Quang Âm Chi Ngoại

Chương 278: 278: Mục Tiêu Trúc Cơ Tháp 2





Rốt cuộc sau nửa canh giờ, Hứa Thanh đã nhìn thấy Trúc Cơ tháp ở vị trí trung tâm thành trì.
Bộ dạng tòa tháp này khác biệt với những tòa tháp bình thường, dựa theo miêu tả trong ngọc giản của Hoàng Nham, tòa tháp này được nhân ngư tộc xây dựng theo hình của Thần Linh Câu Anh.
Từ xa nhìn lại, bộ dáng tòa tháp này giống như là một bà lão mặc trường bào, nhưng ngoài thân thể lại có vô số xúc tu, mỗi một cái xúc tu này đều rất dài, có thể vờn quanh bốn phương, đồng thời nếu nhìn từ bên cạnh, thì ở sau lưng bà lão hình như còn đeo một gương mặt quỷ.
Có thể thấy đầu lưỡi thật dài của nó rơi ở bên người, giống như hóa thành bóng dáng của Câu Anh.
Mà ở trong đỉnh tháp, cũng chính là đầu người của Câu Anh, mượn nhờ kiến trúc chạm rỗng, có thể thấy bên trong có một chiếc đèn.

Cách quá xa nên không thấy rõ cụ thể, nhưng hình như ở nơi đó còn có người đang khoanh chân đả tọa, dường như đang đột phá ở dưới chiếc đèn này, bên ngoài tháp cũng có không ít thị vệ đang lo lắng thủ hộ.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, có thể thấy vận khí của đối phương thật là không tốt, vào thời điểm lúc này lại trăm ngày Trúc Cơ, bây giờ biến cố đang xảy ra, tám chín phần mười là không cách nào thành công.
Cùng lúc đó, chớp mắt khi Hứa Thanh quan sát Trúc Cơ tháp, một tia sát cơ đột nhiên ở bên cạnh hắn bạo phát ra ngoài, một cái bàn tay lục sắc cầm theo một miếng vỏ sò sắc bén thật to im hơi lặng tiếng xuất hiện, trực tiếp cắt về phía cổ Hứa Thanh.


Lông mi Hứa Thanh nhấc lên, tu vi trong cơ thể bộc phát, hư ảnh của Bạt biến ảo ra ở đằng sau lưng, phát ra tiếng gào thét im lặng, tạo thành lực lượng nóng kinh người, ầm ầm khuếch tán về bốn phía.
Lực lượng của Bạt lập tức khiến cho vỏ sò vung về phía cổ của hắn tan vỡ, bàn tay cầm lấy vỏ sò cũng chợt lùi về, hư vô vặn vẹo, bên trong lộ ra một thân ảnh hơi mờ đang gấp rút rút lui về phía sau.

Sát cơ trong mắt Hứa Thanh lập lòe, nhìn thân ảnh mặc dù đã cố hết sức che giấu, nhưng ở bên trong sóng nhiệt vẫn là lộ ra đường nét thân ảnh mơ hồ, bỗng nhiên phóng đi.

Nháy mắt tới gần, tay phải Hứa Thanh liền tung ra một quyền.

Ầm.
Bốn phía nổ vang, một quyền này của Hứa Thanh phối hợp với hư ảnh của Bạt, coi như là tu sĩ Trúc Cơ, nếu chưa mở ra Huyền Diệu Thái mà trúng phải một quyền này cũng sẽ bị chấn động, thân ảnh quỷ dị kia rõ ràng cũng cảm ứng được, gã muốn né tránh nhưng đã không kịp.

Nguy cơ ngay trước mắt, một ánh sáng màu lam hiện ra, một khối phù bảo xuất hiện ở trước mặt vị tu sĩ này, trực tiếp hóa thành một màn sáng ngăn cản cú đấm của Hứa Thanh.

Oanh một tiếng, màn sáng của phù bảo không chịu nổi, trực tiếp tan vỡ, trong lúc đổ vỡ tốc độ Hứa Thanh tăng nhanh, cất bước tới gần, nhưng phía trước đã trống trải, thân ảnh đối phương đã hoàn toàn tan biến.
- Có thể ẩn thân?
Hứa Thanh nheo mắt lại, quay người đi về phía Trúc Cơ tháp, hình như đã bỏ qua tìm kiếm, nhưng khi bước chân của hắn đi ra bước thứ bảy, thân thể của hắn liền đột nhiên triển khai, chợt dùng lưng đụng thật mạnh về phía sau.
Trong tiếng nổ vang truyền ra, một con dao găm liền xuất hiện trong tay phải của hắn, phần lưng vừa va chạm, vừa hung hăng liên tục đâm từng đao về sau lưng.
Lúc này mặc kệ thân ảnh trong suốt ở sau lưng kia đang không ngừng vùng vẫy oanh kích vào bản thân, Hứa Thanh dựa vào lực lượng thân thể cường hãn của mình, thời khắc này hắn không thèm để ý tới những thứ công kích này, coi như là bị thương cũng không sao cả.
Trong nháy mắt tiếp theo, hắn quay người rồi giơ tay trái lên, trảo một cái về phía sau, trực tiếp đổi lại vị trí trước sau, trong khi mặt đất nổ vang, thân ảnh trong suốt bị hắn đâm hơn mười đao, tu vi cũng đều bị chấn nát, lại còn trúng kịch độc, rốt cuộc đã lộ ra ngoài.
Ánh mắt lục sắc, cả người đầy lân phiến và còn có mang, rõ ràng chính là nhân ngư tộc.


