh ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ quyết đoán.
Hắn có mệnh đăng, cho nên nếu lựa chọn Dưỡng Sinh Quyết cũng rất tốt, cứ nấp trong trong động phủ không ra ngoài, chậm rãi tu luyện cho đến khi tu ra mệnh hỏa, tự nhiên chiến lực sẽ kinh người.
Chỉ là cái chu kỳ này sẽ kéo dài vô cùng, mà tu hành lại cần đại lượng linh thạch, Pháp Chu cũng phải tấn cấp, quan trọng nhất là Hứa Thanh cảm thấy trong cái thế đạo này, nói không chừng trong một ngày mặt trời mọc và mặt trời lặn cũng đã có cải biến.
Cho nên không thích hợp im lặng để tu luyện Dưỡng Sinh Quyết, quá bị động rồi.
Hắn lo nếu như mình cứ tu luyện như thế, sợ là mệnh hỏa còn chưa có hình thành, liền đã có việc ngoài ý muốn phủ xuống rồi.
Hứa Thanh không thích loại bị động chịu trận như vậy.
Vì vậy hắn quyết định tu hành Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh.
Mà sau khi tu luyện Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh đến cực hạn còn có thể trấn áp hồn của từng địch nhân vào trong pháp khiếu của bản thân, chẳng những có thể gia tăng mức độ hùng hậu của pháp lực, đồng thời trong ngọc giản công pháp còn miêu tả, có thể dùng phương pháp đặc thù dung hợp những linh hồn bị trấn áp này với Pháp Thuyền.

Sau khi dung hợp sẽ khiến cho Pháp Thuyền đạt tới trình độ có linh.
Cái này sẽ khiến cho Pháp Thuyền có được một chút đặc tính của pháp bảo! Về phần pháp bảo, cho tới bây giờ Hứa Thanh vẫn chưa hề thấy qua.
Nhưng hắn biết pháp bảo trên thế gian này cực kỳ thưa thớt, vả lại còn không thể sử dụng liên tục, bất kỳ một cái nào đều có lực lượng kinh thiên động địa.
- Mệnh đăng của ta, từ trình độ nào đó có lẽ cũng là một loại pháp bảo đặc thù sao?
Hứa Thanh thì thào, điều này thì hắn cũng không rõ ràng cho lắm.
Lúc này không suy tư về những việc đó nữa, hắn đã có quyết định cho nên lập tức cầm lấy ngọc giản, sau khi nghiên cứu một lát liền nhắm mắt khoanh chân lại, pháp khiếu trong cơ thể lập tức lập lòe thiêu đốt linh hải, dựa theo miêu tả của Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh, bắt đầu tu hành môn công pháp này! Bước đầu tiên của Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh là hình thành sát hỏa.
Bên trong pháp khiếu của Tu sĩ Trúc Cơ cũng tồn tại pháp hỏa, hỏa này có thể thiêu đốt linh hải để hình thành Pháp lực, đồng thời cũng là nơi mấu chốt để thắp sáng mệnh hỏa.
Bởi vì Hứa Thanh dung hợp mệnh đăng màu đen, cho nên hỏa diễm bên trong pháp khiếu có chỗ cải biến, bên trong sáp nhập vào khí tức của mệnh đăng, nên đã trở thành hỏa diễm màu đen.
Mà màu sắc hỏa diễm của Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh tu luyện cũng là màu đen.

Thoạt nhìn thì tương tự với hỏa diễm do ngọn mệnh đăng màu đen của Hứa Thanh cải biến, nhưng hai canh giờ sau, lúc này Hứa Thanh đã tu luyện thành công Sát Hỏa Thôn Hồn Kinh, sau khi bên trong pháp khiếu tạo thành một tia sát hỏa, hắn vừa so sánh liền phát hiện, hai loại hỏa diễm trong pháp khiếu tồn tại chênh lệch rất lớn. 
Vô luận là nhiệt độ hay cấp độ thì hỏa diễm của mệnh đăng màu đen đều mạnh hơn rất nhiều so với sát hỏa, mà sát khí cũng là như thế, khác biệt duy nhất đó là không có năng lực thu lấy linh hồn.
Nhưng việc này cũng rất dễ giải quyết, theo Hứa Thanh giao hòa sát hỏa và hắc hỏa của bản thân vào cùng một chỗ, sát hỏa vừa được hắn tu luyện ra lập tức bị thôn phệ, đồng thời bên trong hắc hỏa cũng chầm chậm xuất hiện khả năng nhiếp hồn thuộc về sát hỏa.

