Chuyện này có thể nói là một trong những buổi lễ long trọng của Nhân tộc.
Bình thường, trừ khi tế tổ thì rất ít khi mở tinh cầu Cổ Hoàng.
Vì mỗi một lần khởi động, làm Cổ tinh sống lại từ trong trạng thái ngủ say
đều cần tiêu hao khí vận của Nhân tộc, càng tiêu hao nội tình của Cổ tinh.
Dù sao thì nơi đó cũng từng là hoàng cung thời cổ khi Nhân tộc thống nhất
Vọng Cổ. Trước khi Tàn Diện đến, nó được vạn tộc hành hương, thậm chí trong
bích hoạ của rất nhiều tộc đàn, nơi đó còn đại biểu cho thiên uy, là thánh địa
Vọng Cổ danh xứng với thực.
Dù Huyền U Cổ Hoàng đã dẫn theo người dưới trướng rời đi, nhưng địa vị
của ngôi sao trời này vẫn là cao nhất, có ý nghĩa phi phàm.
Vì bên trong ẩn chứa truyền thừa chính thống của một trăm linh tám vị
Thiên Hậu từng đi theo Cổ Hoàng năm đó, còn có ba mươi ba truyền thừa của
Thiên Vương, bất cứ truyền thừa nào cũng có thể lay động tám hướng.
Lý Tự Hóa cũng có truyền thừa để lại ở nơi này.
Mà điều làm mọi người chờ mong chính là ấn ký của chín vị Đại Đế trong
tộc.
Thời kỳ Huyền U Cổ Hoàng là thời kỳ Nhân tộc thịnh thế, cũng là thời kỳ
khí vận của Nhân tộc lên đến đỉnh điểm, vậy nên đã xuất hiện chín vị Đại Đế
xưa nay chưa từng có.
Nếu Nhân tộc có thể nhận được truyền thừa của Đại Đế, thân phận và địa vị
của bất cứ người đó cũng sẽ một bước lên trời, sau đó việc tu hành sau đó cũng
sẽ không giống người bình thường.
Nhưng tiếc là tinh cầu Cổ Hoàng ít khi mở ra, thời gian mỗi lần mở cũng rất
ngắn, thế nên đến nay đã có người thừa kế cảm ngộ được truyền thừa Thiên
Hậu, truyền thừa của Thiên Vương tuy ít nhưng cũng đã từng xuất hiện người
nhận được.
Nhưng chưa có một ai nhận được ấn ký Đại Đế.
Trong đó càng nhiều người thu hoạch được đạo pháp của anh liệt dưới Thiên
Hậu chết trận vì Nhân tộc, tuy cấp bậc hơi chênh lệch nhưng cũng có một phong
cách riêng.
Lúc này, các thế lực trong Hoàng Đô đều chấn động vì hành động bất ngờ
của Nhân Hoàng. Khi trong lòng dâng lên gợn sóng vạn trượng, trong Quân
Thiên Các của Tinh Đế Cực Thượng tông, Đế tử họ Bành ở động thiên tiên trì
Hồng Trần Lâu ngày đó đang khoanh chân thì đột nhiên mở mắt ra.
“Nhân Hoàng mở Cổ Tinh để thiên kiêu Nhân tộc tham ngộ cổ đạo!”
Trong mắt hắn loé lên ánh sao, thân hình nhảy dựng lên.
“Lăng Dao đó đã khước từ nhiều lần, không cần nguyên âm này cũng được.
Truyền thừa trong tinh cầu Cổ Hoàng, ta thân là Đế tử của huyết mạch Đại Đế
có ưu thế cực lớn, nếu có thể thu hoạch, có được long bội, mượn khí vận phù
hộ, có thể lập tức đột phá Linh Tàng bước vào Quy Hư. Từ nay về sau một
đường hát vang, Uẩn Thần cũng không phải không thể.”
Cùng thời gian, phía Tây Bắc Hoàng Đô có một miếu thờ rất to, bên ngoài
miếu nhìn có vẻ rất bình thường, tràn đầy vết loang lổ của năm tháng.