Đối phương thoạt nhìn là một nam tử trung niên, tuy tu vi là Ngưng Khí đại viên mãn, nhưng nếu như đổi thành những đệ tử đại viên mãn khác của Thất Huyết Đồng gặp phải vị này, sợ là sinh tử khó liệu.
Bởi vì vị này có thể chống chịu độc của Hứa Thanh lâu như vậy mới mơ hồ phát tác, vả lại khi ra tay cũng vô cùng quỷ dị, chỉ có thể nói rõ, tu vi chân chính của người này tuyệt không phải Ngưng Khí.
Người này là tu sĩ Trúc Cơ của nhân ngư tộc! Nhưng đã bị trận pháp áp chế giảm mất cảnh giới, cho nên mới biến thành Ngưng Khí đại viên mãn.
Giờ phút này trong mắt gã đang mang theo vẻ không cách nào tin, rõ ràng bị trọng thương mà vẫn cắn chót lưỡi muốn phản kích, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một đạo hắc mang lập lòe, que sắt màu đen mang theo tiếng gào thét cùng sự sắc bén kinh người trực tiếp phá vỡ mi tâm của gã, xuyên thấu mà qua.
Cũng ngay sau khi xuyên thấu đầu gã, bên trong que sắt màu đen này liền tràn ra một cỗ chấn động Trúc Cơ, khuếch tán toàn thân vị nhân ngư tộc này, phá hủy hết thảy toàn bộ những bộ phận trong cơ thể vị này.
Mắt nhìn thấy đối phương đã chết, lúc này Hứa Thanh mới đến gần, rút que sắt màu đen ra, lại lấy một cái túi từ trên người tên tu sĩ nhân ngư tộc này.
Đây không phải là túi da tầm thường, đây là túi trữ vật! Trái tim Hứa Thanh tăng nhịp đập lên, nhưng hắn không lập tức mở ra mà thu hồi lại, phóng thẳng về phía trước Trúc Cơ tháp phía trước.
Cùng lúc đó trên bầu trời, Thất gia chắp tay sau lưng nhìn về chân trời xa xa, phía sau của lão là 13 vị trưởng lão cùng với hơn 100 người tu sĩ Trúc Cơ, tất cả đều đang im lặng đứng thẳng.
Mà hai bên Thất gia nổi lơ lửng hai giọt nước thật lớn, bên trong ngoại trừ phong ấn tu sĩ giống như thi thể kia, còn có lão tổ của nhân ngư tộc.
Giờ phút này lão tổ nhân ngư tộc nhìn xuyên thấu qua giọt nước, nhìn về những hòn đảo phía dưới, bỗng nhiên nở nụ cười.
- Trịnh Khải Dịch, ngươi thật sự cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng rồi sao!

Hầu như ngay khi lời nói của lão tổ truyền ra, bốn hòn đảo nhân ngư tộc lập tức liền ầm ầm chấn động, từng trận ánh sáng màu đen đột nhiên từ mặt biển bốn phía bộc phát, nháy mắt tiếp nối lại với nhau, nhanh chóng bao trùm bốn hòn đảo, sau đó hóa thành đại trận, như một cái lồng màu đen, che đậy hết thảy những thứ ở bên trong.
Tấm màn hào quang màu đen này không ngừng vặn vẹo, hình như đang triệt tiêu lực lượng trận pháp của Thất Huyết Đồng, mà một khi trận pháp của Thất Huyết Đồng bị hóa giải, vậy thì tu sĩ Trúc Cơ của nhân ngư tộc ở bên trong sẽ được khôi phục tu vi.
Đến lúc đó, trận thi đấu này sẽ biến thành một màn đồ sát của nhân ngư tộc đối với đệ tử Thất Huyết Đồng!
- Trịnh Khải Dịch, nhất định bây giờ Hải Thi Tộc đang trên đường đuổi đến đây, có lẽ cũng sắp đến rồi, mà những đệ tử này của ngươi cũng sẽ không dùng được bao lâu nữa, theo trận pháp của tông môn ngươi bị hòa tan, tất cả đều sẽ trở thành tế phẩm của tộc ta!
Lão tổ nhân ngư tộc nhe răng cười, ngay khi lão mở miệng, chân trời nơi xa bỗng nhiên có ánh sáng màu đen bộc phát, một cái vòng xoáy thật lớn bỗng nhiên xuất hiện ở trên bầu trời, một mùi tử vong mang theo cảm giác vô cùng âm hàn đang điên cuồng từ trong đó tản ra ngoài, khiến cho mặt biển phía dưới hình như cũng muốn kết băng.
Khi khí tức này bao phủ thiên địa, một con Hủ Ngạc to ngàn trượng đồng thời từ bên trong gầm nhẹ leo ra.
Ánh mắt Màu vàng lộ ra vẻ lạnh lùng, bên trong tràn ngập vô số thân hình oan hồn đang lộ ra vẻ dữ tợn, theo nó leo ra, có thể thấy đỉnh đầu con Hủ Ngạc có mấy đạo thân ảnh đang đứng, trên người từng người đều có những luồng khí tức động trời, mà phía sau của bọn họ, là đại quân tu sĩ rậm rạp vô số! Đây... 
Chính là Hải Thi Tộc!
- Rốt cuộc đã tới.
Thất gia nhìn hết tất cả, nhưng thần sắc vẫn như thường, mỉm cười..