Việc này khiến cho Hứa Thanh rất hài lòng, vì vậy liền tiếp tục tu luyện.
Cứ như vậy, ba ngày trôi qua.
Lúc này, sau khi Hứa Thanh khiến hắc hỏa bên trong hai cái pháp khiếu trong cơ thể tràn ngập khả năng nhiếp hồn, hắn liền kết thúc tu hành, hắn biết rõ trọng điểm đối với hắn bây giờ mà nói, chính là linh hồn.

Hắn cần linh hồn để làm củi đốt, giải khai đạo pháp khiếu thứ ba.
- Không biết Trương Tam sư huynh đã trở về chưa, chờ y sửa xong Pháp Chu, ta muốn ra biển một chuyến.
Hứa Thanh cúi đầu nhìn cái bóng của mình, sau khi suy nghĩ một chút, hắn lấy ra que sắt màu đen, cởi bỏ phong ấn của lão tổ Kim Cương Tông ra.

Khí tức của lão tổ Kim Cương Tông lập tức tràn ra, nhưng có thể thấy rõ ràng là lão đã rất sợ rồi, lúc này rõ ràng đã thức tỉnh nhưng lại không dám nói câu nào, giống như sợ nói câu nào không đúng sẽ khiến cho Hứa Thanh nổi lên sát cơ.
Hứa Thanh quét mắt liếc qua que sắt màu đen, sau đó không để ý tới nữa, mà dùng lực lượng trấn áp của thủy tinh màu tím trong cơ thể, oanh oanh trấn áp về phía cái bóng đang giấu ở trước mặt que sắt màu đen có linh hồn lão tổ Kim Cương Tông.
Đây đã là công việc hàng ngày rồi, từ đầu tới cuối thì sắc mặt Hứa Thanh đều vô cùng bình tĩnh, mà cái bóng hình như cũng đã quen nên không có bất kỳ phản kháng và bài xích nào, mặc kệ Hứa Thanh trấn áp bản thân sắp tàn phá thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng lão tổ Kim Cương Tông trong que sắt thì càng ngày càng run rẩy mãnh liệt, tựa như chim sợ cành cong, bị một màn giết gà dọa khỉ này làm cho khí linh cũng không ổn định.
- Bây giờ tác dụng của ngươi đối với ta đã không lớn.
Hứa Thanh mở miệng không chút gợn sóng.
Sau khi tu vi đạt đến Trúc Cơ, Hứa Thanh cũng có cách nhìn khác đối với cái bóng này của mình, tuy đối phương có ý chí của bản thân nhưng Hứa Thanh có thể trấn áp, cho nên việc hắn cần chính là đối phương có thể càng mạnh hơn một chút. 
Bằng không mà nói, sẽ hơi không theo kịp cước bộ của mình, không cách nào trở thành đòn sát thủ, mà Hứa Thanh cũng cảm thấy như thế đối với lão tổ Kim Cương Tông bên trong que sắt màu đen.


Đối phương quá an nhàn rồi, như vậy thì sẽ không phù hợp với con đường về sau của mình.

Lời của hắn lập tức khiến cho cái bóng run rẩy, mà que sắt màu đen lại càng run rẩy kịch liệt hơn.
Một lúc sau, dưới ánh mắt lạnh lùng của Hứa Thanh, cái bóng bỗng nhiên vặn vẹo, không ngừng tạo thành chấn động, mơ hồ có một đám ý thức hơi yếu thình lình truyền vào trong đầu Hứa Thanh.
- Dị chất tấn cấp Thần Tính.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, ánh mắt dịch chuyển khỏi cái bóng, đặt ở trên que sắt màu đen, trong ánh mắt không hề tràn ra sát ý, nhưng ánh mắt này vẫn khiến cho que sắt run rẩy vô cùng mãnh liệt.
- Vậy còn ngươi có tác dụng gì?
Hứa Thanh chậm rãi mở miệng, tay phải nhấc lên, một đám mệnh hồn của lão tổ Kim Cương Tông hiện ra trong tay hắn, như muốn bóp nát, nhưng trong nháy mắt, lão tổ Kim Cương Tông nhanh chóng nổi lên từ trên que sắt..