Nhưng bên trong lại là một vùng trời khác, bên trong tồn tại rất nhiều động
thiên, rộng lớn vô tận.
Lúc này, một động thiên trong đó, một tu sĩ có vẻ ngoài của tăng nhân đang
ngồi khoanh chân. Người này tầm tuổi trung niên, không có tóc, trên mặt vẽ đầy
hình xăm.
Nếu nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy hình xăm trên mặt người này chính là Tàn
Diện trên bầu trời.
“Tinh cầu Cổ Hoàng đã mở, Phần Tinh, ngươi đại biểu cho Chân Lý Chi
Ngôn chúng ta, đi tham ngộ một phen đi.”
Một giọng nói tang thương vang vọng trong động thiên, người trung niên
đang khoanh chân đả toạ mở mắt ra, hai tay ôm ngực, cúi đầu đồng ý. Sau đó,
hắn đứng lên thay một bộ trường bào màu trắng, che đi phần đầu rồi bước về
phía trước.
Đi một bước, thân hình đã trở nên mờ đi, hai bước biến mất, ba bước xuất
hiện trên cầu Thải Hồng ngoài hoàng cung, yên lặng chờ đợi.
Cảnh tượng tương tự, bóng dáng tương tự đều xuất hiện trong mười tông
môn lớn của Nhân tộc. Người Hồng Trần Lâu phái tới đúng là Lăng Dao, những
tông môn khác đều phái thiên kiêu tham gia.
Thế lực trong giang hồ đã như thế, Nhân tộc chính thống càng sâu hơn.
Trong Thượng Huyền ngũ cung, người được trọng điểm bồi dưỡng và từng
lập công lớn, có tư cách lần lượt xuất hiện. Hạ Huyền ngũ cung cũng tương tự,
còn có con nối dõi của quyền quý đến từ khắp nơi.
Còn có cả hoàng tử, hoàng nữ!
Ngoài Đại công chúa và Nhị công chúa đã gả đi không có ở Hoàng Đô, Ngũ
hoàng tử trấn thủ biên cương Viêm Nguyệt cũng không có mặt ở Hoàng Đô,
cùng với Đại hoàng tử không được Nhân Hoàng yêu thương và lão Bát, lão Cửu
chủ động từ bỏ thì tất cả những hoàng tử khác đều lựa chọn tham gia.
Những người khác coi trọng long bội là vì lực lượng khí vận ẩn chứa bên
trong nó. Lực lượng khí vận này có thể thêm vào bản thân, có rất nhiều chỗ tốt.
Còn những hoàng tử khác… Bọn họ coi trọng ý nghĩa của long bội hơn.
Bởi vì đây là lần đầu tiên Huyền Chiến Nhân Hoàng lấy ra long bội đại biểu
cho thân phận Nhân Hoàng từ khi hắn đăng cơ tới nay làm vật ban thưởng.
Ý nghĩa ẩn chứa bên trong rất là sâu xa, mà người có được tư cách tham gia
tham ngộ lần này không có ai là người ngu dốt, vậy nên mỗi người đều có ý
hiểu của riêng mình.
“Việc Nhân Hoàng ban long bội… Là truyền âm, hay Nhân Hoàng thật sự
có ý định lựa chọn Thái Tử?”
“Dù thế nào, trận truyền thừa này nhìn có vẻ là mở ra với tất cả tuấn kiệt,
nhưng trên thực tế, tất cả mọi người đều là lá xanh, hoa hồng… Là những vị
hoàng tử đó.”
“Nhân Hoàng muốn kiểm tra hoàng tử của mình, xem ai là người được tổ
tiên tán thành nhất!”
“Đương nhiên, nếu có người trổ hết tài năng trong bài kiểm tra hoàng tử
này, chắc chắn sẽ được mọi người chú ý, đây là một cơ hội!”
Ngoài hoàng cung, mọi người đều sôi trào vì lời nói của Nhân Hoàng, từng
bóng người đến từ bốn phương rồi hội tụ trên cầu Thải Hồng, thoạt nhìn có
khoảng hơn nghìn người.